Anh ổn không, ngày cuộc tình mình trở nên vô nghĩa?
| Kể từ ngày mình nói tiếng chia tay | |
| Tôi rất sợ sự lãng quên | |
| Nếu không thể yêu, hãy từ chối nhẹ nhàng |
Tình cảm ấy đã từng rất vui, vậy nhưng bây giờ chỉ mang lại mệt mỏi. Ta không gọi nhau, mặc kệ cảm giác của bàn tay những đêm trời rét. Ta lại tự nhủ như lúc người kia còn chưa tới: “một mình cho quen đi”.
Anh ổn không, ngày cuộc tình mình trở nên vô nghĩa?
Sớm tối đó, anh đã có người đi cùng? Hay vẫn cô đơn bên khói thuốc, thi thoảng ham vui cùng đám bạn mãi tới tận một hai giờ đêm. Anh đã ổn chưa, những nhiệt huyết và cố gắng? Ngày anh thành công với bao mơ ước, em chắc chẳng còn ở đó nữa. Dù chúng ta đã từng cố gắng vun đắp, em từng mơ được ghé mái đầu sau xe anh. Lòng tự bảo lòng: bao nhiêu gập ghềnh, em có thể cùng anh vượt qua hết.
![]() |
| Ảnh minh họa: Kiều Hạnh |
Nhân duyên qua đi, kể cũng như khi người ta say rượu.
Rượu ngọt nồng trên môi, đâu phải ai cũng cảm nhận được. Người ngoài nhìn vào chúng ta chỉ thấy những đắng chát. Hai con người vốn dĩ chẳng có điểm gì giống nhau, bên nhau thì chẳng có chút nào gọi là hòa hợp. Vậy nhưng khi đi cùng, chưa có một giây phút nào mà em không hạnh phúc.
Còn những điều đáng tiếc, thôi mình để thời gian trả lời.
Anh khoác lên vai chiếc balo rất quen, nói với em rằng hôm ấy là ngày cuối.
Chúng ta bối rối, đã không nhìn vào mắt nhau. Có thể bởi cả hai đều hiểu rõ màu buồn mình sẽ phải đối diện. Qua mùa đông, biết hạ mình có còn gặp lại? Qua thời son trẻ, chắc cuộc tình mình sẽ chẳng thắp thêm một lần lúc về già. Và chắc sẽ đau lắm khi nhớ đến khoảnh khắc anh đến, nắm tay em ấm áp, dắt em đi qua những rạn vỡ của quá khứ: anh đến như một sự cân bằng, như một điều may mắn đã rất lâu không từng xuất hiện.
Vậy bây giờ còn gì, ngoài hai hàng nước mắt?
Chặng đường của sự trưởng thành luôn có nhiều trở ngại hơn ta tưởng. Cả những ước mơ, những quyết định và đánh đổi. Ai biết chúng ta sẽ có thêm bao nhiêu đêm ngồi khóc một mình.
Chúng ta buông tay, không phải vì lòng đã quên đi điều ước ngày cũ. Em từng muốn có một tình yêu thủy chung đời kiếp, như ngọn núi sừng sững dựng sau nhà vào mỗi buổi sáng thức giấc. Để ngọn cây anh nảy mầm, lớn nhanh và che mặt trời.
Chỉ là ta cần tìm một ý nghĩa vững vàng hơn cho cuộc đời mình. Là tuổi trẻ thúc giục ta đi, mọi thứ đều có thể thay đổi chỉ sau một quyết định chớp nhoáng.
Đi qua như thế, biết mai này mình có còn dành cho nhau?
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Lan tỏa nghĩa tình đồng đội tại xã Hòa Phú
Ông Nguyễn Lương Tâm tái đắc cử Chủ tịch Công đoàn Y tế Việt Nam
Nâng cao nghiệp vụ báo chí gắn với thực tiễn phát triển địa phương
Báo Lao động Thủ đô tổng kết công tác năm 2025, triển khai nhiệm vụ năm 2026
Đại hội Thi đua yêu nước toàn quốc lần thứ XI đã tiến hành phiên trù bị
Triển khai dự án Khu đô thị thể thao Olympic: Tạo động lực phát triển mới cho khu vực phía Nam Thủ đô
Thi đua yêu nước trong công nhân, viên chức, lao động: Sức mạnh nội lực kiến tạo Thủ đô phát triển
Tin khác
Sinh viên trải nghiệm “mưa tuyết” Noel giữa lòng Thủ đô
Cộng đồng 25/12/2025 15:09
Những người lính biên phòng ở A Mú Sung
Cộng đồng 25/12/2025 09:14
Những lời chúc Giáng sinh 2025 hay và ý nghĩa nhất
Cộng đồng 24/12/2025 08:47
Nguồn gốc và ý nghĩa của ngày lễ Giáng sinh
Cộng đồng 24/12/2025 08:45
Cần 51.000 tỷ đồng đầu tư phát triển Đặc khu Côn Đảo
Cộng đồng 23/12/2025 14:11
Prudential trao 2.600 phần quà Giáng sinh tặng bệnh nhi tại TP.HCM và Hà Nội
Cộng đồng 23/12/2025 10:39
Những chiến sĩ biên phòng ở Ma Lù Thàng
Cộng đồng 22/12/2025 18:36
Chuyện những người lính quân hàm xanh ở Dào San
Cộng đồng 21/12/2025 21:20
Rộn ràng các trải nghiệm dịp Noel - Tết Dương lịch cho trẻ em tại Vườn thú Hà Nội
Cộng đồng 21/12/2025 16:19
Hơn 2.000 người dân phường Phú Thượng dự công chiếu miễn phí phim “Mưa đỏ”
Cộng đồng 20/12/2025 22:31
