Vợ ốm
4 nguyên tắc giúp cuộc sống vợ chồng cực thăng hoa | |
Đằng nào chả cưới | |
Xoay vòng xem nào! | |
Muốn gia đình hạnh phúc, đừng bao giờ quên làm 8 điều sau |
Sáng sáng, vợ mua đồ ăn cho tôi, nhưng chẳng phải hôm nào cũng đúng món tôi thích. Thỉnh thoảng tôi cằn nhằn bà ấy, bà ấy giận dỗi bảo: “Mai ông tự lo”. Thế nhưng cứ ngủ dậy là đã thấy sẵn đồ ăn rồi. Ăn xong bao giờ bà ấy cũng dí ngay mấy viên thuốc huyết áp vào tay, lại còn bảo: “Tôi mà không đưa thuốc chắc ông cứ để kệ thế cho huyết áp nó tăng lên, chết ngay đấy nhỉ”.
Tôi bảo bà ấy rằng, bà không đưa thì tôi cũng tự lấy để uống được. Ấy thế mà có hôm vợ không đưa thuốc, tôi cũng quên béng mất. Nửa ngày thấy chóng mặt, đầu nóng phừng phừng mới biết huyết áp đang tăng. Xuýt thì đi cấp cứu.
Vợ làm nhiều, nói cũng nhiều. Đôi khi tôi nghĩ giá như bà ấy vắng mặt một ngày thì có lẽ cuộc đời sẽ bình yên được một ngày. Tôi thấy sợ cái bước chân hấp tấp của bà ấy cứ đi như duyệt binh từ bếp ra cửa, từ cửa vào bếp, nghe khó chịu lắm.
Có hôm bà ấy bị đau lưng, thế mà rên rỉ từ sáng đến tối, nào là đau rút lên tận óc, nào là như có con giòi nó bò trong xương… nghe mà sốt cả ruột. Tôi tức quá bảo vợ: “Bà rên lắm thế, đau rồi nó khắc khỏi”. Bà ấy lại giận, bảo là chồng … máu lạnh, biết thế này bỏ từ hồi… chưa lấy.
Thế rồi bà ấy đau lưng thật, nằm yên một chỗ không đi lại được. Bọn trẻ con không được bà trông nom chăm sóc cứ cấu chí nhau loạn xạ, khóc inh ỏi cả lên. Bữa sáng không ai mua quà sáng, tôi cũng nhịn đến trưa. Có mỗi thuốc là bà ấy dù đau cũng vấn giục tôi uống.
Cô con gái thứ hai quyết định đưa bà về Hà Nội chữa bệnh. Tôi bảo, chúng bay cứ vẽ vời, đau lưng chứ có đau tim đâu mà phải về tận Hà Nội. Thế nhưng nó vẫn cứ đưa bà đi. Không có vợ, nhà chẳng khác nào cái chợ cóc. Đồ đạc, rác rưởi, bao gói kẹo, đồ ăn, bọn trẻ vứt tứ tung. Đến 21 giờ tối chúng vẫn còn chưa được đi tắm rửa vì bố mẹ chúng mải buôn điện thoại, chơi thể thao ngoài giờ. Khi bà ở nhà thì bà lo tất, giờ thì chúng chẳng biết đường sắp xếp công việc và chăm sóc con cái, cứ loạn cả lên.
Nằm một mình ngẫm lại, thấy cái hôm vợ kêu đau lưng, lẽ ra tôi phải đưa vợ đi khám, lại còn trách bà ấy kêu ca lắm lời. Lẽ ra tôi phải bảo lũ con cháu giúp bà việc nọ việc kia để bà nghỉ ngơi, tuổi cũng đã ngấp nghé 70 rồi mà cứ quần quật từ sáng đến tối. Lẽ ra là vợ chồng, tôi phải chăm lo sức khỏe cho vợ. Giờ đã già cả rồi, con chăm cha không bằng bà chăm ông, hai vợ chồng phải chăm sóc lẫn nhau chứ đợi con cái thì chúng bận việc nọ việc kia, cũng chỉ hỏi thăm được vài ba câu. Vậy là, tôi quyết định khăn gói ra Hà Nội đi chăm vợ ốm.
Diệp Anh
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Mối đe dọa từ những vật lạ rơi xuống từ nhà cao tầng
Đặc sắc các sản phẩm tại Hội chợ trái cây, nông sản an toàn các tỉnh, thành phố năm 2024
Tự động hóa quy trình chi trả quyền lợi bảo hiểm với công nghệ OCR thế hệ mới
Tứ kết UEFA Nations League: Mong chờ cuộc đối đầu giữa Đức và Italy
“Manifest” được chọn là từ của năm 2024
Bảo tồn và phát huy di sản văn hóa quận Bắc Từ Liêm
Cụm thi đua số 7 LĐLĐ thành phố Hà Nội: Làm tốt công tác đại diện, bảo vệ người lao động
Tin khác
“Manifest” được chọn là từ của năm 2024
Cộng đồng 22/11/2024 23:24
Nhân lên giá trị tri thức, giá trị văn hóa trong đời sống xã hội
Xã hội 22/11/2024 15:51
Phụ nữ Hà Nội chung tay thu hẹp khoảng cách giới
Cộng đồng 22/11/2024 15:38
Đượm nồng bếp củi mùa đông
Cộng đồng 21/11/2024 11:00
Ngôi nhà nghĩa tình của các thương, bệnh binh
Cộng đồng 21/11/2024 07:43
30 lời chúc ý nghĩa nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11
Cộng đồng 18/11/2024 19:34
Liên hoan văn hóa “Phụ nữ dân tộc thiểu số hành động vì bình đẳng giới” năm 2024
Cộng đồng 16/11/2024 13:19
Care For Việt Nam cùng dấu ấn doanh nghiệp vì cộng đồng 2024
Cộng đồng 15/11/2024 17:21
Cô gái khuyết tật và hành trình mang tri thức đến với các em nhỏ
Cộng đồng 15/11/2024 06:39
Hương thu ở phố sương mù
Cộng đồng 14/11/2024 11:31