Yêu ai đó trọn đời không thay đổi
Ân cần giấu hết vào trong lặng lẽ | |
Anh sẽ quên nhanh thôi | |
Người ta hay nhắc về quá khứ bằng hai từ “hôm qua” |
Có lẽ lòng em vẫn thế, vẫn muốn được nắm tay một người. Chân thành và ở bên! Anh nói với em rằng anh chính là người yêu và hiểu em nhất. Đôi lần thấy trời mưa khắc khoải, em lại tự hỏi:
“Những điều anh hiểu về em, có phải chỉ là những yêu thương anh tự vẽ?”
Anh hiểu về em như một cô gái từng ngây thơ và ngốc nghếch. Em từng yêu ai đó như cơn mưa tha thiết mong được hòa cùng mặt đất. Những bầu trời ghé qua và níu giữ chẳng làm em thay đổi ý nguyện. Cô gái trong hình dung anh là một người con gái đã đôi lần khóc khi thấy ai tiễn ai sang sông. Duyên phận là thứ mỏng manh, dòng đời thì luôn vội vã, xô cuốn, thế nên em muốn yêu hết lòng. Muốn cuộc tình đi qua hay chôn kín cũng đều sẽ nồng thắm.
Anh nghĩ rằng cô gái của anh bị cuộc đời nhào nặn. Những cá tính hôm nay sản sinh từ nhiều trái ngang dạo trước. Nhưng niềm thương anh không đủ lớn. Có thể do chúng ta dạo ấy vẫn trẻ con.
Em giờ này không còn thương anh, cũng chẳng vấn vương bất kỳ một chàng trai lạ lẫm nào. Em mặc kệ những điều ghé đến. Chỉ cần một nơi có thể yên ổn tựa đầu sau những bão giông lúc mình khờ dại. Thật lòng cũng muốn chân thành, nhưng em rất sợ mình sẽ tiếp tục mất mát. Thật lòng thì em rất muốn cho đi, nhưng em đâu còn gì để tiếp tục mà san sẻ cho ai đó nữa?
Tháng ngày lạc ra khỏi đoạn tình cảm không toan tình, lòng mình từng lạc lối. Có vài mặt người ngỡ lạ ngỡ quen hiện ra. Thế rồi tay siết tay. Cảm xúc không chung nhịp với lý trí.
Tháng ngày đó, mình sống thật vu vơ. Mình từng nghĩ trong thoáng chốc là sẽ dài lâu, nhưng những thực tế lại ngăn ta lại. Tưởng là nụ cười sẽ tiếp tục làm ta ấm lên, cứ tưởng những ấm áp sẽ lại tiếp tục nhưng đi tới nửa chặng đường, một lần ngoảnh đầu lại đã nhận ra mình chỉ sống như người ngủ mê.
Trên bước đường vội vã sống, có ai dành thời gian để tiếc nuối một người vu vơ. Thăng trầm em đi qua có người quen đã lạc, có cả người cũ vừa quên. Họ dạy em nhiều điều, nhiều nhất trong đó là sự chai sạn và hờ hững.
Cuộc đời này có chăng những bài học mới, khi mà con người ta đi đã mỏi? Bài học một khuôn mặt lạ lẫm dạy ta về cảm giác bồi hồi. Về khao khát được thương một người, trọn đời không đổi khác.
Nguyên Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Người dân Thủ đô đánh giá cao iHanoi nhờ tính tiện dụng và hiệu quả xử lý
Đào tạo về dinh dưỡng khoa học trong thể thao cho các câu lạc bộ bóng đá Việt Nam
Hà Nội: Gần 1.100 tỷ đồng chi trả trợ cấp cho người có công
Hơn 200 cán bộ được tập huấn công tác kiểm soát nhiễm khuẩn
Tập huấn kỹ năng thương lượng, ký kết Thỏa ước lao động tập thể cho cán bộ Công đoàn huyện Phúc Thọ
Thời tiết ngày 17/7: Khu vực Hà Nội có nơi mưa rất to
Thông cáo báo chí Kỳ họp thứ 43 của Ủy ban Kiểm tra Trung ương
Tin khác
Phát động Chương trình “Chung tay xoa dịu nỗi đau da cam năm 2024”
Cộng đồng 16/07/2024 20:27
Quý vật tìm quý nhân
Cộng đồng 16/07/2024 16:02
Khúc biến tấu của nắng
Cộng đồng 11/07/2024 11:49
Hành trình lấy “ngọc của trời”
Cộng đồng 11/07/2024 11:13
Nhiều dấu ấn đậm nét trong hoạt động đào tạo sau đại học
Cộng đồng 10/07/2024 14:47
Những ai thuộc trường hợp tiếp xúc gần với người mắc bệnh bạch hầu?
Cộng đồng 10/07/2024 09:53
Sống tỉnh thức
Cộng đồng 10/07/2024 06:48
Vũ khúc hoa dâm bụt
Cộng đồng 09/07/2024 08:52
Để Côn Đảo mãi xanh
Cộng đồng 09/07/2024 08:52
Hương vị đoàn viên
Cộng đồng 04/07/2024 10:02