Hãy biết quý trọng chính mình em nhé
Chỉ nên là một cánh chim | |
Ánh sáng xanh |
Dù chúng ta chẳng phải người yêu. Tôi chỉ là một trong số bạn bè của em, người sẵn sàng gật đầu trước mọi lời đề nghị của em, người thương em đủ lâu và đủ nhiều để giữ im lặng khi em đi bên một người nào đó. Em bảo tôi là anh trai, cậu ấy là người tình. Tôi không hèn nhát, nhưng tôi hiểu. Cái hiểu của người luôn biết mình không bao giờ có cơ hội. Cái hiểu của người luôn biết vị trí của mình là anh trai, là thương yêu hết lòng và luôn được thương lại. Dù theo cách tôi chẳng hề mong.
Em vừa chia tay cậu ấy. Thực lòng tôi không nhớ tên, cũng chẳng mường tượng ra nổi những đường nét trên gương mặt cậu ấy. Hoặc nếu có, là do những câu nói nhớ nhung của em phác lại. Vậy thôi. Tôi chỉ biết em buồn. Cái buồn sâu và dài lắm. Tôi có thể cảm, nhưng buồn thay không thể chạm. Tôi phóng xe đưa em tới nơi này nơi khác. Tôi nhìn em khóc và thấy mình đau. Nhưng em biết không? Người buông tay trước, chưa chắc đã không buồn. Cậu ta hẳn luôn muốn em hạnh phúc. Tới giờ vẫn vậy. Nhưng cậu ấy buông tay, vì biết chắc mình không thể là người mang em hạnh phúc.
Thế nên hãy mỉm cười và tự biết chăm sóc tốt cho bản thân, để cậu ấy cười vui khi tình cờ gặp lại. Thế nên hãy trở nên xinh đẹp và giỏi giang hơn nữa, để một ngày cậu ấy sẽ thấy hối tiếc vì rời xa em. Thế nên hãy hạnh phúc và rạng ngời hơn nữa, để tháng năm tuổi trẻ của em không trôi qua trong phí hoài. Thế nên hãy tỉnh giấc và thấy ngày vẫn đẹp, trời vẫn sáng tươi. Sau cơn mưa, trời có thể không sáng bừng như em kì vọng. Nhưng ít nhất, mọi thứ tươi mới, vì được gột rửa, được thay đổi.
Thế nên hãy biết quý trọng chính mình. Vì thân thể em, tâm hồn em, đâu phải do em tạo dựng. Nó được tạo nên từ tình yêu của cha mẹ, từ sự bao bọc của mẹ cha. Nhớ ngày còn bé ba mẹ xót lòng khi em bị thương chút xíu, nhớ không? Và đau không em khi nghĩ bố mẹ sẽ thế nào nếu biết em đang đau đớn đến vậy.
Thế nên, hãy cứ vững lòng và nhìn về phía trước. Bởi thế giới này luôn bao bọc và chở che em. Rất nhiều người luôn ở bên em. Trong đó có tôi, người luôn mang trong mình một nỗi đau. Không phải vì thương yêu không được đáp lại. Mà bởi nỗi buồn ấy của em, giá như tôi có thể chạm và hàn gắn nó, như cách tôi vẫn đang cảm nhận nó mỗi ngày.
Vân Khanh
Nên xem
Triển lãm tư liệu “Chiến thắng Điện Biên Phủ - Sức mạnh Việt Nam và tầm vóc thời đại”
Tri ân các anh hùng, chiến sĩ Điện Biên
Cần cấm thuốc lá điện tử, thuốc lá nung nóng
“Đừng đùa” với thuốc nam không rõ nguồn gốc
Thành phố mang tên Bác hướng về Điện Biên Phủ
Ký ức về “một thời hoa lửa”
Các cấp Công đoàn Thủ đô: Nhiều hoạt động thiết thực hướng về Lễ kỷ niệm
Tin khác
Điện Biên trên đường đổi mới
Cộng đồng 07/05/2024 08:30
Tháng 5 về Điện Biên lịch sử
Cộng đồng 06/05/2024 16:50
Thanh Trì thăm, tặng quà gia đình liệt sĩ, chiến sĩ Điện Biên, dân công hỏa tuyến
Cộng đồng 06/05/2024 09:08
Thanh Trì kiểm soát chặt an toàn thực phẩm trường học
Cộng đồng 05/05/2024 11:25
Ôn lại lịch sử hào hùng qua Triển lãm “Chiến dịch Điện Biên Phủ - Quyết định lịch sử”
Cộng đồng 05/05/2024 06:05
Phát hành bộ tem kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ
Xã hội 04/05/2024 11:24
Đàn Ghi ta và sự biến chuyển trải qua thế kỷ
Cộng đồng 03/05/2024 19:30
3 yếu tố bên ngoài ảnh hưởng đến xu hướng tiêu dùng của giới trẻ thế hệ Gen Z
Cộng đồng 02/05/2024 16:15
Gần 1.500 công trình đề cử tham gia giải thưởng VinFuture 2024
Cộng đồng 02/05/2024 11:48
Tại sao xu hướng “chữa lành” lại được giới trẻ ưa chuộng?
Cộng đồng 01/05/2024 13:53