Lớn lên rồi em sẽ hiểu!
| Suất cơm hai ngàn | |
| Hiểu, để yêu thương | |
| Nước mắt | |
| Đánh rơi | |
| Đánh đổi |
![]() |
Ngày ấy, mình cũng chỉ bằng các em bé này thôi, ngơ ngác tiễn bố đi xa mà không hiểu nỗi đau là gì, để rồi đau, đau mãi đến tận bây giờ cho dù đã 49 năm trôi qua... Nỗi đau, cuộc sống thiếu bố kể mãi sẽ chẳng bao giờ hết, chẳng ai có thể hiểu nếu không ở trong hoàn cảnh này.
Ngày ấy, sau ngày 24-6-1967, thi hài bố mình cũng được đưa về Nhà hát lớn Hà Nội từ chiến trường Khu 4 làm lễ truy điệu, bởi máy bay mỹ đã ném bom khiến cả 5 người đi công tác vào chiến khu mãi mãi không bao giờ trở về... Gia đình mình cũng đau buồn như gia đình các chiến sỹ Không quân hôm nay bởi thi hài đâu có còn nguyên vẹn...
![]() |
Ngày bố đi xa, sau một chuyến đi công tác hơn 1 tháng, mình mới có 6 tuổi, 2 em mình một đứa lên 5, một lên 3, cả ba đứa đều không biết nỗi đau mất bố là thế nào, chỉ thấy người lớn khóc là khóc theo. Mình là chị cả, vẫn nhớ bà ngoại ra cầu ao ngồi khóc vì sợ cháu biết. Bác đến lớp mẫu giáo đón mình về mà nước mắt lưng tròng. Cả nhà thi nhau khóc, mình cũng khóc theo...
49 năm vẫn không thể nào quên, 55 tuổi rồi vẫn nguyên vẹn nỗi đau mất bố. Những năm tháng dài đằng đẵng đi học, đôi khi có ai đó tỵ nạnh chế độ con Liệt sỹ, khi là cái cặp sách, miễn học phí, cộng thêm điểm trong các kỳ thi, ngày 27-7 hằng năm có người của cơ quan đến hỏi thăm... Nhưng chắc chắn không ai hiểu rằng Nỗi đau này đã ngặm nhắm đến mòn mỏi tâm can những người con thiếu đi tình cảm của người cha. Đôi khi chỉ thèm lắm, thèm lắm một tiếng gọi bố ơi, ba ơi như bao bạn bè cùng trang lứa. Đơn giản thế mà sao không thể...
![]() |
Suốt cuộc đời mỗi khi gặp chuyện buồn, gặp thất bại mình đều khóc thầm, gọi thầm Ba ơi, Ba ơi. Và cũng chính trong những giây phút ấy mình lại hứa sẽ cố gắng, sẽ vượt qua, vươn lên bằng chúng bạn chỉ vì con là con gái của Ba... Rồi mọi chuyện cũng qua đi, và mình luôn tin rằng Ba luôn ở bên cạnh, đi cùng mình suốt cuộc đời này, nhưng nỗi đau thì cứ đau mãi...
Sớm nay, nhìn em bé trong ảnh, mình bật khóc, thương các em sẽ lại côi cút suốt cuộc đời này, bởi dù có bù đắp bao nhiêu cũng không thể. Bé ơi em chưa hiểu nỗi đau này, lớn lên rồi em sẽ thấy, mất cha là mất tất cả...
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Vietjet bay hàng ngày giữa TP.HCM và Manila với 7 chuyến khứ hồi mỗi tuần
Hà Nội: Đổi mới, nâng cao chất lượng quản lý thuế
Hội đồng nhân dân xã Gia Lâm thông qua 10 Nghị quyết quan trọng
Từ 1/7/2026, Hà Nội sẽ triển khai thí điểm vùng phát thải thấp trong khu vực Vành đai 1
Lễ tôn vinh doanh nhân - doanh nghiệp Thăng Long 2025 sẽ diễn ra vào ngày 28/12
Giải thưởng “Vinh danh người truyền lửa”: Tôn vinh những con người bình dị mà phi thường
Đại hội Công đoàn Bệnh viện Phục hồi chức năng nhiệm kỳ 2025 - 2030
Tin khác
Giải thưởng “Vinh danh người truyền lửa”: Tôn vinh những con người bình dị mà phi thường
Cộng đồng 05/12/2025 19:57
Kỷ niệm Ngày Quốc tế Người Khuyết tật 2025 và công bố báo cáo về an sinh xã hội cho người khuyết tật
Cộng đồng 04/12/2025 19:50
Tăng cường bảo đảm thông tin liên lạc trong thiên tai
Cộng đồng 01/12/2025 16:36
Dịch vụ giao hàng Xanh SM Express dẫn đầu về chỉ số hài lòng khách hàng
Cộng đồng 01/12/2025 14:04
Hà Nội tăng cường quản lý hoạt động sản xuất, kinh doanh và sử dụng hóa chất
Cộng đồng 01/12/2025 09:55
Nhiều chính sách quan trọng có hiệu lực từ tháng 12/2025
Cộng đồng 30/11/2025 17:30
Công ty Hoàng Viên Quảng Bá quyên góp ủng hộ Mái ấm Thánh Tâm
Cộng đồng 30/11/2025 12:42
Việt Nam chào đón 13 đầu bếp Michelin trong tuần lễ ẩm thực quốc tế
Cộng đồng 26/11/2025 17:43
Báo Người Lao động phát động chương trình “Triệu tập vở cho học sinh vùng bị thiên tai”
Cộng đồng 26/11/2025 13:08
Nghĩa tình cư dân Cầu Giấy gửi tới đồng bào vùng lũ
Cộng đồng 25/11/2025 22:53



