Bao giờ em về?
Tình mình đáng giá bao nhiêu? | |
Giữ lại hay buông bỏ? | |
Yêu một người, có hạnh phúc từ đầu đến cuối? | |
Đừng vì tiếc ánh mặt trời mà mất luôn cả những vì sao |
Em tự hào với mọi người rằng em được đàn ông chiều chuộng. Em xem tình yêu như là cuộc vui chốc lát. Một vài người con gái nhìn em và ngưỡng mộ, số khác tỏ ra “khinh rẻ” em với ánh mắt thèm thuồng. Em cười nhạt bước qua tất cả. Đơn giản vì: Cuộc sống của ai người ấy sống thôi.
Bao giờ em kiếm được cho mình một mối tình trước sau không đổi?
Nhân tình em có rất nhiều loại. Cả gã đàn ông bốn mươi vợ con đầy đủ cho tới anh trai trẻ mười bảy tuổi. Em bên từng người mỗi đêm và chiều chuộng họ, dưới ánh sáng mặt trời, họ cung phụng em như bà hoàng. Một vài trong số họ biết điều đó, hầu hết đều làm ngơ! Hầu hết bọn họ đều tỏ ra hốt hoảng mỗi khi tay em xuất hiện dù chỉ một vết xước.
Ảnh minh họa: Khánh Huyền |
Ừ, em hạnh phúc khi được làm “người tình”.
Bao giờ em về lại mối tình năm em mười bảy tuổi. Những đêm dài trôi qua giờ toàn là tiếng nói đàn ông. Em cuốn mình trong những ngọt ngào chót lưỡi, lặng nhìn những bà vợ đau khổ hay những cô nàng ngây ngô mơ một tình yêu đời kiếp.
Em chẳng còn chờ một chàng trai đi xe đạp đến đón em. Những cánh hoa bay trong gió, giờ đã hòa vào với đất. Đời người con gái khác gì kiếp hoa, sớm nở đêm tàn. Thanh xuân này ngắn ngủi khác gì con nước, nếu không sớm mà trải những hoan lạc, nếm những vị môi, thanh xuân qua hết rồi chỉ còn mình và hối tiếc.
Em ơi những ngày tháng mải mê đường vòng có giúp em tìm ra hạnh phúc?
Những đêm trắng đèn ngoài cửa bật đỏ. Vài đêm lạnh có mình em và nước mắt. Sâu trong em, ai thấy đó còn là một người con gái. Em đắn đo miệng đời, em muốn ngả đầu vào một bờ vai nào đó, nhưng cảm giác an toàn là không thể.
Em ơi dáng lưng em bao lần lọt trong chiếc xe nhiều chỗ trống?
Chiếc ôm em bao lần lấp đầy là những nghẹn ngào. Người đàn ông mang đến em vị ngọt, có ai nhìn thấy bao lần chát đắng em từng nếm trải. Những điểm đến đâu ai muốn trở thành những cuộc trốn chui trốn lủi. Đời mình thật buồn khi không thể buộc vào một bến bờ. Và những vô tư vui sướng tạm thời cứ cuốn ta thật sâu vào cái rối ren không thể gỡ.
Tấm hình hạnh phúc mình chưa một lần chụp. Chiếc hôn bối rối mình chưa một lần thể hiện giữa chốn đông người. Rồi mai này em biết được: đàn ông họ yêu bằng lý trí! Em biết những cuộc vui mình có chỉ hoàn toàn là sự đánh đổi giữa người với người.
Tình yêu nào phải món hàng, môi hôn đem ra đổi trác? Bao giờ em về với em của ngày xưa?
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Người phụ nữ giàu lòng nhân ái
Luật quy định như thế nào về hành vi gian lận bảo hiểm?
Ngày 24/12: Giá dầu thế giới giảm nhẹ
Kiểm soát an ninh hàng không dịp Tết 2025
Đường vành đai 4 - Vùng Thủ đô được triển khai tới đâu?
Mở rộng tiêm phòng sởi cho trẻ dưới 9 tháng tuổi
Noel trong tôi
Tin khác
Người phụ nữ giàu lòng nhân ái
Cộng đồng 24/12/2024 08:51
Tạo điều kiện để trẻ em khiếm thị tiếp cận công nghệ
Cộng đồng 22/12/2024 06:53
Nhân lên niềm tự hào về truyền thống lịch sử vẻ vang của Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng
Cộng đồng 21/12/2024 11:47
Quận Thanh Xuân biểu dương cán bộ làm công tác dân số
Xã hội 21/12/2024 10:19
Ra mắt tính năng nhận diện “Ứng dụng chính thức của Chính phủ” trên Google Play
Xã hội 20/12/2024 12:24
Tập huấn kỹ năng truyền thông về sàng lọc trước sinh, sơ sinh cho cộng tác viên dân số
Xã hội 20/12/2024 06:53
Tiếp nhận hơn 107 tỷ đồng dành cho trẻ em có hoàn cảnh khó khăn trong năm 2025
Cộng đồng 19/12/2024 23:11
Quận Thanh Xuân hưởng ứng Tháng hành động Quốc gia về dân số
Xã hội 19/12/2024 20:52
Xuân đẹp nhất khi còn bên bố mẹ
Cộng đồng 19/12/2024 17:42
Độc đáo nghề làm hoa tre
Cộng đồng 19/12/2024 16:30