Người về nhớ phố thị không?
Sắc hoa màu nhớ Mùa bàng thay lá |
Từ bao đời, phố cởi mở và bao dung với tất cả phận người, đặc biệt là những phận người tha hương. Lớp trước, lớp sau, người người rời quê tìm đường ra phố. Phố mở lòng, chào đón bằng tất cả sự chân thành. Phố chẳng chê khinh kẻ nghèo, phố chẳng quàng kẻ giàu sang.
Bởi phố hiểu rằng, bất luận thế nào, bất luận là ai, hễ tìm đến phố, kiểu gì người cũng đang mang trong mình những khát vọng, dẫu mong manh, dẫu mơ hồ, nó vẫn là con đường của ước mơ, người gửi hồn vào phố thị.
![]() |
Ảnh: Khánh Huy |
Nhưng rồi phố biết, cuộc đời muôn vạn nẻo. Như một lẽ tự nhiên, sau những bôn ba nơi lòng phố thênh thang, những ngày cuối năm, người lại bâng khuâng, lại nôn nao thổn thức, gác lại hết nhọc nhằn mưu sinh rong ruổi, người hối hả quay về chốn quê nhà bình yên, dẫu cung đường còn xa còn ngái.
Phố mừng cho người, được về quê ăn Tết. Người tay xách, nách mang, xe lăn bánh rời bến, tàu hụ còi rời sân ga, để lại phố lặng lẽ, chông chênh. Bao mùa mai nở, bao mùa đào sang, phố vẫn mãi chưa quen cảnh chia tay, cứ bị dùng dằng nửa thương nửa nhớ, cứ ngẩn ngơ, bịn rịn và lưu luyến.
Ngày tạm biệt, người trao ánh mắt như một lời ước hẹn. Chỉ vài hôm thôi, rồi người trở lại, người gieo vào phố một niềm hy vọng: Sau những ngày hạnh phúc trong vòng tay ấm áp, đoàn viên bên mẹ bên cha, người lại mơ về phố. Nay đã ra Giêng, người biết hay chăng, phố vẫn chờ vẫn đợi.
Đợi một ngày đầu xuân còn bảng lảng hơi sương, trên khắp các nẻo đường vẫn còn cờ hoa rực rỡ, tạm biệt nơi chôn nhau cắt rốn, người sẽ về thành đô như một trật tự vốn có. Hành trang mang theo là bao thức quà quê, nào là bánh, là rau, là gạo… hay cả những giỏ xách với chú gà trống thật đẹp để dành cho mâm cúng khấn vái đất trời đầu năm mới theo tập tục ngàn xưa. Đủ cả, người gói ghém tình quê cùng cả khung trời da diết, người cất vào lồng ngực những lời dặn dò chất chứa thương yêu. Người sẽ lại sà vào lòng phố, để được phố chở che.
Ngày qua tháng lại, đều đặn như vòng quay của chiếc kim đồng hồ tích tắc, người làm người ăn cùng phố, người sẽ vui sẽ buồn cùng phố. Biết mấy nắng mưa, phố với người sẽ lại khóc cười có nhau. Ngần ấy thời gian, gần gần gũi gũi, là tình là nghĩa, hẳn rằng sẽ nồng nàn vời vợi. Nên phố vẫn mãi nhớ mong người, như người yêu mong nhớ người yêu, trong thao thức, trong bổi hổi bồi hồi. Người ơi, người à, người về nhớ phố thị không?
An Nhân
Có thể bạn quan tâm
Nên xem

Phổ biến những điểm mới của Luật Công đoàn, Luật BHXH 2024 tới cán bộ Công đoàn quận Long Biên

Nhiều hoạt động văn học, nghệ thuật đặc sắc chào mừng 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam

Đoàn đại biểu thành phố Hà Nội vào Lăng viếng Chủ tịch Hồ Chí Minh

Báo Lao động Thủ đô đoạt giải C Giải Báo chí về xây dựng Đảng và hệ thống chính trị thành phố Hà Nội lần thứ VII

Giá vàng trong nước lập kỷ lục mới, tiến sát mốc 95 triệu đồng/lượng

Chú trọng công tác chăm lo cho người lao động

Cao tốc Biên Hòa – Vũng Tàu tiếp tục gặp khó về đất đắp
Tin khác

Xúc động cuộc vượt ngục lịch sử của hơn 100 tù chính trị tại Nhà tù Hỏa Lò
Văn hóa 11/03/2025 16:18

Tuổi thơ nơi bụi duối trước nhà
Văn hóa 11/03/2025 07:31

Bảo tồn nghệ thuật truyền thống: Đừng để "đóng băng" trong bảo tàng
Văn hóa 11/03/2025 07:31

Hình như xuân đã cạn ngày
Văn hóa 11/03/2025 06:50

VTV săn tìm giọng ca triển vọng tại "Điểm hẹn tài năng"
Văn hóa 10/03/2025 18:00

Ấn tượng Gala âm nhạc "Vinh quang Công an nhân dân Việt Nam”
Văn hóa 10/03/2025 00:27

Lễ hội Đình Nhật Tân: Điểm sáng trong đời sống văn hóa tâm linh của Thủ đô
Văn hóa 09/03/2025 19:51

Nét đẹp duyên dáng của nữ chiến sĩ Công an nhân dân trong Lễ hội Áo dài
Văn hóa 08/03/2025 16:20

Phong trào phụ nữ "Ba đảm đang" mãi in đậm trong trang sử vàng
Văn hóa 07/03/2025 19:01

Bảo tàng Khánh Hòa "đìu hiu" du khách
Văn hóa 06/03/2025 15:29