Tôi đứng giữa mùa đông
Yêu như ngày hôm qua | |
Khi người ta đã chẳng còn tha thiết | |
Cho anh nhớ em thêm một lần nữa thôi |
Lúc người bảo “dừng lại”, tôi đã gật đầu, cứ tưởng sẽ giống như những cách xa tạm thời khi trước. Thiếu vắng mấy ngày, chúng ta sẽ vì nhớ mà gọi cho người còn lại. Tôi cứ nghĩ câu chia tay hôm ấy chỉ là một khoảng dừng tạm thời cho trái tim bớt đi ngột ngạt.
Một sớm thức dậy, thấy nụ cười trên môi mình tắt. Hạnh phúc kia ngỡ còn ấm nồng, rồi nhìn lại chỉ là những gam màu nhợt nhạt. Cảm giác đó thật nhiều loay hoay. Tôi cố tình gọi cho em nhiều lần, chỉ thấy chuông điện thoại ngân lên như những tiếng thở dài.
Tôi muốn nghe thấy giọng nói ấy, cảm nhận lại những rung động khi được sẻ chia và gần kề. Vì tình yêu đó dù có nhiều nắng mưa thì mình cũng đã vượt qua và đã nghĩ sẽ xem người người kia là tất cả.
Ảnh minh họa: Gia Huy |
Tôi bước thật nhanh trên đường vắng, không thể đuổi kịp lời em nói. Kiên nghị của một cậu con trai khi ấy cũng chẳng thể mạnh hơn được cảm giác tổn thương của việc vừa tuột mất thứ tình cảm mình quý nhất. Những người lựa chọn đi vội, họ sẽ chẳng khi nào nhìn lại phía sau. Họ làm sao thấy được ai đó vẫn đang hi vọng. Rồi thì họ nghĩ về tình cảm hôm qua theo một cách riêng đầy ích kỷ. Nhủ lòng rằng phải ích kỷ như thế, phải vì mình, cũng là để chấm dứt thứ ngọt ngào cần trôi về dĩ vãng.
Ở căn phòng tối, tôi vu vơ chạm tay vào những thứ quen thuộc chỉ toàn là ký ức hiện lên.
Tôi uống một vài ly rượu, đi một vài buổi thâu đêm, chẳng thấy gì, chỉ nhận ra trước mắt là những bế tắc. Giá như khi đó tôi nhìn thấy tẹo êm ái từ một người, hẳn là tôi sẽ mau chóng đứng dậy. Tôi muốn như thế, được sống làm một bờ vai! Rồi thì chẳng có ai cần tôi để dựa vào cả. Nỗi nhớ tôi thì cứ đuổi nhau đi vào con ngõ sâu và tối.
Hôm mình rời bỏ nhau, mọi nụ cười xung quanh với tôi đều xa lạ, còn riêng em thì cứ thờ ơ lẩn tránh.
Tôi đứng giữa mùa đông, lùi một bước về phía sau, tự thì thầm với bản thân: “em ơi hôm nay trời rét”. Mùa đông không nghe thấy tôi nói, chỉ kéo thêm mưa về, ngọn đèn đường ủ rũ như chẳng muốn nghĩ thêm về những vòng tay ấm áp. Gập ghềnh hôm nay, yên ổn bây giờ, tất cả chỉ còn là chuyện của riêng tôi.
Tôi quên em nhiều lần như thể giấc ngủ lúc mặt trời tắt hẳn.
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Phát huy tính tiên phong và sáng tạo trong thực thi công vụ tại Chi bộ Quỹ Trợ vốn
Đảm bảo điện phục vụ chuỗi các sự kiện Kỷ niệm 70 năm chiến thắng Điện Biên Phủ
10 điểm lưu ý đặc biệt đối với thí sinh xét tuyển đại học năm 2024
Đoàn đại biểu ngành GTVT Hà Nội thăm chiến trường Điện Biên Phủ
Nhiều vườn nho ở Ninh Thuận chết héo vì khô hạn
Hưng Yên luôn đồng hành cùng cộng đồng doanh nghiệp vì sự phát triển bền vững
Ba Vì: Tổng kết Hội thi giáo viên dạy giỏi năm học 2023 - 2024
Tin khác
Phát hành bộ tem kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ
Xã hội 04/05/2024 11:24
Đàn Ghi ta và sự biến chuyển trải qua thế kỷ
Cộng đồng 03/05/2024 19:30
3 yếu tố bên ngoài ảnh hưởng đến xu hướng tiêu dùng của giới trẻ thế hệ Gen Z
Cộng đồng 02/05/2024 16:15
Gần 1.500 công trình đề cử tham gia giải thưởng VinFuture 2024
Cộng đồng 02/05/2024 11:48
Tại sao xu hướng “chữa lành” lại được giới trẻ ưa chuộng?
Cộng đồng 01/05/2024 13:53
Cảnh báo gia tăng lừa đảo bằng công nghệ Deepfake
Xã hội 01/05/2024 06:14
Nam Định: Nắng nóng, người dân đổ xô ra bãi biển “giải nhiệt”
Cộng đồng 30/04/2024 11:00
Đi bơi ở sông Hồng, 2 học sinh lớp 11 đuối nước
Cộng đồng 29/04/2024 19:15
Trung tâm thương mại, công viên nước đông kín người dịp nghỉ lễ
Cộng đồng 29/04/2024 19:11
Nghỉ lễ 30/4-1/5, biến "bão táp" nghịch ngợm thành kỷ niệm gia đình
Cộng đồng 28/04/2024 07:10