Bỏ là bỏ thế nào!
Nỗi buồn khó nói! | |
Tản mạn cuối năm | |
Hãy thức tỉnh lương tri! |
- Bác nói vậy là xa rời thực tế rồi. Em muốn nói đến cái danh hiệu khu phố của bác đó.
- Khu phố thì có danh hiệu gì đáng mệt đâu.
- Thế khu phố nơi bác sinh sống không đăng ký khu phố văn hóa à?
- Có chứ. Cái đó “như đến hẹn lại lên”, không có gì nổi cộm thì cứ “văn hóa”, tớ có thấy phiền gì đâu.
- Muốn khu phố văn hóa thì phải có “gia đình văn hóa”, mà cái “gia đình văn hóa” có khối chuyện đáng bàn.
- Có gì khó khăn đâu mà phải bàn. Cuối năm ông tổ trưởng đưa cho tờ kê tự chấm điểm, cứ trên dưới 90 điểm là “văn hóa” rồi, có lại chấm lại đâu, thường là 100% “y án”.
- Đấy em muốn bàn ở chỗ đó. Bác có thấy như vậy là hình thức không? Tự chấm, ai dại gì lại cho mình là không văn hóa. Thành ra ở khu em ở năm nào cũng 100% “gia đình văn hóa”.
- Thế thì thật đáng mừng. Mỗi gia đình đều sống có văn hóa thì xã hội sẽ tươi đẹp biết bao!
- Em hỏi bác nhé, khu em, khu bác, các khu khác đều 100% cả vậy tại sao báo, đài mở ra là “đạo đức xã hội xuống cấp”, rồi nơi này, nơi kia rặt những chuyện “con đánh bố”, “chồng đánh vợ”, “lấy mạng nhau chỉ vì xích mích nhỏ”…
- Ý chú nói là chủ thể của những cụm từ buồn đó rất có thể là thành viên của “gia đình văn hóa” chứ gì.
- Đúng vậy bác, đâu cũng 100% mà sao vẫn nhiều tỳ vết vậy. Có phải cái đánh giá này chỉ mang tính hình thức không?
- Đành là có hình thức, nhưng công cuộc xây dựng văn hóa là rất quan trọng. Phát động là đúng, còn triển khai thế nào để tác động vào cuộc sống cần phải nghiên cứu thêm.
- Gớm, em sợ cái “nghiên cứu” lắm rồi. Lại tốn khối tiền “hội thảo” để rồi “nguyễn y vân”.
- Chú nói vậy là cực đoan. Trong mọi vận động của xã hội đều có tính hai mặt, nếu cứ sợ hình thức mà không làm thì động lực nào để thi đua.
- Ấy chết, ý em không phải không làm mà cần làm quá đi chứ. Tỷ như có ý kiến cho rằng thay vì bình xét “gia đình văn hóa” ta bình xét “gia đình chưa văn hóa”, bác thấy thế nào?
- Chú lại muốn bắt chước cái giải gì bên Tây âu dành cho phim tệ nhất chứ gì? Bêu cái xấu lên có khi lại tác dụng tốt, họ thấy ngại mà phấn đấu, chứ cứ xuýt xoát 100% thành ra cái danh hiệu cũng mất thiêng.
- Lại có ý kiến, cả nước có 19 triệu gia đình đạt văn hóa, chỉ riêng cấp cái giấy chứng nhận cũng tốn hàng chục tỷ đồng. Số tiền này xây được khối nhà văn hóa.
- Cứ rạch ròi như chú thì có mà nói cả ngày. Đành rằng phải chống hình thức, cần hiệu quả rõ rệt nhưng bỏ cái “gia đình văn hóa” là tớ nhất định không nghe.
- Bỏ là bỏ thế nào.
Thiện tâm
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Tiếp tục ký kết thỏa thuận hợp tác làm lợi cho người lao động
Thanh Trì: Phát động Tháng hành động về An toàn, vệ sinh lao động, Tháng Công nhân năm 2024
Sáng nay (20/4), 600 công nhân Khu Công nghiệp và chế xuất Hà Nội được tư vấn, khám sức khỏe miễn phí
Đặc sắc Lễ kỷ niệm 1085 năm đức vua Ngô Quyền xưng vương và định đô ở Cổ Loa (939-2024)
Thời tiết ngày 20/4: Hà Nội tiếp tục nắng nóng
Ngày 20 lại đến, bạn dự định chi tiêu gì với thẻ tín dụng?
Hội nghị Ban Chấp hành Công đoàn Viên chức thành phố Hà Nội khóa VI, kỳ họp thứ ba (mở rộng)
Tin khác
Luật hóa khu công nghiệp
Bình luận 09/04/2024 14:16
Hồi sinh những dòng sông
Bình luận 04/04/2024 10:25
Chuyện xây trường, mở lớp
Bình luận 02/04/2024 08:41
Gấp rút đào tạo nhân lực công nghệ bán dẫn
Bình luận 28/03/2024 09:06
Ý thức không tăng, tai nạn khó giảm!
Bình luận 07/03/2024 17:04
Vì sao chưa thống nhất?
Bình luận 05/03/2024 11:08
Cần mở rộng hạn mức chứng nhận quyền sử dụng đất
Bình luận 29/02/2024 10:08
Xuân mới, tỏa rạng thế rồng bay
Bình luận 22/02/2024 07:40
“Ngoại giao cây tre” nâng tầm vị thế Việt Nam
Bình luận 12/02/2024 07:38
Khơi nguồn lực đón vận hội mới
Bình luận 11/02/2024 07:36