Người về nhớ phố thị không?
Sắc hoa màu nhớ Mùa bàng thay lá |
Từ bao đời, phố cởi mở và bao dung với tất cả phận người, đặc biệt là những phận người tha hương. Lớp trước, lớp sau, người người rời quê tìm đường ra phố. Phố mở lòng, chào đón bằng tất cả sự chân thành. Phố chẳng chê khinh kẻ nghèo, phố chẳng quàng kẻ giàu sang.
Bởi phố hiểu rằng, bất luận thế nào, bất luận là ai, hễ tìm đến phố, kiểu gì người cũng đang mang trong mình những khát vọng, dẫu mong manh, dẫu mơ hồ, nó vẫn là con đường của ước mơ, người gửi hồn vào phố thị.
Ảnh: Khánh Huy |
Nhưng rồi phố biết, cuộc đời muôn vạn nẻo. Như một lẽ tự nhiên, sau những bôn ba nơi lòng phố thênh thang, những ngày cuối năm, người lại bâng khuâng, lại nôn nao thổn thức, gác lại hết nhọc nhằn mưu sinh rong ruổi, người hối hả quay về chốn quê nhà bình yên, dẫu cung đường còn xa còn ngái.
Phố mừng cho người, được về quê ăn Tết. Người tay xách, nách mang, xe lăn bánh rời bến, tàu hụ còi rời sân ga, để lại phố lặng lẽ, chông chênh. Bao mùa mai nở, bao mùa đào sang, phố vẫn mãi chưa quen cảnh chia tay, cứ bị dùng dằng nửa thương nửa nhớ, cứ ngẩn ngơ, bịn rịn và lưu luyến.
Ngày tạm biệt, người trao ánh mắt như một lời ước hẹn. Chỉ vài hôm thôi, rồi người trở lại, người gieo vào phố một niềm hy vọng: Sau những ngày hạnh phúc trong vòng tay ấm áp, đoàn viên bên mẹ bên cha, người lại mơ về phố. Nay đã ra Giêng, người biết hay chăng, phố vẫn chờ vẫn đợi.
Đợi một ngày đầu xuân còn bảng lảng hơi sương, trên khắp các nẻo đường vẫn còn cờ hoa rực rỡ, tạm biệt nơi chôn nhau cắt rốn, người sẽ về thành đô như một trật tự vốn có. Hành trang mang theo là bao thức quà quê, nào là bánh, là rau, là gạo… hay cả những giỏ xách với chú gà trống thật đẹp để dành cho mâm cúng khấn vái đất trời đầu năm mới theo tập tục ngàn xưa. Đủ cả, người gói ghém tình quê cùng cả khung trời da diết, người cất vào lồng ngực những lời dặn dò chất chứa thương yêu. Người sẽ lại sà vào lòng phố, để được phố chở che.
Ngày qua tháng lại, đều đặn như vòng quay của chiếc kim đồng hồ tích tắc, người làm người ăn cùng phố, người sẽ vui sẽ buồn cùng phố. Biết mấy nắng mưa, phố với người sẽ lại khóc cười có nhau. Ngần ấy thời gian, gần gần gũi gũi, là tình là nghĩa, hẳn rằng sẽ nồng nàn vời vợi. Nên phố vẫn mãi nhớ mong người, như người yêu mong nhớ người yêu, trong thao thức, trong bổi hổi bồi hồi. Người ơi, người à, người về nhớ phố thị không?
An Nhân
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Liên thông kết quả khám để phục vụ người bệnh tốt hơn
Giúp người thu nhập thấp tiếp cận tài chính số
Phối hợp nâng cao chất lượng hoạt động Công đoàn khối Giáo dục
Cần quyết liệt xử lý nạn “quái xế”
Bông mua tím
Sức khỏe người lao động là “vốn quý” của doanh nghiệp
Giữ gìn giá trị truyền thống từ phong trào xây dựng gia đình văn hóa
Tin khác
Bông mua tím
Văn hóa 05/11/2024 09:09
Giữ gìn giá trị truyền thống từ phong trào xây dựng gia đình văn hóa
Văn hóa 05/11/2024 09:05
Nhiều hoạt động hấp dẫn tại Lễ hội văn hóa ẩm thực Hà Nội 2024
Văn hóa 04/11/2024 22:00
Xây dựng các trung tâm văn hóa Việt Nam ở nước ngoài: Chỉ xây khi dự kiến thu đủ bù chi
Văn hóa 02/11/2024 20:28
Tạp chí điện tử Tiếp thị và Gia đình ra mắt bộ nhận diện mới
Văn hóa 02/11/2024 13:05
Sôi nổi Liên hoan nghệ thuật quần chúng "Hà Nội - Niềm tin và hy vọng" năm 2024
Văn hóa 01/11/2024 22:18
"Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi": Áng văn đẹp đẽ về tình yêu và nhân sinh giữa đại dịch
Văn hóa 31/10/2024 15:07
Festival Ninh Bình lần thứ III năm 2024: Hành trình kết nối "Dòng chảy di sản"
Văn hóa 30/10/2024 22:35
NSND Xuân Bắc được bổ nhiệm làm Cục trưởng Cục Nghệ thuật biểu diễn
Văn hóa 30/10/2024 19:46
Ấn tượng Chung kết cuộc thi nhảy hiện đại “Nhịp sống trẻ” Hà Nội năm 2024
Văn hóa 28/10/2024 20:38