Vợ ốm
4 nguyên tắc giúp cuộc sống vợ chồng cực thăng hoa | |
Đằng nào chả cưới | |
Xoay vòng xem nào! | |
Muốn gia đình hạnh phúc, đừng bao giờ quên làm 8 điều sau |
Sáng sáng, vợ mua đồ ăn cho tôi, nhưng chẳng phải hôm nào cũng đúng món tôi thích. Thỉnh thoảng tôi cằn nhằn bà ấy, bà ấy giận dỗi bảo: “Mai ông tự lo”. Thế nhưng cứ ngủ dậy là đã thấy sẵn đồ ăn rồi. Ăn xong bao giờ bà ấy cũng dí ngay mấy viên thuốc huyết áp vào tay, lại còn bảo: “Tôi mà không đưa thuốc chắc ông cứ để kệ thế cho huyết áp nó tăng lên, chết ngay đấy nhỉ”.
Tôi bảo bà ấy rằng, bà không đưa thì tôi cũng tự lấy để uống được. Ấy thế mà có hôm vợ không đưa thuốc, tôi cũng quên béng mất. Nửa ngày thấy chóng mặt, đầu nóng phừng phừng mới biết huyết áp đang tăng. Xuýt thì đi cấp cứu.
Vợ làm nhiều, nói cũng nhiều. Đôi khi tôi nghĩ giá như bà ấy vắng mặt một ngày thì có lẽ cuộc đời sẽ bình yên được một ngày. Tôi thấy sợ cái bước chân hấp tấp của bà ấy cứ đi như duyệt binh từ bếp ra cửa, từ cửa vào bếp, nghe khó chịu lắm.
Có hôm bà ấy bị đau lưng, thế mà rên rỉ từ sáng đến tối, nào là đau rút lên tận óc, nào là như có con giòi nó bò trong xương… nghe mà sốt cả ruột. Tôi tức quá bảo vợ: “Bà rên lắm thế, đau rồi nó khắc khỏi”. Bà ấy lại giận, bảo là chồng … máu lạnh, biết thế này bỏ từ hồi… chưa lấy.
Thế rồi bà ấy đau lưng thật, nằm yên một chỗ không đi lại được. Bọn trẻ con không được bà trông nom chăm sóc cứ cấu chí nhau loạn xạ, khóc inh ỏi cả lên. Bữa sáng không ai mua quà sáng, tôi cũng nhịn đến trưa. Có mỗi thuốc là bà ấy dù đau cũng vấn giục tôi uống.
Cô con gái thứ hai quyết định đưa bà về Hà Nội chữa bệnh. Tôi bảo, chúng bay cứ vẽ vời, đau lưng chứ có đau tim đâu mà phải về tận Hà Nội. Thế nhưng nó vẫn cứ đưa bà đi. Không có vợ, nhà chẳng khác nào cái chợ cóc. Đồ đạc, rác rưởi, bao gói kẹo, đồ ăn, bọn trẻ vứt tứ tung. Đến 21 giờ tối chúng vẫn còn chưa được đi tắm rửa vì bố mẹ chúng mải buôn điện thoại, chơi thể thao ngoài giờ. Khi bà ở nhà thì bà lo tất, giờ thì chúng chẳng biết đường sắp xếp công việc và chăm sóc con cái, cứ loạn cả lên.
Nằm một mình ngẫm lại, thấy cái hôm vợ kêu đau lưng, lẽ ra tôi phải đưa vợ đi khám, lại còn trách bà ấy kêu ca lắm lời. Lẽ ra tôi phải bảo lũ con cháu giúp bà việc nọ việc kia để bà nghỉ ngơi, tuổi cũng đã ngấp nghé 70 rồi mà cứ quần quật từ sáng đến tối. Lẽ ra là vợ chồng, tôi phải chăm lo sức khỏe cho vợ. Giờ đã già cả rồi, con chăm cha không bằng bà chăm ông, hai vợ chồng phải chăm sóc lẫn nhau chứ đợi con cái thì chúng bận việc nọ việc kia, cũng chỉ hỏi thăm được vài ba câu. Vậy là, tôi quyết định khăn gói ra Hà Nội đi chăm vợ ốm.
Diệp Anh
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Thông cáo báo chí Kỳ họp thứ 43 của Ủy ban Kiểm tra Trung ương
Đã thông qua nghị quyết về thu hồi đất tái định cư liên quan Quốc lộ 6
Cụm thi đua số 1 MTTQ Việt Nam thành phố Hà Nội: Thi đua sôi nổi, đạt được nhiều kết quả tốt
Dấu ấn Hội khỏe CNVCLĐ, lực lượng vũ trang và sinh viên quận Cầu Giấy năm 2024
Tập huấn sử dụng tiện ích, tính năng của ứng dụng “Công dân Thủ đô số - iHanoi”
Chuẩn bị tốt nhất cho Lễ kỷ niệm 70 năm Ngày giải phóng Thủ đô
LĐLĐ huyện Hoài Đức kỷ niệm 95 năm Ngày thành lập Công đoàn Việt Nam
Tin khác
Phát động Chương trình “Chung tay xoa dịu nỗi đau da cam năm 2024”
Cộng đồng 16/07/2024 20:27
Quý vật tìm quý nhân
Cộng đồng 16/07/2024 16:02
Khúc biến tấu của nắng
Cộng đồng 11/07/2024 11:49
Hành trình lấy “ngọc của trời”
Cộng đồng 11/07/2024 11:13
Nhiều dấu ấn đậm nét trong hoạt động đào tạo sau đại học
Cộng đồng 10/07/2024 14:47
Những ai thuộc trường hợp tiếp xúc gần với người mắc bệnh bạch hầu?
Cộng đồng 10/07/2024 09:53
Sống tỉnh thức
Cộng đồng 10/07/2024 06:48
Vũ khúc hoa dâm bụt
Cộng đồng 09/07/2024 08:52
Để Côn Đảo mãi xanh
Cộng đồng 09/07/2024 08:52
Hương vị đoàn viên
Cộng đồng 04/07/2024 10:02