Hoài niệm ngày đông
Ấm áp tình người giữa ngày đông giá rét Rét ngọt mùa yêu Đem quê về phố |
Thuở đó, tôi với đám trẻ con trong xóm thường ngồi xúm xít đầu ngõ nhặt từng chiếc lá làm nghé ọ hay mải mê với trò chơi đồ hàng bứt từ rặng cúc tần cạnh nhà. Chúng tôi đón chào cái lạnh với cặp má hây hây đỏ hồng và nụ cười thường trực trên môi. Đứa nào đứa nấy được mẹ bận cho mấy lớp quần áo ấm sực. Những chiếc áo đã bạc màu, ngắn cũn được các anh chị truyền lại cho từ mùa trước nhưng ai cũng háo hức như thể đang diện trên mình bộ cánh mới đón đông. Lê la khắp xóm với đủ trò nghịch ngợm, chúng tôi lại rủ nhau ùa ra cánh đồng.
Ảnh minh họa |
Tháng mười hai, quê tôi bước vào vụ mùa. Khắp bốn bề trải dài một màu non xanh... Sau mỗi đợt thu hoạch, những quả cà chua còn sót lại sẽ nằm sâu trong lớp lá tươi tốt giống như chơi trốn tìm, thử thách sự hiếu kì của mọi đứa trẻ. Chúng tôi mải miết tìm kiếm để rồi không khỏi reo lên sung sướng khi được cầm trên tay một trái chín đỏ au. Cũng có khi, niềm vui của tôi chỉ là ngồi bên mé ruộng, xem các bà, các mẹ dỡ khoai tây. Khi lớp đất nâu tơi xốp được giũ ra, củ to, củ bé lúc lỉu như bầy lợn con nằm ngoan ngoãn. Tôi nhớ hoài cảm giác mải miết chơi đùa cùng các bạn trên cánh đồng ngày đó. Gió vờn lên mái tóc rối tung, gió mang mùi thảo thơm của ruộng đồng, vuốt ve nụ cười hồn nhiên thơ trẻ.
Tôi hay chờ khoảng trời chạng vạng ngày đông. Khung cảnh nhá nhem đuổi theo ánh sáng heo hắt của ngày tàn trên bức tường ngoài cổng. Đó là lúc bố mẹ trở về sau một ngày làm việc. Tôi chẳng màng tới cuộc chơi còn dang dở mà đứng tần ngần hồi lâu nơi đầu ngõ. Thấy nụ cười hiền từ của bố mẹ đằng xa, tôi nhảy cẫng lên, mừng rơn. Tôi nũng nịu, dụi đầu vào lòng bố, nhâm nhi thức quà chiều từ tay mẹ với niềm vui sướng ngập tràn. Lúc đó, tôi còn quá nhỏ để nhận ra chiếc áo bông của bố mẹ bạc dần qua bao mùa sương gió nhưng chẳng làm sờn đi sự vất vả, nhọc nhằn. Mùa đông với tôi vẫn luôn ấm áp như thế, trong thế giới đong đầy yêu thương của gia đình.
Tháng năm qua đi, đường về quê với tôi ngày một xa xôi và trùng điệp nỗi nhớ. Kí ức theo thời gian rớt rơi như vạt nắng chiều nhạt màu. Mỗi khi gió trở mình len lỏi qua những mái nhà, vần vũ trên cánh đồng mênh mông, tôi lại thấy lòng mình chùng chình giữa muôn nẻo nhớ. Trưởng thành rồi, có những thứ đơn giản mà lại khó tìm, có những điều bình dị, giản đơn mà chẳng thể nào quên…
Mai Anh
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Việt Nam vô địch tại giải Futsal nữ Đông Nam Á 2024
Ban Dân vận Trung ương làm việc với Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam
Giá vé tuyến metro Bến Thành - Suối Tiên từ 7.000 đồng - 20.000 đồng/lượt
Hà Nội: Phát hiện hơn 100 bộ hài cốt vô danh khi thi công hệ thống thoát nước đã được dự đoán trước
TP.HCM: Thành lập tổ công tác tháo gỡ vướng mắc cho các dự án nhằm chống lãng phí, thất thoát
Đích đến của Đề án 06 là người dân được hưởng thụ dịch vụ ở bất kỳ đâu, tạo công bằng xã hội
Công nghệ AI liệu có thể thay thế giáo viên giảng dạy?
Tin khác
Đượm nồng bếp củi mùa đông
Cộng đồng 21/11/2024 11:00
Ngôi nhà nghĩa tình của các thương, bệnh binh
Cộng đồng 21/11/2024 07:43
30 lời chúc ý nghĩa nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11
Cộng đồng 18/11/2024 19:34
Liên hoan văn hóa “Phụ nữ dân tộc thiểu số hành động vì bình đẳng giới” năm 2024
Cộng đồng 16/11/2024 13:19
Care For Việt Nam cùng dấu ấn doanh nghiệp vì cộng đồng 2024
Cộng đồng 15/11/2024 17:21
Cô gái khuyết tật và hành trình mang tri thức đến với các em nhỏ
Cộng đồng 15/11/2024 06:39
Hương thu ở phố sương mù
Cộng đồng 14/11/2024 11:31
Các bạn trẻ hào hứng với trải nghiệm “siêu xanh, siêu xinh” đến từ Vinamilk
Cộng đồng 13/11/2024 20:04
Nâng cao năng lực truyền thông chính sách, pháp luật về thực hành kinh doanh
Xã hội 13/11/2024 11:33
Lưu giữ dịu dàng của Hà Nội trong những bức ảnh
Cộng đồng 12/11/2024 06:22