Đơn phương có gì đâu mà tiếc
| Ân cần giấu hết vào trong lặng lẽ | |
| Anh sẽ quên nhanh thôi | |
| Người ta hay nhắc về quá khứ bằng hai từ “hôm qua” |
Có ai đó hỏi tôi, tại sao cứ mải đuổi theo một người không có cảm tình với mình như thế. Tôi cười nhạt vì sợ giải thích. Em có ước mơ riêng, tôi cũng vậy! Chỉ khác là, tôi luôn dõi theo và nâng niu ước mơ em, còn những điều tôi mang trong lòng, em chắc chưa một lần đoái hoài.
Có đôi lần, cái duyên cho chúng ta được ngồi cạnh nhau. Tôi từng thấy khóe mắt em đượm buồn. Ai đó làm em khóc, làm em tổn thương. Những mặn ngọt trở đi trở lại trong cuộc tình em có đôi khi vẫn làm tôi hi vọng. Chỉ là tôi mãi giữ chặt trong lòng mình. Là tôi biết, tình cảm hai chúng ta dành hướng về nhau là không có sự tương đồng.
![]() |
Tôi từng ước thời gian sẽ đứng yên trong những giây em buồn. Có lẽ tôi sẽ trộm nhìn ngón tay em, những ngón tay thon và dài. Quãng đường trưởng thành của mỗi chúng ta luôn gắn liền với những va đập không thể biết trước. Có đôi khi ta cuốn theo điều gì đó bằng những ngây thơ nồng nàn, ta đi chệch ra khỏi những thứ mà mình nghĩ là lẽ đúng. Tôi thấy có lần em hoang mang trong buổi chiều ghế đá, kì lạ là, ngay khoảnh khắc đó, đôi mắt em vẫn rạng ngời.
Nhiều lần tôi gom lại những long lanh em để rơi, rồi viết thành một khúc hát. Tuyệt vời có khi là lúc ta hát mãi một bài ca đơn phương. Dù đơn phương thì đó cũng là thứ tình cảm do chính đôi bàn tay mình kết dệt. Tình cảm đó đẹp vì được kết lại từ những giây tuyệt vời nhất, những lặng lẽ thật tử tế và những giọt nước mắt rất trong.
Mình sẽ chẳng bao giờ nói về những ngày tháng dốc hết tình cảm để hướng tới một người. Ta coi nụ cười của người là nguồn sống. Ta nhớ một tiếng nói bên tai, nhớ cách mà người cư xử với những điều xảy đến. Ta ước một lần được làm kẻ đã bỏ rơi người lại, không phải là để thỏa mãn cơn yêu của chính mình, mà đơn giản vì ta muốn làm cho người ta thương hạnh phúc.
Tôi sẽ không nói về những lúc tôi nhận ra giới hạn của mối quan hệ chúng ta. Tình yêu của em vẫn nên diễn ra theo cái cách em mơ. Hạnh phúc của anh chỉ cần nhỏ nhoi như cái bóng, không rời xa em khi mà trên mái đầu vẫn còn ánh mặt trời! Sẽ không bao giờ tôi kể về cảm giác khi hi vọng và thất vọng cứ trộn lẫn. Khi mà hạnh phúc và khổ đau cùng xuất hiện, lúc mình thấy một người tươi vui.
Chúng ta chỉ có một thời để bên nhau, câu chuyện diễn ra hôm nay phần nhiều sẽ không kéo dài hết một đời. Vậy thì đơn phương có gì đâu mà tiếc?.
Bảo Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Triển khai dự án Khu đô thị thể thao Olympic: Tạo động lực phát triển mới cho khu vực phía Nam Thủ đô
Thi đua yêu nước trong công nhân, viên chức, lao động: Sức mạnh nội lực kiến tạo Thủ đô phát triển
Công bố Nghị quyết của HĐND thành phố Hà Nội về công tác cán bộ
Thủ tướng Phạm Minh Chính kiểm tra công tác chuẩn bị Đại hội Thi đua yêu nước toàn quốc lần thứ XI
Hà Nội bắn pháo hoa tại 6 điểm trong dịp Tết Dương lịch năm 2026
Lễ trao Giải ảnh "Khoảnh khắc Báo chí" 2025: Tôn vinh các tác giả xuất sắc, đi cùng đất nước và đồng hành với nhân dân
Hà Nội tái cấu trúc 293 thủ tục hành chính, giúp tiết kiệm chi phí xã hội hàng ngàn tỷ đồng
Tin khác
Sinh viên trải nghiệm “mưa tuyết” Noel giữa lòng Thủ đô
Cộng đồng 25/12/2025 15:09
Những người lính biên phòng ở A Mú Sung
Cộng đồng 25/12/2025 09:14
Những lời chúc Giáng sinh 2025 hay và ý nghĩa nhất
Cộng đồng 24/12/2025 08:47
Nguồn gốc và ý nghĩa của ngày lễ Giáng sinh
Cộng đồng 24/12/2025 08:45
Cần 51.000 tỷ đồng đầu tư phát triển Đặc khu Côn Đảo
Cộng đồng 23/12/2025 14:11
Prudential trao 2.600 phần quà Giáng sinh tặng bệnh nhi tại TP.HCM và Hà Nội
Cộng đồng 23/12/2025 10:39
Những chiến sĩ biên phòng ở Ma Lù Thàng
Cộng đồng 22/12/2025 18:36
Chuyện những người lính quân hàm xanh ở Dào San
Cộng đồng 21/12/2025 21:20
Rộn ràng các trải nghiệm dịp Noel - Tết Dương lịch cho trẻ em tại Vườn thú Hà Nội
Cộng đồng 21/12/2025 16:19
Hơn 2.000 người dân phường Phú Thượng dự công chiếu miễn phí phim “Mưa đỏ”
Cộng đồng 20/12/2025 22:31
