Người ta gọi đó là chung tình
Truyện ngắn: Vòng tay ngọt ngào | |
Em hãy cười nhé, vì quá khứ đó từng có “chúng ta” |
Chúng ta sống trong những ngày trẻ, giá có thể hồn nhiên mãi mà không bước qua mất mát.
Có những buổi tối, tôi nhận được một vài tin nhắn cũ kỹ của những người bạn chơi cùng cả chục năm về trước. Họ kể tôi nghe về cuộc sống hiện tại của họ. Có niềm vui và nước mắt. Sâu trong lời kể, tôi thấy họ tin rằng tôi vui mừng khi họ thành công và buồn rầu khi họ gặp nhiều cay đắng.
Tình cảm khi trái tim và tấm lòng còn nguyên khôi là như thế đấy. Còn tình yêu của những hôm nay thì lại không được như vậy.
Có cô gái trẻ, trong một tối lên thăm người yêu bất ngờ đã biết ra anh ta ở bên phòng một người con gái khác. Cánh cửa khóa trái và cô gái lặng yên ra về.
Ảnh minh họa: Hồng Ngát |
Có chàng trai gọi cho người yêu cả trăm cuộc chả được. Bởi vì cô ta đang chìm trong tiếng nhạc ồn ã và những mơ hồ của ảo giác. Anh nghe nói cô ta đã vui với không chỉ một mà tận vài ba người đàn ông khác cùng một lúc.
Điều gì đau hơn thứ tình cảm của người trưởng thành. Khi trưởng thành, trái tim mình cũng đã nhận biết được nhiều thứ. Cho đi vô tư và cạn kiệt, kết quả nhận lại rất ít khi tròn đầy. Vậy rồi những lần sau có ai còn muốn vì một người mà tin và trao đi hết.
Khi chưa tìm được mối nào ngon hơn, người ta gọi đó là chung tình.
Đâu đó những lần giữa cuộc tình, ta nhận ra vài điều ngang trái. Ta thấy không hài lòng với con người kề vai tay ấp ở một vài thứ. Ta từng cố gắng vì nhau mà hoàn thiện và thay đổi.
Tình yêu chúng ta, niềm đau không ít lần ghé đến. Ta đã từng thu mình vào góc phòng nhỏ, tự đưa bàn tay lên khẽ lau hàng nước mắt.
Ừ, thứ tình cảm mà ta giữ lấy bao ngày có nhiều thứ còn ngang trái lắm. Những điều không phù hợp, những khoảnh khắc chơi vơi và cả những lỗi lầm mỗi lần nghĩ tới là tim đau thắt.
Nhưng bên nhau là điều hạnh phúc.
Những đắng cay buồn tủi cùng trải qua, đó là thời gian cho điều gọi là tình nghĩa.
Rồi một ngày mình mệt mỏi chán nản, muốn rời bỏ một người. Đi được nửa bước, trái tim mình cồn lên những khoảng trống và hi vọng. Mình nghĩ về những ngày mưa nghiêng đường vắng, nghĩ về những điều mong muốn cho nhau mà chưa từng thực hiện được.
Thế giới ngoài kia nhiều người “ngon” lắm. Nhưng ta với người sao dễ bỏ nhau đi?
Dương Nguyên Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Trường Đại học Khoa học Tự nhiên tuyển sinh lớp 10 THPT chuyên năm 2024
Làm thế nào để tránh nợ xấu khi vay tiêu dùng?
Nỗ lực đưa thương hiệu tương truyền thống vươn xa
Vàng tăng phi mã, lại vượt đỉnh lịch sử 2.200 USD/ounce
Khai mạc kỳ họp 15 HĐND Thành phố khoá XVI, nhiệm kỳ 2021 - 2026
Hội viên, phụ nữ quận Bắc Từ Liêm thực hiện tốt các phong trào thi đua
Đề xuất bổ sung 3 hành vi bị nghiêm cấm trong lĩnh vực việc làm
Tin khác
Nỗ lực đưa thương hiệu tương truyền thống vươn xa
Xã hội 29/03/2024 08:04
Giới thiệu tài liệu "Hỗ trợ hành vi tích cực cho trẻ có rối loạn phổ tự kỉ"
Cộng đồng 28/03/2024 17:27
Cơ hội giúp lao động nữ tạo lập sinh kế bền vững
Cộng đồng 28/03/2024 16:33
Bàn giao 11 hệ thống máy lọc nước cho các trường học tại Đà Nẵng
Cộng đồng 27/03/2024 21:31
Lan tỏa những câu chuyện cảm động về cha và con gái
Cộng đồng 27/03/2024 16:18
Tháng Ba nói gì với em
Cộng đồng 27/03/2024 15:32
Cây Gòn - người bạn tuổi thơ
Cộng đồng 26/03/2024 09:29
Hàng chục nghìn người “cháy” hết mình tại sự kiện vì môi trường “Ngày hội Xanh”
Cộng đồng 26/03/2024 06:00
Triển khai nhiều giải pháp nhằm chặn tin nhắn rác
Xã hội 25/03/2024 13:40
Ngày 26/3, ký ức của những năm 90
Cộng đồng 25/03/2024 11:38