Nắng đầu đông
| Tháng ngày của mẹ Tháng Mười Một lên hương ký ức |
Tôi thường đứng thật lâu trước hiên nhà, ngắm vệt nắng nghiêng qua những chậu cúc cuối mùa. Ánh sáng ấy dịu dàng đến lạ, vừa đủ để xua đi lớp sương bàng bạc, vừa đủ để trái tim mình mềm lại. Có lẽ, chỉ mùa đông mới có thứ nắng khiến người ta muốn lắng nghe chính mình, muốn gạt bớt bộn bề để nhặt nhạnh chút yên bình còn sót lại giữa những hối hả thường ngày.
![]() |
| Ảnh: Cao Anh Tuấn |
Trên phố, lá bàng già rơi thành từng lớp mỏng. Mỗi khi nắng nhẹ chạm vào mặt lá, sắc đỏ lại ánh lên một lần cuối, như cố níu lại chút ấm áp trước khi rời cành. Sáng sớm, vài cụ già thong thả dạo bước dọc phố. Những hạt nắng đông đậu lại trên mái tóc bạc như cước. Bước chân thong thả của họ đi giữa những ngày đông toát ra thứ bình yên đến lạ.
Nắng đầu đông đánh thức những ký ức đã ngủ yên trong ta. Chỉ cần một tia nắng chạm vào bờ tường cũ, tôi lại nhớ tách trà gừng mẹ hay pha mỗi mùa trở lạnh. Nhớ chiếc khăn len bà đan bằng thứ sợi mềm như lời ru, ấm mà mộc mạc. Nhớ cả cái nắm tay ngày xưa ai đó đã trao, tưởng như mong manh nhưng vẫn đủ để sưởi ấm cả một quãng tuổi trẻ. Nắng hanh hao, tưởng chừng mỏng manh, mà lại gom đủ những thương yêu đã đi qua để trả về cho lòng người một thoáng bâng khuâng rất đỗi dịu dàng.
Đôi khi, giữa buổi sáng mờ sương, dòng người vẫn hối hả như mọi ngày, nhưng chỉ cần nhìn thấy một vệt nắng len qua kẽ lá cũng đủ khiến ta xao xuyến. Chút hanh hao ấy giống như một lời nhắc ta đừng quên sống chậm một chút, đừng quên yêu thương những điều rất nhỏ. Một ly cà phê bốc khói đầu ngày, chiếc ghế gỗ đặt ngoài ban công, bản nhạc cũ ai bỏ quên… Tất cả, khi được phủ lên một lớp nắng mỏng, đều trở nên có hồn, có cảm xúc, có độ sâu của thời gian.
Ngày sẽ lạnh dần, gió rồi sẽ sắc hơn, và đôi khi lòng người cũng có thể trở nên mơ hồ như sương. Nhưng tôi tin, chỉ cần giữ lại cho mình một khoảnh khắc với nắng đầu đông hanh hao, ta sẽ có thêm lý do để bước tiếp. Bởi thứ nắng ấy, dù mong manh, vẫn đứng đó như một dấu chấm nhỏ của hy vọng. Dẫu nhẹ nhàng, khiêm nhường nhưng nắng đông mang đến cho ta năng lượng tươi vui một ngày dài. Và cứ thế… tôi cứ lặng lẽ yêu những buổi sáng có nắng hanh hao như thế. Yêu cái cách nắng rọi lên từng ô cửa, yêu cái se lạnh khiến bàn tay muốn tìm thêm hơi ấm, yêu cả những điều bình dị nhất đang lấp lánh giữa trời đông nhạt màu. Sau tất cả, tôi nhận ra, hạnh phúc đôi khi chẳng đến từ những điều lớn lao. Nó chỉ là chút nắng đầu đông nhẹ tựa tơ trời, khẽ chạm, khẽ ấm… nhưng đủ để lòng người bừng sáng niềm hy vọng.
Tường Vy
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Giao thông Hà Nội chuyển biến tích cực sau 5 ngày vận hành camera AI
Thôn Cấn Hạ: Bí thư gương mẫu, Chi bộ vững mạnh, nhân dân đồng lòng
25 năm Công ước ILO 182: Việt Nam thúc đẩy chấm dứt lao động trẻ em
Chuyển đổi số toàn diện từ xử lý hồ sơ đến tiếp xúc cử tri
Sôi nổi Giải bóng đá tứ hùng Công đoàn xã Sơn Đồng
Chuyển đổi số trong hoạt động của HĐND bằng những việc làm cụ thể, đo đếm được kết quả
EVNHANOI khẳng định vai trò trong công tác cung ứng điện cho Thủ đô
Tin khác
Nhà hát Lớn Hà Nội: Khi di sản cất lời bằng ánh sáng và công nghệ
Media 17/12/2025 13:18
Giải thưởng Hành động vì cộng đồng năm 2025: Tôn vinh tinh thần "Kiên trì phụng sự"
Văn hóa 17/12/2025 08:17
Trao giải Cuộc vận động viết và kể chuyện “Tình yêu trong chiến tranh”
Văn hóa 16/12/2025 20:20
Lễ hội Văn hóa Ẩm thực Hà Nội 2025: Mở rộng không gian phát triển công nghiệp văn hóa Thủ đô
Văn hóa 16/12/2025 20:17
Tôn vinh gương cán bộ thư viện tiêu biểu Thủ đô năm 2025
Văn hóa 15/12/2025 15:44
EU - Việt Nam thúc đẩy phát triển bền vững qua văn hóa và sáng tạo
Xã hội 13/12/2025 12:48
Gần 300 tư liệu quý kể chuyện Bác Hồ trên quê hương Cách mạng Tháng Mười
Media 12/12/2025 22:42
Triển lãm nghệ thuật sơn mài chào mừng Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XIV
Văn hóa 12/12/2025 18:51
24 đội xuất sắc vào chung khảo Cuộc thi "Tuổi trẻ Thủ đô - Bản lĩnh, sáng tạo, hội nhập"
Văn hóa 12/12/2025 18:47
Lễ hội Thiết kế sáng tạo 2026 góp phần xây dựng dệ sinh thái sáng tạo đô thị
Văn hóa 11/12/2025 16:41

