Khó quên như những kẽ tay từng chạm
| Cứ chạy mãi về hướng không có người đợi | |
| Cảm ơn anh và nỗi đau đó đã dạy em sống thật bình yên! | |
| Tất cả mọi thứ đều sẽ hao mòn |
Tôi biết là người không hề thương tôi. Cảm giác nhận ra điều ấy bất lực như thế đứng giữa hàng ngàn thứ vu vơ. Những câu chuyện cũ quá đẹp để có thể xóa đi. Lại còn khó quên như những kẽ tay từng chạm.
Người ta không thương mình, đã là như vậy thì đâu cần nói chuyện đúng sai?
Con ngõ nhỏ những ngày chờ người đến, mưa vẫn thường rơi bên một vài hình dung xa lạ. Có ánh mắt ai đó vội nhìn. Có tiếng xe chạy qua, tiếng người cười nói. Tất cả đều vô cảm quá đỗi! Thì ra khi không có được điều mình mong chờ nhất, tất cả mọi thứ khác đều không thể khiến mình hứng thú được.
Người ta đâu có thương mình, cho nên người ta chỉ bận tâm được những điều người ta nghĩ. Cho mình một tẹo ấm áp, đối với người ta cũng là gượng gạo và thiệt thòi. Những quan tâm mình dành cho người ta đều là thừa. Việc mình dành một quãng thanh xuân để hướng về người ta thì lại là tự nguyện.
![]() |
Có những câu chuyện tự nguyện ta mãi lao theo, chẳng ai bắt làm, chẳng đem lại hiệu quả gì. Chờ đợi và ân cần như thế, sao mãi không thấy hoài phí?
Này chàng trai có đôi mắt đượm buồn, anh còn nhớ lần đầu chúng ta gặp nhau.
Chuyện chúng ta thật muộn màng và vội vã. Tôi nói thương anh ngay từ những bối rối đầu tiên. Tìm thấy người, trong tôi là cảm giác rất lạ. Tôi luôn tiếc những điều lạ lẫm và tin rằng việc gặp được một người, nhìn người đó trong những cảm mến tự nhiên là một cơ duyên. Còn người, hình như chính người cũng vội vàng rung động. Thế nhưng niềm tin ấy lại không kiên vững.
Biết làm gì khi suy nghĩ của hai chúng ta vốn dĩ khác nhau, ngày gặp tôi, người còn quá nhiều điều để nặng nhẹ.
Chuyện tình yêu nhiều khi vẫn nên vội vàng một chút nếu không muốn để lỡ. Nhưng khi kẻ đối diện ngay từ đầu đã không xác định, nếu ta không thể thay đổi họ thì ta đối với họ như thế nào cũng sẽ là sai.
Đơn giản là vì người không thương tôi. Người cần tôi chỉ những lúc trống vắng và khi xa thì chẳng hề nhớ nhung. Cảm nhận của một người đối với một người không bận tâm nhiều khi chẳng mang chút ý nghĩa.
Đơn giản có lẽ vì tôi cố chấp, ở yên quá lâu nơi những điều không bao giờ được đáp lại, cũng chẳng đủ dứt khoát để hướng về một nhân duyên mới may mắn hơn.
Nguyên Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Sáng tạo Việt Nam, làm tại Việt Nam - Để dẫn dắt
Năm 2026, phường Thanh Xuân tập trung cao độ hoàn thành giải phóng mặt bằng Dự án đường Vành đai 2.5
Hà Nội dành hơn 150 tỷ đồng chăm lo hộ cận nghèo, hoàn cảnh khó khăn
Khai trương Báo Nhân Dân điện tử tiếng Hàn Quốc
Hà Nội: Bảo đảm khách quan, dân chủ, đúng luật trong giới thiệu ứng cử đại biểu Quốc hội
Lan tỏa niềm tin yêu với Đảng qua Chương trình nghệ thuật “Với Đảng vẹn toàn niềm tin yêu”
Hành trang vững vàng cho học sinh bước vào lớp 1
Tin khác
Giữ bình yên nơi phên dậu Tổ quốc
Cộng đồng 29/12/2025 22:06
Prudential cam kết hỗ trợ các trường mầm non tương lai 3,5 tỷ đồng trong năm 2026
Cộng đồng 29/12/2025 20:36
Trao giải cuộc thi "Lan tỏa tri thức, bước tới con đường tương lai" mùa 2
Cộng đồng 27/12/2025 18:06
Sinh viên trải nghiệm “mưa tuyết” Noel giữa lòng Thủ đô
Cộng đồng 25/12/2025 15:09
Những người lính biên phòng ở A Mú Sung
Cộng đồng 25/12/2025 09:14
Những lời chúc Giáng sinh 2025 hay và ý nghĩa nhất
Cộng đồng 24/12/2025 08:47
Nguồn gốc và ý nghĩa của ngày lễ Giáng sinh
Cộng đồng 24/12/2025 08:45
Cần 51.000 tỷ đồng đầu tư phát triển Đặc khu Côn Đảo
Cộng đồng 23/12/2025 14:11
Prudential trao 2.600 phần quà Giáng sinh tặng bệnh nhi tại TP.HCM và Hà Nội
Cộng đồng 23/12/2025 10:39
Những chiến sĩ biên phòng ở Ma Lù Thàng
Cộng đồng 22/12/2025 18:36
