Anh ổn không, ngày cuộc tình mình trở nên vô nghĩa?
Kể từ ngày mình nói tiếng chia tay | |
Tôi rất sợ sự lãng quên | |
Nếu không thể yêu, hãy từ chối nhẹ nhàng |
Tình cảm ấy đã từng rất vui, vậy nhưng bây giờ chỉ mang lại mệt mỏi. Ta không gọi nhau, mặc kệ cảm giác của bàn tay những đêm trời rét. Ta lại tự nhủ như lúc người kia còn chưa tới: “một mình cho quen đi”.
Anh ổn không, ngày cuộc tình mình trở nên vô nghĩa?
Sớm tối đó, anh đã có người đi cùng? Hay vẫn cô đơn bên khói thuốc, thi thoảng ham vui cùng đám bạn mãi tới tận một hai giờ đêm. Anh đã ổn chưa, những nhiệt huyết và cố gắng? Ngày anh thành công với bao mơ ước, em chắc chẳng còn ở đó nữa. Dù chúng ta đã từng cố gắng vun đắp, em từng mơ được ghé mái đầu sau xe anh. Lòng tự bảo lòng: bao nhiêu gập ghềnh, em có thể cùng anh vượt qua hết.
Ảnh minh họa: Kiều Hạnh |
Nhân duyên qua đi, kể cũng như khi người ta say rượu.
Rượu ngọt nồng trên môi, đâu phải ai cũng cảm nhận được. Người ngoài nhìn vào chúng ta chỉ thấy những đắng chát. Hai con người vốn dĩ chẳng có điểm gì giống nhau, bên nhau thì chẳng có chút nào gọi là hòa hợp. Vậy nhưng khi đi cùng, chưa có một giây phút nào mà em không hạnh phúc.
Còn những điều đáng tiếc, thôi mình để thời gian trả lời.
Anh khoác lên vai chiếc balo rất quen, nói với em rằng hôm ấy là ngày cuối.
Chúng ta bối rối, đã không nhìn vào mắt nhau. Có thể bởi cả hai đều hiểu rõ màu buồn mình sẽ phải đối diện. Qua mùa đông, biết hạ mình có còn gặp lại? Qua thời son trẻ, chắc cuộc tình mình sẽ chẳng thắp thêm một lần lúc về già. Và chắc sẽ đau lắm khi nhớ đến khoảnh khắc anh đến, nắm tay em ấm áp, dắt em đi qua những rạn vỡ của quá khứ: anh đến như một sự cân bằng, như một điều may mắn đã rất lâu không từng xuất hiện.
Vậy bây giờ còn gì, ngoài hai hàng nước mắt?
Chặng đường của sự trưởng thành luôn có nhiều trở ngại hơn ta tưởng. Cả những ước mơ, những quyết định và đánh đổi. Ai biết chúng ta sẽ có thêm bao nhiêu đêm ngồi khóc một mình.
Chúng ta buông tay, không phải vì lòng đã quên đi điều ước ngày cũ. Em từng muốn có một tình yêu thủy chung đời kiếp, như ngọn núi sừng sững dựng sau nhà vào mỗi buổi sáng thức giấc. Để ngọn cây anh nảy mầm, lớn nhanh và che mặt trời.
Chỉ là ta cần tìm một ý nghĩa vững vàng hơn cho cuộc đời mình. Là tuổi trẻ thúc giục ta đi, mọi thứ đều có thể thay đổi chỉ sau một quyết định chớp nhoáng.
Đi qua như thế, biết mai này mình có còn dành cho nhau?
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Dự kiến một số điểm mới trong quy định thi, cấp chứng chỉ ngoại ngữ
Tổ chức Hội nghị cán bộ năm 2025 đảm bảo dân chủ, thiết thực
LĐLĐ quận Đống Đa: Nhiều hoạt động chăm lo cho đoàn viên, người lao động có hoàn cảnh khó khăn
Thành đoàn Hà Nội tuyên dương cán bộ công chức, viên chức trẻ xuất sắc
Gen Z mùa deadline cuối năm: Đa nhiệm, stress nhưng vẫn luôn tận hưởng cuộc sống
Học bổng ABG Future Leaders cho các nhà lãnh đạo trẻ
Luật Công nghiệp công nghệ số: Luật hóa trí tuệ nhân tạo, tài sản số
Tin khác
Gen Z mùa deadline cuối năm: Đa nhiệm, stress nhưng vẫn luôn tận hưởng cuộc sống
Cộng đồng 23/11/2024 15:27
Từ 25/12: Phụ huynh bắt buộc quản lý hoạt động mạng xã hội của trẻ em dưới 16 tuổi
Cộng đồng 23/11/2024 08:12
“Manifest” được chọn là từ của năm 2024
Cộng đồng 22/11/2024 23:24
Nhân lên giá trị tri thức, giá trị văn hóa trong đời sống xã hội
Xã hội 22/11/2024 15:51
Phụ nữ Hà Nội chung tay thu hẹp khoảng cách giới
Cộng đồng 22/11/2024 15:38
Đượm nồng bếp củi mùa đông
Cộng đồng 21/11/2024 11:00
Ngôi nhà nghĩa tình của các thương, bệnh binh
Cộng đồng 21/11/2024 07:43
30 lời chúc ý nghĩa nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11
Cộng đồng 18/11/2024 19:34
Liên hoan văn hóa “Phụ nữ dân tộc thiểu số hành động vì bình đẳng giới” năm 2024
Cộng đồng 16/11/2024 13:19
Care For Việt Nam cùng dấu ấn doanh nghiệp vì cộng đồng 2024
Cộng đồng 15/11/2024 17:21