Xa cách an nhiên
Người mà anh chọn sẽ chẳng phải là em | |
Đơn phương có gì đâu mà tiếc | |
Yêu ai đó trọn đời không thay đổi |
Có rất nhiều tin nhắn tôi còn chưa kịp soạn. Nhiều điều định bụng sẽ làm, như là vì người ta mà sửa đi những lạnh nhạt của mình. Có lúc, tôi từng thấy người ta như mùa xuân làm cây thay áo mới. Những mầm sống nảy nở, tôi mong chờ, mỉm cười và hạnh phúc.
Điều yên bình nhất trên đời này, có lẽ chính là điều mà con người ta vẫn thường giấu trong lòng. Hoặc là cố tình cất giữ, hoặc là chưa kịp nói ra.
Ngày người còn đứng đợi, việc bên nhau là niềm vui. Ngày ta còn hi vọng và đam mê, mọi cảm xúc ghé đến đều đáng để nâng niu. Ta nhiều khi chẳng nhận biết được sự thật, là có lúc ánh mắt kia đã từng xa xăm một hướng nghĩ khác. Đôi tay ấy chưa kịp nắm thì đã muốn buông.
Tôi chưa kịp thay đổi, vẫn là cô gái lạnh nhạt, khô khan và dường như là không biết cách để quan tâm người khác. Hẳn là ai đó sẽ không vui khi tâm hồn đang nhiều khao khát mà lại bắt gặp một ánh mắt hờ hững.
Thế nên ta ít có cơ hội để trao cho nhau những ân cần. Một vài cảm mến ban đầu, nhiều lần giữ chặt trong lòng. Có nỗi nhớ trong lành, hai người đã tự mang. Chúng ta lang thang giữa một đại lộ có sự chen lẫn giữa thứ ánh sáng của hi vọng và ái ngại. Ta đã từng say mê bước đi trong cơn yêu buổi đầu.
Tôi từng nghe ai đó nói rất nhiều về những điều người sẻ chia với một người khác. Chúng ta cãi vã, điều này mới thật tệ! Những yêu thương chúng ta không trao cho nhau được, nhưng cãi vã thì lại có. Có khi cũng vì sâu trong lòng, ta dành tình cảm cho nhau. Lòng người vẫn dễ rối bời vì những tâm nguyện không trọn vẹn.
Những ngày sau, người không còn nghe thấy tôi khóc nữa. Có thể người nghĩ là tôi chưa từng rung động. Những lạnh nhạt của tính cách hóa ra vẫn tồn tại như thể khoảng cách của hai chúng ta từ đầu tới cuối.
Còn tôi, tôi tiếc một nụ cười bồng bềnh, tiếc cho nhân duyên mình gặp nhau. Tiếc cho một đoạn hạnh phúc đã từng xảy ra ngắn ngủi như những món đồ ăn đưa vội. Vì tôi nhớ có đôi mắt một người từng nheo lại dưới nắng. Rằng chúng ta từng bối rối trong một cái tựa đầu, hoặc bật cười trong những trêu đùa quá đỗi vô tư.
Sau này cả hai chúng ta có thể đều sẽ nghĩ lại. Lúc ấy có lẽ chúng ta sẽ hiểu cho nhau! Vậy thì đừng xem những thấu hiểu đó là muộn màng, đừng tiếc những ngày hôm nay như thể day dứt một nỗi đau.
An nhiên như thế, ta sẽ sớm lại được cảm giác bình yên ở nơi chốn không nhau, hoặc trong một cuộc tình mới.
Bảo Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Mở rộng tiêm phòng sởi cho trẻ dưới 9 tháng tuổi
Noel trong tôi
Cuối năm, tăng cường xử lý vi phạm về giao thông
Điều hành chính sách tiền tệ đảm bảo tăng trưởng bền vững
Thủ tục báo tăng đóng bảo hiểm xã hội
Tin vui: Người dân được nhận 2 tháng lương hưu, trợ cấp BHXH trước Tết
Doanh nghiệp cần hỗ trợ trong chuyển đổi “xanh”
Tin khác
Tạo điều kiện để trẻ em khiếm thị tiếp cận công nghệ
Cộng đồng 22/12/2024 06:53
Nhân lên niềm tự hào về truyền thống lịch sử vẻ vang của Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng
Cộng đồng 21/12/2024 11:47
Quận Thanh Xuân biểu dương cán bộ làm công tác dân số
Xã hội 21/12/2024 10:19
Ra mắt tính năng nhận diện “Ứng dụng chính thức của Chính phủ” trên Google Play
Xã hội 20/12/2024 12:24
Tập huấn kỹ năng truyền thông về sàng lọc trước sinh, sơ sinh cho cộng tác viên dân số
Xã hội 20/12/2024 06:53
Tiếp nhận hơn 107 tỷ đồng dành cho trẻ em có hoàn cảnh khó khăn trong năm 2025
Cộng đồng 19/12/2024 23:11
Quận Thanh Xuân hưởng ứng Tháng hành động Quốc gia về dân số
Xã hội 19/12/2024 20:52
Xuân đẹp nhất khi còn bên bố mẹ
Cộng đồng 19/12/2024 17:42
Độc đáo nghề làm hoa tre
Cộng đồng 19/12/2024 16:30
Phát động chiến dịch “Những mùa xuân nguyên vẹn”
Cộng đồng 19/12/2024 13:21