Anh ổn không, ngày cuộc tình mình trở nên vô nghĩa?
| Kể từ ngày mình nói tiếng chia tay | |
| Tôi rất sợ sự lãng quên | |
| Nếu không thể yêu, hãy từ chối nhẹ nhàng |
Tình cảm ấy đã từng rất vui, vậy nhưng bây giờ chỉ mang lại mệt mỏi. Ta không gọi nhau, mặc kệ cảm giác của bàn tay những đêm trời rét. Ta lại tự nhủ như lúc người kia còn chưa tới: “một mình cho quen đi”.
Anh ổn không, ngày cuộc tình mình trở nên vô nghĩa?
Sớm tối đó, anh đã có người đi cùng? Hay vẫn cô đơn bên khói thuốc, thi thoảng ham vui cùng đám bạn mãi tới tận một hai giờ đêm. Anh đã ổn chưa, những nhiệt huyết và cố gắng? Ngày anh thành công với bao mơ ước, em chắc chẳng còn ở đó nữa. Dù chúng ta đã từng cố gắng vun đắp, em từng mơ được ghé mái đầu sau xe anh. Lòng tự bảo lòng: bao nhiêu gập ghềnh, em có thể cùng anh vượt qua hết.
![]() |
| Ảnh minh họa: Kiều Hạnh |
Nhân duyên qua đi, kể cũng như khi người ta say rượu.
Rượu ngọt nồng trên môi, đâu phải ai cũng cảm nhận được. Người ngoài nhìn vào chúng ta chỉ thấy những đắng chát. Hai con người vốn dĩ chẳng có điểm gì giống nhau, bên nhau thì chẳng có chút nào gọi là hòa hợp. Vậy nhưng khi đi cùng, chưa có một giây phút nào mà em không hạnh phúc.
Còn những điều đáng tiếc, thôi mình để thời gian trả lời.
Anh khoác lên vai chiếc balo rất quen, nói với em rằng hôm ấy là ngày cuối.
Chúng ta bối rối, đã không nhìn vào mắt nhau. Có thể bởi cả hai đều hiểu rõ màu buồn mình sẽ phải đối diện. Qua mùa đông, biết hạ mình có còn gặp lại? Qua thời son trẻ, chắc cuộc tình mình sẽ chẳng thắp thêm một lần lúc về già. Và chắc sẽ đau lắm khi nhớ đến khoảnh khắc anh đến, nắm tay em ấm áp, dắt em đi qua những rạn vỡ của quá khứ: anh đến như một sự cân bằng, như một điều may mắn đã rất lâu không từng xuất hiện.
Vậy bây giờ còn gì, ngoài hai hàng nước mắt?
Chặng đường của sự trưởng thành luôn có nhiều trở ngại hơn ta tưởng. Cả những ước mơ, những quyết định và đánh đổi. Ai biết chúng ta sẽ có thêm bao nhiêu đêm ngồi khóc một mình.
Chúng ta buông tay, không phải vì lòng đã quên đi điều ước ngày cũ. Em từng muốn có một tình yêu thủy chung đời kiếp, như ngọn núi sừng sững dựng sau nhà vào mỗi buổi sáng thức giấc. Để ngọn cây anh nảy mầm, lớn nhanh và che mặt trời.
Chỉ là ta cần tìm một ý nghĩa vững vàng hơn cho cuộc đời mình. Là tuổi trẻ thúc giục ta đi, mọi thứ đều có thể thay đổi chỉ sau một quyết định chớp nhoáng.
Đi qua như thế, biết mai này mình có còn dành cho nhau?
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Giải thưởng Chính VinFuture 2025 vinh danh những khám phá và phát triển vaccine HPV
Phường Thượng Cát phát động phong trào thi đua năm 2026
Đồng hành gìn giữ di sản, nâng tầm chất lượng phục vụ du khách
Vietjet bay hàng ngày giữa TP.HCM và Manila với 7 chuyến khứ hồi mỗi tuần
Hà Nội: Đổi mới, nâng cao chất lượng quản lý thuế
Hội đồng nhân dân xã Gia Lâm thông qua 10 Nghị quyết quan trọng
Từ 1/7/2026, Hà Nội sẽ triển khai thí điểm vùng phát thải thấp trong khu vực Vành đai 1
Tin khác
Giải thưởng “Vinh danh người truyền lửa”: Tôn vinh những con người bình dị mà phi thường
Cộng đồng 05/12/2025 19:57
Kỷ niệm Ngày Quốc tế Người Khuyết tật 2025 và công bố báo cáo về an sinh xã hội cho người khuyết tật
Cộng đồng 04/12/2025 19:50
Tăng cường bảo đảm thông tin liên lạc trong thiên tai
Cộng đồng 01/12/2025 16:36
Dịch vụ giao hàng Xanh SM Express dẫn đầu về chỉ số hài lòng khách hàng
Cộng đồng 01/12/2025 14:04
Hà Nội tăng cường quản lý hoạt động sản xuất, kinh doanh và sử dụng hóa chất
Cộng đồng 01/12/2025 09:55
Nhiều chính sách quan trọng có hiệu lực từ tháng 12/2025
Cộng đồng 30/11/2025 17:30
Công ty Hoàng Viên Quảng Bá quyên góp ủng hộ Mái ấm Thánh Tâm
Cộng đồng 30/11/2025 12:42
Việt Nam chào đón 13 đầu bếp Michelin trong tuần lễ ẩm thực quốc tế
Cộng đồng 26/11/2025 17:43
Báo Người Lao động phát động chương trình “Triệu tập vở cho học sinh vùng bị thiên tai”
Cộng đồng 26/11/2025 13:08
Nghĩa tình cư dân Cầu Giấy gửi tới đồng bào vùng lũ
Cộng đồng 25/11/2025 22:53

