Đừng đóng băng một tình yêu
Thu đâu dồn cả một ngày... | |
Em phải làm sao đây? | |
Lấy vợ công nhân | |
Chấp nhận làm “đàn ông mặc váy” |
Cô rất muốn đứng dậy, bước ra khỏi cái quán này rồi đi, đi đâu cũng được, miễn sao không phải nhìn thấy anh và cô gái ấy vui vẻ bên nhau. Mấy lần cô định làm thế, nhưng đôi giầy như bị đóng đinh xuống nền nhà, không thể nhúc nhích. Cô vẫn nhìn anh và cảm thấy một chút chua xót.
Tại sao cô lại theo chân anh đến đây, để anh đi gặp người ấy và hứa sẽ đợi anh ở bên này? phải chăng anh đã quên mất rằng cô đang đợi đó sao? Vì cô với anh chỉ là hai người bạn, cô tháp tùng anh đi gặp một người cũ, để nối lại tình xưa. Thế đấy!
Ảnh minh họa. |
“Cô ơi, đến giờ đóng cửa quán rồi, cô thông cảm rời sang quán bên giúp tôi được không?”. Người phục vụ nhã nhặn đề nghị. Phía bên kia, xuyên qua cơn mưa phùn, anh và cô gái ấy cùng ghé sát mái đầu nhìn vào chiếc điện thoại. Cô trả tiền rồi đứng dậy, bước chân hoang hoải trên hè phố.
Cơn mưa không lớn thêm cũng không nhỏ đi, cứ đều đều những hạt như sương đêm khiến người ta nửa khô nửa ướt. Có tiếng lách cách đạp xe, tiếng người bán kem dạo cất lên trong màn mưa: “Ai kem không ...”.
Cô từng cùng anh đi lang thang trong mưa và mua kem dạo lúc nửa đêm. “Nếu là một người thợ làm kem, tôi sẽ cố làm một chiếc kem không bao giờ tan chảy để dành cho cô”. Anh từng nói thế, và cô bảo: “Làm một chiếc kem không tan chảy, chẳng khác gì đóng băng một trái tim tan vỡ. Ta hàn gắn nó bằng sự hoài nghi, sợ hãi, cô đơn, lạnh lẽo đến nỗi những muộn phiền chẳng thể tan đi được”. Lúc ấy, trái tim cô như lạc nhịp, cô không còn nhìn thấy những ánh sao sáng sẫm trên bầu trời, chỉ thấy bờ vai anh ở rất gần và thoang thoảng mùi hương.
“Cô ơi, có cần ô không? mưa bắt đầu lớn rồi”. Một cửa hàng bán muộn vẫn mở, người chủ quán cố tranh thủ bán thêm mấy chiếc ô cho khách qua đường. Một chiếc ô ư? cô nghĩ không cần đến chiếc ô khi trái tim đã ướt. Cô lắc đầu, tiếp tục bước đi.
Trời đã về khuya, những ngôi sao biến mất trong cái run rẩy của màn đêm. Cô mệt mỏi đứng giữa cơn mưa, nhìn hạt sa xuống đất, hạt rơi trên cành. Đêm trôi đi như thế nào, cô cũng chẳng biết nữa.
Cô dừng lại dưới bóng đèn cao áp vàng rực, những hạt mưa xiên qua bóng đèn như những bông hoa mầu trắng rủ xuống từ ngọn cây. Cô nhìn chiếc ghế đá lóng lánh nước, nhớ lại bờ vai của anh hôm nào. Sao cô lại để ý đến bờ vai anh đến thế nhỉ? bờ vai ấy đã từng để cô gái ấy dựa vào, từng để cô gái ấy ra đi, rồi trở lại. Giờ này có thể họ đã dựa vào bờ vai nhau trong cái quán vắng ấy, hay cùng nhau trở về một nơi ấm cúng hơn...
Từ khóe mắt cô bất chợt nhỏ ra một giọt nước trong vắt, giọt nước ấy vội vã bị hạt mưa vô tình cuốn đi. Tình yêu vốn như một que kem, đến lúc nó cũng phải tan chảy mà thôi. Huống chi tình yêu của cô chưa từng được thổ lộ, nó chỉ là một que kem bị đóng băng, sẽ chẳng bao giờ anh nhận ra nó.
Cô lau nước mắt, tiếp tục bước đi, nhưng bỗng một vòng tay níu giữ cô lại. Một vầng ngực ấp lên lưng cô từ phía sau, một mái đầu gục trên vai cô, từ phía sau, một mùi hương thơm ngát trong đêm...Cô cứ đứng yên như thế, lắng nghe những giọt thủy tinh trào lên trên khóe mắt. Phải chăng đó là một cái ôm ấp ngọt ngào nhất thế gian. Là anh. “Cô biết không, lúc tôi quay sang cửa sổ bên cái quán ấy, không nhìn thấy cô đâu, tôi cảm thấy như vừa đánh mất một thứ gì đó, giống như tôi có một chiếc kem, nhưng vì mải chơi nên để nó chảy mất, khi nhìn lại chỉ còn chiếc que trống rỗng.”.
Cô thấy bàn tay mình động đậy muốn xiết chặt lấy tay anh, muốn chạm vào đôi môi ấm áp của anh, để trói chặt đôi môi ấy, nhốt nó vào tình yêu của cô, để chắt chiu lấy dịu ngọt. Ánh mắt sâu thẳm của anh lấp lánh như những ngọn sóng dưới cơn mưa đêm.
Những giọt mưa vẫn chăm chỉ rơi thấm ướt những con đường. Cô khẽ so đôi vai khiến anh biết cô đang cần sưởi ấm. Anh xiết chặt thêm vòng tay. “Em biết không, đôi khi người ta chỉ đóng băng trái tim để chờ một người đến và làm nó tan chảy, không vì cơn mưa nhỏ này đâu, mà vì khoảng trống em để lại trên chiếc ghế em vừa rời đi, khiến anh biết trái tim anh đã tan chảy vì yêu em”. Anh khe khẽ thì thầm trên tóc cô, đó là lời tự tình của những giọt mưa trong đêm.
Bảo Thoa
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
10 sự kiện nổi bật của ngành khoa học và công nghệ năm 2024
Về nơi "xứ sở nhà thờ" mùa Giáng sinh
Tiếp tục đổi mới mạnh mẽ hoạt động của Mặt trận theo phương châm hướng về cơ sở
Ba cựu Phó Giám đốc sở hầu tòa trong vụ "chuyến bay giải cứu" giai đoạn 2
97 đề tài tham dự Cuộc thi Khoa học, kỹ thuật cấp Thành phố dành cho học sinh trung học
Công đoàn ngành Xây dựng Hà Nội lên kế hoạch chăm lo cho người lao động dịp Tết Nguyên đán
“Quả ngọt” sau hàng năm trời chữa nuốt nghẹn không rõ nguyên nhân
Tin khác
Tạo điều kiện để trẻ em khiếm thị tiếp cận công nghệ
Cộng đồng 22/12/2024 06:53
Nhân lên niềm tự hào về truyền thống lịch sử vẻ vang của Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng
Cộng đồng 21/12/2024 11:47
Quận Thanh Xuân biểu dương cán bộ làm công tác dân số
Xã hội 21/12/2024 10:19
Ra mắt tính năng nhận diện “Ứng dụng chính thức của Chính phủ” trên Google Play
Xã hội 20/12/2024 12:24
Tập huấn kỹ năng truyền thông về sàng lọc trước sinh, sơ sinh cho cộng tác viên dân số
Xã hội 20/12/2024 06:53
Tiếp nhận hơn 107 tỷ đồng dành cho trẻ em có hoàn cảnh khó khăn trong năm 2025
Cộng đồng 19/12/2024 23:11
Quận Thanh Xuân hưởng ứng Tháng hành động Quốc gia về dân số
Xã hội 19/12/2024 20:52
Xuân đẹp nhất khi còn bên bố mẹ
Cộng đồng 19/12/2024 17:42
Độc đáo nghề làm hoa tre
Cộng đồng 19/12/2024 16:30
Phát động chiến dịch “Những mùa xuân nguyên vẹn”
Cộng đồng 19/12/2024 13:21