Tết của bà ngoại
| Sống như một cơn gió | |
| Lá chuyển màu sang thu | |
| Lớn lên rồi em sẽ hiểu! | |
| Suất cơm hai ngàn |
Phải lớn nên tôi mới hiểu nỗi buồn của bà. Càng lớn càng hiểu. Như lời bố vẫn nhắc: “Đừng bao giờ nghĩ bà già mà lẩm cẩm, bà rất lo cho cả gia đình, lo cho từng người một.”
Và tôi thấy trong đôi mắt sâu ẩn trong khóe mắt nhăn của bà nỗi lo về những đứa con. Thời xưa, người ta đẻ nhiều con, để rồi mấy chục năm sau, những đứa con ấy lớn, như bầy gà qua lứa tuổi thanh niên mà vẫn chưa ngừng tách đàn. Người thì lấy chồng xa rồi gặp điều không may mắn, người thì lận đận chuyện kinh tế mãi không thấy ổn.
![]() |
| (Ảnh minh họa: Quỳnh Nga) |
Bà tám sáu tuổi rồi, những chuyện như thế trong nhà, bà biết hết!.
Tết gần về, bà thi thoảng ra góc quán nhà tôi ngồi. Tôi lại tìm thứ gì đó dễ nuốt để ngồi ăn cùng bà. Những người ở hai thế hệ xa nhau hẳn là sẽ có rất ít chuyện để nói với nhau. Và thường là bà nói tôi, theo cách của bà: “Chơi ít thôi!”. Bà nhắc đủ thứ chuyện, những chuyện tai bà nghe thấy, mắt bà nhìn thấy. Nỗi buồn của người già nhiều khi tinh tường như soi thấu nhiều chục năm.
Những ngày tết, người già thêm tuổi. Còn bao nhiêu năm nữa cho bà ngoại? Có bao nhiêu năm để những đứa con bà sinh ra được yên ổn, thuận hòa. Trong khóe mắt nhăn nheo, đôi mắt bà nhìn thấy bao nhiêu chuyện của từng đứa con, từng đứa cháu? Đôi tai nghe lúc được, lúc không ấy có bao nhiều ngày vui, trên chiếc chõng sau cánh cửa gỗ đó?
Thế giới của chúng tôi thì rộng lớn rồi. Vì chúng tôi học quá nhiều, kết nối quá nhiều và đi quá xa. Thế giới của bà chỉ vỏn vẹn là một người chồng, là những đứa con và bầy cháu. Chiều những ngày sát tết, tôi ngồi cạnh bà, tự hỏi: mình đang trôi về đâu, đang ở đâu trong thế giới của mình.
Tết nào cho bà Ngoại là cái tết vui nhất? Tôi nghĩ đó là cái tết có từng đứa con, đứa cháu vào nắm tay. Thành tâm và thân thương! Chúng nó hỏi bà vẫn khỏe phải không? Chúng nó nói là bà còn sống lâu lắm! Chúng nó hỏi thăm bà dạo này thế nào.
Có một đứa cháu trong bầy cháu ngồi cạnh bà ăn mấy thức quà quê không cần nhai. Lòng yên ổn khi nhìn bà móm mém cười. Hình như đó là trạng thái “cảm nhận được gốc rễ”.
Có một cái tết cho bà, là những ngày không lo lắng. Con cháu tụ họp nhau về, ngồi cạnh nhau quên đi hiềm khích, nói toàn những chuyện vui. Bà có tuổi rồi, tai nghe không rõ, nhưng bà chính là nhà cho những đứa con đứa cháu.
Bảo Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Chủ tịch Ủy ban MTTQ Việt Nam TP. Hà Nội Bùi Huyền Mai thăm các nạn nhân vụ lật xe ở Lào Cai đang điều trị tại Bệnh viện Hữu nghị Việt Đức
Sinh viên ứng dụng AI và nội dung số: Không chỉ biết dùng, mà phải làm đúng
Luật Chuyển đổi số: Tăng cường kết nối, chia sẻ và sử dụng lại dữ liệu
Nhận định Crystal Palace vs Tottenham: Derby London trong cơn khủng hoảng phong độ
Chính sách hỗ trợ bữa ăn trưa cho học sinh tiểu học, THCS ở các xã biên giới
Nụ cười của ngoại
Giá xăng dầu hôm nay (28/12): Giá dầu thế giới tiếp đà giảm phiên cuối tuần
Tin khác
Trao giải cuộc thi "Lan tỏa tri thức, bước tới con đường tương lai" mùa 2
Cộng đồng 27/12/2025 18:06
Sinh viên trải nghiệm “mưa tuyết” Noel giữa lòng Thủ đô
Cộng đồng 25/12/2025 15:09
Những người lính biên phòng ở A Mú Sung
Cộng đồng 25/12/2025 09:14
Những lời chúc Giáng sinh 2025 hay và ý nghĩa nhất
Cộng đồng 24/12/2025 08:47
Nguồn gốc và ý nghĩa của ngày lễ Giáng sinh
Cộng đồng 24/12/2025 08:45
Cần 51.000 tỷ đồng đầu tư phát triển Đặc khu Côn Đảo
Cộng đồng 23/12/2025 14:11
Prudential trao 2.600 phần quà Giáng sinh tặng bệnh nhi tại TP.HCM và Hà Nội
Cộng đồng 23/12/2025 10:39
Những chiến sĩ biên phòng ở Ma Lù Thàng
Cộng đồng 22/12/2025 18:36
Chuyện những người lính quân hàm xanh ở Dào San
Cộng đồng 21/12/2025 21:20
Rộn ràng các trải nghiệm dịp Noel - Tết Dương lịch cho trẻ em tại Vườn thú Hà Nội
Cộng đồng 21/12/2025 16:19
