Ký ức của em có tên anh
Ngày mai anh lấy vợ | |
Có những vết thương làm ta đau cả đời | |
Ngày một người bước ra khỏi cuộc đời một ai đó |
Dù có bao nhiêu người đến bên em, là những người đàn ông tốt, sẽ cho em cuộc sống bình yên hơn anh rất nhiều nhưng sao em không thể an phận 1 chút, cứ thích sóng gió như thế này.
Em không phải là một cô gái ngây thơ ngốc nghếch, trao trọn thanh xuân của mình, hi sinh mọi thứ để có thể nắm tay người mình thương, rồi cuối cùng may mắn được hoàng tử đời mình rước về cùng sống chung trong một vương quốc. Anh không phải là một chàng soái ca hào hoa lãng tử, trong phút chốc vì tấm chân tình của cô gái kia mà con tim rung lên vì cô, sau cùng bất chấp mọi can ngăn của gia đình cũng như vị hôn thê để bỏ đi, sống bạc đầu đến hết đời cùng cô nàng.
Ảnh minh họa: Giang Yến |
Thà rằng em còn đơn phương anh, thà rằng chúng mình chưa nói tiếng yêu thì có lẽ bây giờ em đã không đau đến vậy, bởi em biết khi ấy anh và em chưa là gì của nhau. Còn bây giờ, chúng mình đã chấp nhận tình cảm của nhau, chấp nhận để tiến tới một mối quan hệ xa hơn phía trước, mà anh vẫn cứ hồn nhiên rong chơi với những điều mới mẻ bên ngoài.
Có lẽ em là loại phụ nữ thích ngược đãi bản thân, thích chuốc khổ vào mình anh ạ, có những chuyến xe an toàn tới đích em không chọn, cứ thích mạo hiểm cùng những chuyến xe mang đầy rủi ro và càng không biết rằng có đưa mình đến cuối con đường hay không. Nhưng em lại thích cảm giác trên những chuyến đi đó, có thể thứ em cần bây giờ là hành trình chứ không phải là đích đến.
Đến một ngày, em chợt thấy sợ ngột ngạt của cô đơn. Sợ rằng mình đã ngủ quá lâu trong một giấc mơ không có thật. Sợ thứ ảo giác mà tình yêu anh đã trao vẫn luôn vấn vít trái tim em.
Nỗi đau của anh rồi sẽ có người đến lấp đầy bằng những yêu thương chân thành, cô đơn của anh cũng sẽ ra đi mà nhường ghế cho những hạnh phúc mới. Nhưng người thực hiện được điều đó sẽ chẳng bao giờ có thể là em.
Ngày em đặt chân vào mối quan hệ này, cũng là ngày em cứ ngỡ rằng mình đã đi đến cuối mùa yêu, nhanh đến mức bản thân em cũng chẳng nhận ra.
Anh không yêu em như những định nghĩa thường thấy trong tình yêu. Cách yêu của anh là tìm đến em mỗi khi anh thấy lòng mình buồn, mình cô đơn, còn những khi vui vẻ hạnh phúc với những thú vui bên ngoài, anh mặc kệ em những giây phút cô độc.
Vậy thì em còn mong chờ điều gì ở những dại khờ ấy? Khi tình em có đong bằng bao nhiêu nước mắt, đếm bằng bao nỗi cô đơn cũng không thể nào đủ cho những mất mát của thanh xuân đời mình.
Có lẽ, em đã cho đi quá nhiều tình cảm để rồi nhận lại là sự hững hờ, bỏ bê. Phải chăng đàn ông chỉ khao khát những thứ mình muốn chinh phục và coi thường những thứ tìm đến, bám víu lấy họ.
Hãy để em viết ra cho vơi nhẹ nỗi đau này anh nhé, sẽ có một ngày em thôi không nhắc tên anh mỗi đêm về và mỗi buổi bình minh, sẽ có một ngày anh chỉ còn là một kỉ niệm mờ ảo trong miền kí ức tuổi trẻ của em.
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Thông cáo báo chí Kỳ họp thứ 43 của Ủy ban Kiểm tra Trung ương
Đã thông qua nghị quyết về thu hồi đất tái định cư liên quan Quốc lộ 6
Cụm thi đua số 1 MTTQ Việt Nam thành phố Hà Nội: Thi đua sôi nổi, đạt được nhiều kết quả tốt
Dấu ấn Hội khỏe CNVCLĐ, lực lượng vũ trang và sinh viên quận Cầu Giấy năm 2024
Tập huấn sử dụng tiện ích, tính năng của ứng dụng “Công dân Thủ đô số - iHanoi”
Chuẩn bị tốt nhất cho Lễ kỷ niệm 70 năm Ngày giải phóng Thủ đô
LĐLĐ huyện Hoài Đức kỷ niệm 95 năm Ngày thành lập Công đoàn Việt Nam
Tin khác
Phát động Chương trình “Chung tay xoa dịu nỗi đau da cam năm 2024”
Cộng đồng 16/07/2024 20:27
Quý vật tìm quý nhân
Cộng đồng 16/07/2024 16:02
Khúc biến tấu của nắng
Cộng đồng 11/07/2024 11:49
Hành trình lấy “ngọc của trời”
Cộng đồng 11/07/2024 11:13
Nhiều dấu ấn đậm nét trong hoạt động đào tạo sau đại học
Cộng đồng 10/07/2024 14:47
Những ai thuộc trường hợp tiếp xúc gần với người mắc bệnh bạch hầu?
Cộng đồng 10/07/2024 09:53
Sống tỉnh thức
Cộng đồng 10/07/2024 06:48
Vũ khúc hoa dâm bụt
Cộng đồng 09/07/2024 08:52
Để Côn Đảo mãi xanh
Cộng đồng 09/07/2024 08:52
Hương vị đoàn viên
Cộng đồng 04/07/2024 10:02