Anh đừng yêu em nữa
| Thức dậy không có anh | |
| Dại khờ đàn bà | |
| Can đảm để quên | |
| Gai của hoa hồng |
Một buổi chiều không tên, tôi đi tới nơi cô ấy sống. Căn phòng nhỏ nằm sâu trong con ngõ, đường vào có nhiều dây điện. Dưới trời mưa lất phất, có ai đó đang đợi một ai. Bên lề đường của một con phố lạ, có một người mà tâm hồn từ lâu đã làm quen đứng đó, cô ấy vẫy tay chào và mỉm cười. Đó là lần đầu tiên trong trí nhớ tôi xuất hiện hình dung về “ánh trăng mười tám”.
Cô ấy bảo rằng: hay là chúng mình đừng yêu nữa. Lời nói đó đến nhanh như một câu chuyện đùa! Người con trai như tôi, sống giữa những tháng ngày đôi mươi cặm cụi, đôi tay là không chắc chắn để giữ cô ấy lại.
![]() |
Tôi biết trong cuộc sống này, có những người gặp được nhau một cách tình cờ, họ từng hạnh phúc lắm, từng mơ mộng lắm nhưng rồi vẫn không thể bên nhau. Vì đôi khi lo toan của họ nhiều hơn những an nhiên có được. Ở bên nhau chẳng thể hồn nhiên cười. Tất cả những điều chưa nói rồi một lúc nào đó biến thành những nghi ngờ. Tất cả những tin tưởng, trong một giây nào đó hóa thành những thất vọng. Một người vẫn nhìn về phía một người và biết họ còn thương mình. Nhưng cuộc sống không chỉ cần có niềm thương đó!
Cô ấy bỏ quên tình yêu của chúng tôi, bỏ quên cả con phố. Chiều nay mưa lại về, cơn mưa rào như trút hết những lãng phí, nhạt nhòa. Có chiếc lá xanh rất xanh theo mưa rơi xuống. Có chiếc lá vàng trên mặt đất trôi theo dòng nước. Chúng tôi bây giờ như thể cơn mưa này, cứ trôi đi và bị cuốn theo dòng. Dù phôi pha hay hi vọng cũng chẳng còn bao nhiêu ý nghĩa nữa.
Sau này cuộc sống sẽ khác, thật sự là khi thiếu vắng nhau thì những ý nghĩa riêng của mỗi người vẫn phải tiếp tục. Tôi hay cô ấy vẫn phải cố gắng vươn lên! Ngày nào đó trong những năm tháng tiếp theo, tôi với cô ấy có lẽ sẽ phù hợp để dành cho nhau hơn là bây giờ, nhưng tình cảm giữa hai người chắc chắn sẽ chẳng còn như cũ. Hoặc duyên phận đưa đẩy, người tôi thương rồi lại thương một người khác.
Chúng ta không ai đứng yên một chỗ, vậy cho nên cả tôi với cô ấy của những ngày sau đều sẽ không còn là chúng tôi của góc phố có mưa hôm nào nữa. Dòng nước ngọt lành từng thấm xuống mặt đất, từng cuốn những chiếc lá trôi qua những kỉ niệm trong veo, có thể rồi sẽ đọng lại ở một góc ẩm mốc nào đấy. Đến khi đó những ngày cũ sẽ chẳng còn ai muốn lật lại!
Ừ, hay là thôi anh đừng có tiếp tục yêu em...
Nguyên Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Triển khai dự án Khu đô thị thể thao Olympic: Tạo động lực phát triển mới cho khu vực phía Nam Thủ đô
Thi đua yêu nước trong công nhân, viên chức, lao động: Sức mạnh nội lực kiến tạo Thủ đô phát triển
Công bố Nghị quyết của HĐND thành phố Hà Nội về công tác cán bộ
Thủ tướng Phạm Minh Chính kiểm tra công tác chuẩn bị Đại hội Thi đua yêu nước toàn quốc lần thứ XI
Hà Nội bắn pháo hoa tại 6 điểm trong dịp Tết Dương lịch năm 2026
Lễ trao Giải ảnh "Khoảnh khắc Báo chí" 2025: Tôn vinh các tác giả xuất sắc, đi cùng đất nước và đồng hành với nhân dân
Hà Nội tái cấu trúc 293 thủ tục hành chính, giúp tiết kiệm chi phí xã hội hàng ngàn tỷ đồng
Tin khác
Sinh viên trải nghiệm “mưa tuyết” Noel giữa lòng Thủ đô
Cộng đồng 25/12/2025 15:09
Những người lính biên phòng ở A Mú Sung
Cộng đồng 25/12/2025 09:14
Những lời chúc Giáng sinh 2025 hay và ý nghĩa nhất
Cộng đồng 24/12/2025 08:47
Nguồn gốc và ý nghĩa của ngày lễ Giáng sinh
Cộng đồng 24/12/2025 08:45
Cần 51.000 tỷ đồng đầu tư phát triển Đặc khu Côn Đảo
Cộng đồng 23/12/2025 14:11
Prudential trao 2.600 phần quà Giáng sinh tặng bệnh nhi tại TP.HCM và Hà Nội
Cộng đồng 23/12/2025 10:39
Những chiến sĩ biên phòng ở Ma Lù Thàng
Cộng đồng 22/12/2025 18:36
Chuyện những người lính quân hàm xanh ở Dào San
Cộng đồng 21/12/2025 21:20
Rộn ràng các trải nghiệm dịp Noel - Tết Dương lịch cho trẻ em tại Vườn thú Hà Nội
Cộng đồng 21/12/2025 16:19
Hơn 2.000 người dân phường Phú Thượng dự công chiếu miễn phí phim “Mưa đỏ”
Cộng đồng 20/12/2025 22:31
