Thói quen nhận lỗi
Hóa ra em nhầm thật! | |
Em nghĩ thế! | |
Em cũng tin! |
- Rõ là lẩn thẩn. Chú muốn bàn gì nào?
- Theo em nếu muốn đo tính tự giác của người tham gia giao thông ra sao, thì cứ “đo” những khi chắn tàu.
- Nếu vậy thì nguy. Ai chả biết mỗi khi chắn tàu là chả ai chịu xếp hàng ở làn đường của mình cả, cứ tràn hết cả lòng đường bên đối diện.
- Đấy chính vì thế em mới muốn bàn chuyện “tự giác”.
- Tớ nói nguy vì nếu chú bàn chuyện tự giác ở đây thì hóa ra mức đo tính tự giác của ta thấp quá.
-Thấp là ở góc nhìn tham gia giao thông thôi chứ có khối chuyện tính tự giác cao lắm bác ạ.
-Chuyện gì, chú nói xem.
-Bác nhớ chuyện một học sinh ở Hải Phòng, chót làm vỡ kính ô tô trên đường khi không có chủ xe đã dán lên kính, ghi địa chỉ, điện thoại của mình để chủ xe liên hệ bồi thường không?
-Nhớ quá ấy chứ. Đó chỉ là trường hợp cá biệt thôi. Chứ hôm trước tớ chờ đèn đỏ, bị một thanh niên cố lách lên làm gãy gương hậu ngay trước mắt mình mà không bắt được đấy.
-Chuyện gì thì cũng có người thế này, người thế khác, dưng riêng cái anh tham gia giao thông là ý thức kém lắm.
-Thế nên tớ nghĩ những tấm gương tự giác như của em học sinh nọ, đáng biểu dương nhân rộng lắm.
-Có nhân rồi đó bác. Em nghe nói, vừa rồi TP HCM đã đưa câu chuyện này vào đề thi môn văn đấy bác.
-Vậy thì hay quá. Tớ cho rằng đây là một sáng kiến hay, qua câu chuyện này sẽ nhắc nhở tính tự giác, thói quen biết nhận lỗi của mỗi người.
-Nói đến thói quen biết nhận lỗi, em lại hầu bác câu chuyện này.
-Chú nhiều chuyện thế. Nói nghe nào.
-Chuyện một cô giáo, do bức xúc nhất thời trước việc mất trật tự của học sinh, đã dùng băng keo dán vào miệng mấy em đó.
-Tưởng chuyện gì. Sau chuyện này, cô giáo đã nhận ra cái sai của mình và xin lỗi tất cả phụ huynh và các em rồi mà.
-Vâng, rõ việc làm của cô giáo là đáng phê phán, dưng trước hành động nhận lỗi của cô giáo, tất cả phụ huynh và học sinh đều cảm thông với cô và mong muốn cô tiếp tục được dạy học.
-Thì trước bất cứ cái sai nào, nếu người mắc lỗi tự giác nhìn ra cái lỗi của mình, đều đáng được tha thứ.
-Vâng, dưng cô giáo này đã tự nguyện viết đơn xin “từ chức” dạy học của mình rồi bác ạ.
-Tiếc, nhưng dù sao đây cũng là một hành động tự giác, biết nhận lỗi và chịu trách nhiệm trước lỗi của mình. Rất đáng được suy ngẫm.
-Suy ngẫm gì nữa bác, theo em đây là một hành động dũng cảm và tự trọng. Cô đã biết tự hổ thẹn với hành động không đúng của mình, không dám nhận lòng bao dung của phụ huynh học sinh.
-Vì vậy tớ thấy, để các mối quan hệ xã hội cải thiện hơn, rất cần tạo ra một thói quen nhận lỗi.
Thiện Tâm
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Cảnh giác cao điểm dịch sốt xuất huyết
Đại biểu đề nghị tăng chi đầu tư phát triển cho y tế và giáo dục
Sau lãi kỷ lục, Tập đoàn xây dựng Hòa Bình trúng thầu dự án gần 1.900 tỷ đồng
Techcombank Visa Eco: Thẻ xanh đầu tiên theo dõi dấu chân carbon cho bạn
Lộ diện khu đô thị mới nơi “vùng lõi” định hình tương lai đáng sống ở Thủy Nguyên
Nhận định, dự đoán tỷ số Real Madrid và AC Milan: Mbappe tỏa sáng giúp Real giành 3 điểm
Tu sửa hè đường: Giải pháp nào giảm ảnh hưởng dân sinh?
Tin khác
Đột phá, sáng tạo để Hà Nội là nơi đáng sống, đáng đến
Thời sự 24/10/2024 20:18
Kỳ cuối: Để mọi “công bộc” không muốn tham nhũng
Thời sự 23/10/2024 00:00
Kỳ 2: Cải cách thể chế để không thể tham nhũng, lãng phí
Thời sự 22/10/2024 14:06
Bắt đầu từ “không dám, không thể, không muốn tham nhũng”
Bình luận 21/10/2024 11:05
Tạo kỳ tích mới trong kỷ nguyên vươn mình của dân tộc
Thời sự 09/10/2024 07:32
Đường sắt trong kỷ nguyên vươn mình
Bình luận 03/10/2024 15:35
Thu nhập và 1m2 nhà!
Bình luận 01/10/2024 10:08
Kỳ cuối: Gieo hạt mầm từ cơ sở làm nên những mùa Xuân
Bình luận 29/09/2024 20:05
Kỳ 2: Lấy giáo dục tư tưởng, lý luận chính trị làm trọng tâm
Bình luận 27/09/2024 09:10
Quyết định hợp lòng dân
Bình luận 26/09/2024 08:29