Anh đừng yêu em nữa
| Thức dậy không có anh | |
| Dại khờ đàn bà | |
| Can đảm để quên | |
| Gai của hoa hồng |
Một buổi chiều không tên, tôi đi tới nơi cô ấy sống. Căn phòng nhỏ nằm sâu trong con ngõ, đường vào có nhiều dây điện. Dưới trời mưa lất phất, có ai đó đang đợi một ai. Bên lề đường của một con phố lạ, có một người mà tâm hồn từ lâu đã làm quen đứng đó, cô ấy vẫy tay chào và mỉm cười. Đó là lần đầu tiên trong trí nhớ tôi xuất hiện hình dung về “ánh trăng mười tám”.
Cô ấy bảo rằng: hay là chúng mình đừng yêu nữa. Lời nói đó đến nhanh như một câu chuyện đùa! Người con trai như tôi, sống giữa những tháng ngày đôi mươi cặm cụi, đôi tay là không chắc chắn để giữ cô ấy lại.
![]() |
Tôi biết trong cuộc sống này, có những người gặp được nhau một cách tình cờ, họ từng hạnh phúc lắm, từng mơ mộng lắm nhưng rồi vẫn không thể bên nhau. Vì đôi khi lo toan của họ nhiều hơn những an nhiên có được. Ở bên nhau chẳng thể hồn nhiên cười. Tất cả những điều chưa nói rồi một lúc nào đó biến thành những nghi ngờ. Tất cả những tin tưởng, trong một giây nào đó hóa thành những thất vọng. Một người vẫn nhìn về phía một người và biết họ còn thương mình. Nhưng cuộc sống không chỉ cần có niềm thương đó!
Cô ấy bỏ quên tình yêu của chúng tôi, bỏ quên cả con phố. Chiều nay mưa lại về, cơn mưa rào như trút hết những lãng phí, nhạt nhòa. Có chiếc lá xanh rất xanh theo mưa rơi xuống. Có chiếc lá vàng trên mặt đất trôi theo dòng nước. Chúng tôi bây giờ như thể cơn mưa này, cứ trôi đi và bị cuốn theo dòng. Dù phôi pha hay hi vọng cũng chẳng còn bao nhiêu ý nghĩa nữa.
Sau này cuộc sống sẽ khác, thật sự là khi thiếu vắng nhau thì những ý nghĩa riêng của mỗi người vẫn phải tiếp tục. Tôi hay cô ấy vẫn phải cố gắng vươn lên! Ngày nào đó trong những năm tháng tiếp theo, tôi với cô ấy có lẽ sẽ phù hợp để dành cho nhau hơn là bây giờ, nhưng tình cảm giữa hai người chắc chắn sẽ chẳng còn như cũ. Hoặc duyên phận đưa đẩy, người tôi thương rồi lại thương một người khác.
Chúng ta không ai đứng yên một chỗ, vậy cho nên cả tôi với cô ấy của những ngày sau đều sẽ không còn là chúng tôi của góc phố có mưa hôm nào nữa. Dòng nước ngọt lành từng thấm xuống mặt đất, từng cuốn những chiếc lá trôi qua những kỉ niệm trong veo, có thể rồi sẽ đọng lại ở một góc ẩm mốc nào đấy. Đến khi đó những ngày cũ sẽ chẳng còn ai muốn lật lại!
Ừ, hay là thôi anh đừng có tiếp tục yêu em...
Nguyên Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Dự báo thời tiết Hà Nội ngày 6/12: Nhiều mây, sáng sớm có sương mù nhẹ rải rác
Giải thưởng Chính VinFuture 2025 vinh danh những khám phá và phát triển vaccine HPV
Phường Thượng Cát phát động phong trào thi đua năm 2026
Đồng hành gìn giữ di sản, nâng tầm chất lượng phục vụ du khách
Vietjet bay hàng ngày giữa TP.HCM và Manila với 7 chuyến khứ hồi mỗi tuần
Hà Nội: Đổi mới, nâng cao chất lượng quản lý thuế
Hội đồng nhân dân xã Gia Lâm thông qua 10 Nghị quyết quan trọng
Tin khác
Giải thưởng “Vinh danh người truyền lửa”: Tôn vinh những con người bình dị mà phi thường
Cộng đồng 05/12/2025 19:57
Kỷ niệm Ngày Quốc tế Người Khuyết tật 2025 và công bố báo cáo về an sinh xã hội cho người khuyết tật
Cộng đồng 04/12/2025 19:50
Tăng cường bảo đảm thông tin liên lạc trong thiên tai
Cộng đồng 01/12/2025 16:36
Dịch vụ giao hàng Xanh SM Express dẫn đầu về chỉ số hài lòng khách hàng
Cộng đồng 01/12/2025 14:04
Hà Nội tăng cường quản lý hoạt động sản xuất, kinh doanh và sử dụng hóa chất
Cộng đồng 01/12/2025 09:55
Nhiều chính sách quan trọng có hiệu lực từ tháng 12/2025
Cộng đồng 30/11/2025 17:30
Công ty Hoàng Viên Quảng Bá quyên góp ủng hộ Mái ấm Thánh Tâm
Cộng đồng 30/11/2025 12:42
Việt Nam chào đón 13 đầu bếp Michelin trong tuần lễ ẩm thực quốc tế
Cộng đồng 26/11/2025 17:43
Báo Người Lao động phát động chương trình “Triệu tập vở cho học sinh vùng bị thiên tai”
Cộng đồng 26/11/2025 13:08
Nghĩa tình cư dân Cầu Giấy gửi tới đồng bào vùng lũ
Cộng đồng 25/11/2025 22:53

