Nếu đã chờ người lâu đến thế
Đàn ông tốt sẽ không để em mang danh kẻ thứ ba | |
Khó quên như những kẽ tay từng chạm | |
Cứ chạy mãi về hướng không có người đợi |
Đợi chờ thì tại sao phải im lặng? Vì ta có đôi lần thử nói ra, nhưng hình như mọi câu nói đều vô duyên và không nhiều ý nghĩa. Rồi lòng tự trách, ta gìn giữ những điều còn sót lại và ở yên trong cuộc tình ấy.
Nhiều ngày sau, tôi không hỏi người thêm nữa: rằng câu chuyện đã lỡ làng thì liệu còn có thể lành lại.
Ảnh minh họa: Giang Yến |
Nếu người có câu trả lời thì chắc chắn tôi đã được nghe từ trước đó. Chúng ta bây giờ như hai mảnh ghép không tìm được những mạch nối. Phải đợi tới những cơn say để có thể gọi cho nhau. Chúng ta từng sát kề, từng có thể nói cho nhau nghe hết những vụn vặt đời thường, thế mà hiện tại, mọi thứ đều phải trông chờ vào sự tình cờ.
Có phải tôi đã nhiều lần tình cờ ngồi ở ghế đá cũ, đợi để được nhìn thấy người đi làm về? Một vài lần, tôi thử cố tình chen vào một buổi họp hoặc một đám đông không mấy hứng thú, chỉ vì nghĩ rằng có thể mình sẽ được gặp nhau. Gặp làm gì thì tôi cũng chẳng biết, có lẽ là để nhìn thấy thôi.
Nếu có thể chờ người lâu thế, thì tôi đâu còn đắn đo gì những tổn thương.
Khi muốn, người hãy gọi cho tôi. Hai chúng ta đâu cần thiết phải nhớ nhau. Là đơn phương mình tôi nhớ cũng không sao cả. Khi bế tắc chất chồng khiến mình không tìm ra điểm tựa; hoặc vài lúc cả thế giới quay lưng lại với người, thì người có thể gọi cho tôi.
Nhắn nhẹ vậy thôi, vì biết đâu chúng ta lại làm phiền nhau. Đi qua yêu thương, con người ta thà chấp nhận tự mình trong rất nhiều yếu đuối chứ nhất quyết không muốn tựa vai vào một người mà mình đã cạn khô cảm xúc. Tình cảm tôi lúc đó nhiều phần là không ý nghĩa gì, quãng thời gian chờ đợi có thể sẽ nhiều phần là hoài phí, nhưng tôi đâu có tiếc!
Người khác có thể thích người trong một vài ấn tượng thoáng qua. Họ đi bên người khi nhận ra những thứ mà họ cần. Bởi vì họ đâu ngốc nghếch như tôi! Khi thương một người nhiều quá, tất cả những sai lầm của người ta chỉ khiến mình thương. Mắt chạm đôi mắt, chỉ muốn nói với họ vài câu nhẹ nhàng. “Dù gì thì mai anh cũng sẽ tốt lên”. Thì ra tôi muốn cho người một điểm tựa, còn người thì không muốn có một điểm tựa như thế.
Nếu đã chờ đợi một người lâu thế, thì ta đâu còn gì để mà đắn đo?
Bảo Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Giá vàng hôm nay 23/11: Giá vàng miếng SJC, vàng nhẫn đồng loạt tăng cao
Dự báo thời tiết Hà Nội ngày 23/11: Trời nhiều mây, trưa chiều giảm mây trời nắng
Mối đe dọa từ những vật lạ rơi xuống từ nhà cao tầng
Đặc sắc các sản phẩm tại Hội chợ trái cây, nông sản an toàn các tỉnh, thành phố năm 2024
Tự động hóa quy trình chi trả quyền lợi bảo hiểm với công nghệ OCR thế hệ mới
Tứ kết UEFA Nations League: Mong chờ cuộc đối đầu giữa Đức và Italy
“Manifest” được chọn là từ của năm 2024
Tin khác
“Manifest” được chọn là từ của năm 2024
Cộng đồng 22/11/2024 23:24
Nhân lên giá trị tri thức, giá trị văn hóa trong đời sống xã hội
Xã hội 22/11/2024 15:51
Phụ nữ Hà Nội chung tay thu hẹp khoảng cách giới
Cộng đồng 22/11/2024 15:38
Đượm nồng bếp củi mùa đông
Cộng đồng 21/11/2024 11:00
Ngôi nhà nghĩa tình của các thương, bệnh binh
Cộng đồng 21/11/2024 07:43
30 lời chúc ý nghĩa nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11
Cộng đồng 18/11/2024 19:34
Liên hoan văn hóa “Phụ nữ dân tộc thiểu số hành động vì bình đẳng giới” năm 2024
Cộng đồng 16/11/2024 13:19
Care For Việt Nam cùng dấu ấn doanh nghiệp vì cộng đồng 2024
Cộng đồng 15/11/2024 17:21
Cô gái khuyết tật và hành trình mang tri thức đến với các em nhỏ
Cộng đồng 15/11/2024 06:39
Hương thu ở phố sương mù
Cộng đồng 14/11/2024 11:31