Xa cách an nhiên
| Người mà anh chọn sẽ chẳng phải là em | |
| Đơn phương có gì đâu mà tiếc | |
| Yêu ai đó trọn đời không thay đổi |
Có rất nhiều tin nhắn tôi còn chưa kịp soạn. Nhiều điều định bụng sẽ làm, như là vì người ta mà sửa đi những lạnh nhạt của mình. Có lúc, tôi từng thấy người ta như mùa xuân làm cây thay áo mới. Những mầm sống nảy nở, tôi mong chờ, mỉm cười và hạnh phúc.
Điều yên bình nhất trên đời này, có lẽ chính là điều mà con người ta vẫn thường giấu trong lòng. Hoặc là cố tình cất giữ, hoặc là chưa kịp nói ra.
![]() |
Ngày người còn đứng đợi, việc bên nhau là niềm vui. Ngày ta còn hi vọng và đam mê, mọi cảm xúc ghé đến đều đáng để nâng niu. Ta nhiều khi chẳng nhận biết được sự thật, là có lúc ánh mắt kia đã từng xa xăm một hướng nghĩ khác. Đôi tay ấy chưa kịp nắm thì đã muốn buông.
Tôi chưa kịp thay đổi, vẫn là cô gái lạnh nhạt, khô khan và dường như là không biết cách để quan tâm người khác. Hẳn là ai đó sẽ không vui khi tâm hồn đang nhiều khao khát mà lại bắt gặp một ánh mắt hờ hững.
Thế nên ta ít có cơ hội để trao cho nhau những ân cần. Một vài cảm mến ban đầu, nhiều lần giữ chặt trong lòng. Có nỗi nhớ trong lành, hai người đã tự mang. Chúng ta lang thang giữa một đại lộ có sự chen lẫn giữa thứ ánh sáng của hi vọng và ái ngại. Ta đã từng say mê bước đi trong cơn yêu buổi đầu.
Tôi từng nghe ai đó nói rất nhiều về những điều người sẻ chia với một người khác. Chúng ta cãi vã, điều này mới thật tệ! Những yêu thương chúng ta không trao cho nhau được, nhưng cãi vã thì lại có. Có khi cũng vì sâu trong lòng, ta dành tình cảm cho nhau. Lòng người vẫn dễ rối bời vì những tâm nguyện không trọn vẹn.
Những ngày sau, người không còn nghe thấy tôi khóc nữa. Có thể người nghĩ là tôi chưa từng rung động. Những lạnh nhạt của tính cách hóa ra vẫn tồn tại như thể khoảng cách của hai chúng ta từ đầu tới cuối.
Còn tôi, tôi tiếc một nụ cười bồng bềnh, tiếc cho nhân duyên mình gặp nhau. Tiếc cho một đoạn hạnh phúc đã từng xảy ra ngắn ngủi như những món đồ ăn đưa vội. Vì tôi nhớ có đôi mắt một người từng nheo lại dưới nắng. Rằng chúng ta từng bối rối trong một cái tựa đầu, hoặc bật cười trong những trêu đùa quá đỗi vô tư.
Sau này cả hai chúng ta có thể đều sẽ nghĩ lại. Lúc ấy có lẽ chúng ta sẽ hiểu cho nhau! Vậy thì đừng xem những thấu hiểu đó là muộn màng, đừng tiếc những ngày hôm nay như thể day dứt một nỗi đau.
An nhiên như thế, ta sẽ sớm lại được cảm giác bình yên ở nơi chốn không nhau, hoặc trong một cuộc tình mới.
Bảo Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Hạ tầng chiến lược cho liên kết vùng Hà Nội - Phú Thọ từ cầu Vân Phúc
Ứng dụng thiết bị bay không người lái trong vận chuyển y tế tại Hà Nội
Công bố các Quyết định của Ban Thường vụ Thành ủy Hà Nội về công tác cán bộ
Xây dựng văn hóa giao thông cho tài xế xe công nghệ: Yêu cầu từ thực tiễn đô thị
Vun bồi an toàn giao thông học đường
Chuẩn bị chu đáo, kỹ lưỡng cho Kỳ họp thứ Nhất, Quốc hội khoá XVI
Tỷ giá USD hôm nay (26/12): Giá USD thị trường tự do tiếp tục tăng
Tin khác
Sinh viên trải nghiệm “mưa tuyết” Noel giữa lòng Thủ đô
Cộng đồng 25/12/2025 15:09
Những người lính biên phòng ở A Mú Sung
Cộng đồng 25/12/2025 09:14
Những lời chúc Giáng sinh 2025 hay và ý nghĩa nhất
Cộng đồng 24/12/2025 08:47
Nguồn gốc và ý nghĩa của ngày lễ Giáng sinh
Cộng đồng 24/12/2025 08:45
Cần 51.000 tỷ đồng đầu tư phát triển Đặc khu Côn Đảo
Cộng đồng 23/12/2025 14:11
Prudential trao 2.600 phần quà Giáng sinh tặng bệnh nhi tại TP.HCM và Hà Nội
Cộng đồng 23/12/2025 10:39
Những chiến sĩ biên phòng ở Ma Lù Thàng
Cộng đồng 22/12/2025 18:36
Chuyện những người lính quân hàm xanh ở Dào San
Cộng đồng 21/12/2025 21:20
Rộn ràng các trải nghiệm dịp Noel - Tết Dương lịch cho trẻ em tại Vườn thú Hà Nội
Cộng đồng 21/12/2025 16:19
Hơn 2.000 người dân phường Phú Thượng dự công chiếu miễn phí phim “Mưa đỏ”
Cộng đồng 20/12/2025 22:31
