Rất sợ khi yêu người
Cứu vãn tình yêu trong vòng... một nốt nhạc | |
Anh đừng yêu em nữa | |
Thức dậy không có anh |
Tôi đã từng trải qua một vài lần thất tình và buông tay, đủ để biết thế nào là đau khổ và lỡ làng. Có lúc tôi đã ngăn bản thân mình hình thành những tình cảm mới, nhưng rồi anh đến cho tôi thấy được sự ấm áp.
Anh là cách mà tổn thương của tôi vơi đi, cũng là cách để tôi có thể quên đi những vụng dại của đàn bà khi lần đầu biết yêu. Nhưng thật khó để tay nắm chặt tay. Đã từ lâu, tôi không vội vàng trong những rộn rã, những lời thề thốt cũng chỉ là thứ gì đó khiến mình cảm động chứ cũng không tin hoàn toàn.
Ảnh minh họa: Q.P |
Có buổi chiều gió bấc, lòng buồn thật buồn khi nhận ra mình trót yêu anh. Buổi chiều hôm ấy, trái tim tôi vẫn là những ngốc nghếch. Tổn thương hôm qua thì đã vơi, nhưng gợi nhắc thì vẫn còn để mình biết sợ những thứ có thể xảy đến.
Mai này, trời có mưa có nắng, dòng tên mình khắc nhau lên gốc cây xù xì có thể cũng sẽ mờ, sẽ phai. Mai này đôi chân mình khi ngược khi xuôi, rồi trái tim lại bất ngờ rung động. Thi thoảng tôi vẫn nhìn thấy trong hôm nay nụ cười của dạo trước. Trước kia tôi đã từng vui y hệt như bây giờ, thế rồi ai đó nỡ dằn vặt người từng làm mình ngây ngất.
Những ngày không anh, bản thân tôi thật giống như một đứa trẻ lạc mùa. Vết thương trên môi tự dưng khiến những dây thần kinh nhưng nhức. Rồi trán sốt, lúc nóng lúc lạnh. Tôi co ro trong chiếc chăn mùa hạ, không thấy ai để ới gọi. Yêu ai đó nhiều khi là những phút giây yếu đuối, tôi sẽ chẳng trách vì anh không đến, bởi thực sự tôi đâu có gọi để anh biết được.
Có thể vì tình yêu cũng cần những khoảng trống, để ấm áp làm mình nhận ra rằng người ấy cũng quan trọng. Tôi từng nghe câu chuyện về ý chí con người được lớn nên trong nỗi sợ. Con người ta đôi khi vì đối diện với nỗi sợ mà trở nên mạnh mẽ hơn, chỉ cần lòng đừng ôm nhiều hoang mang.
Anh đã đến, cho tim tôi dại khờ trong một buổi chiều gió bấc. Chúng ta lạc mùa trong những buổi chiều xa xôi, để biết rằng cuộc sống sẽ nhạt biết bao nhiêu nếu như để mất nhau. Chúng ta đã thấy nhau như một phần khác biệt từ dòng người ngoài phố, dẫu chẳng biết ngày mai thế nào, có thể như thế đã là dũng cảm.
Có thể tim mình sẽ rất sợ khi lỡ yêu một ai đó, tôi nghe nói nỗi sợ có khi làm con người ta can đảm để yêu hơn.
Bảo Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Thông cáo báo chí Kỳ họp thứ 43 của Ủy ban Kiểm tra Trung ương
Đã thông qua nghị quyết về thu hồi đất tái định cư liên quan Quốc lộ 6
Cụm thi đua số 1 MTTQ Việt Nam thành phố Hà Nội: Thi đua sôi nổi, đạt được nhiều kết quả tốt
Dấu ấn Hội khỏe CNVCLĐ, lực lượng vũ trang và sinh viên quận Cầu Giấy năm 2024
Tập huấn sử dụng tiện ích, tính năng của ứng dụng “Công dân Thủ đô số - iHanoi”
Chuẩn bị tốt nhất cho Lễ kỷ niệm 70 năm Ngày giải phóng Thủ đô
LĐLĐ huyện Hoài Đức kỷ niệm 95 năm Ngày thành lập Công đoàn Việt Nam
Tin khác
Phát động Chương trình “Chung tay xoa dịu nỗi đau da cam năm 2024”
Cộng đồng 16/07/2024 20:27
Quý vật tìm quý nhân
Cộng đồng 16/07/2024 16:02
Khúc biến tấu của nắng
Cộng đồng 11/07/2024 11:49
Hành trình lấy “ngọc của trời”
Cộng đồng 11/07/2024 11:13
Nhiều dấu ấn đậm nét trong hoạt động đào tạo sau đại học
Cộng đồng 10/07/2024 14:47
Những ai thuộc trường hợp tiếp xúc gần với người mắc bệnh bạch hầu?
Cộng đồng 10/07/2024 09:53
Sống tỉnh thức
Cộng đồng 10/07/2024 06:48
Vũ khúc hoa dâm bụt
Cộng đồng 09/07/2024 08:52
Để Côn Đảo mãi xanh
Cộng đồng 09/07/2024 08:52
Hương vị đoàn viên
Cộng đồng 04/07/2024 10:02