Hoài niệm ngày đông
| Ấm áp tình người giữa ngày đông giá rét Rét ngọt mùa yêu Đem quê về phố |
Thuở đó, tôi với đám trẻ con trong xóm thường ngồi xúm xít đầu ngõ nhặt từng chiếc lá làm nghé ọ hay mải mê với trò chơi đồ hàng bứt từ rặng cúc tần cạnh nhà. Chúng tôi đón chào cái lạnh với cặp má hây hây đỏ hồng và nụ cười thường trực trên môi. Đứa nào đứa nấy được mẹ bận cho mấy lớp quần áo ấm sực. Những chiếc áo đã bạc màu, ngắn cũn được các anh chị truyền lại cho từ mùa trước nhưng ai cũng háo hức như thể đang diện trên mình bộ cánh mới đón đông. Lê la khắp xóm với đủ trò nghịch ngợm, chúng tôi lại rủ nhau ùa ra cánh đồng.
![]() |
| Ảnh minh họa |
Tháng mười hai, quê tôi bước vào vụ mùa. Khắp bốn bề trải dài một màu non xanh... Sau mỗi đợt thu hoạch, những quả cà chua còn sót lại sẽ nằm sâu trong lớp lá tươi tốt giống như chơi trốn tìm, thử thách sự hiếu kì của mọi đứa trẻ. Chúng tôi mải miết tìm kiếm để rồi không khỏi reo lên sung sướng khi được cầm trên tay một trái chín đỏ au. Cũng có khi, niềm vui của tôi chỉ là ngồi bên mé ruộng, xem các bà, các mẹ dỡ khoai tây. Khi lớp đất nâu tơi xốp được giũ ra, củ to, củ bé lúc lỉu như bầy lợn con nằm ngoan ngoãn. Tôi nhớ hoài cảm giác mải miết chơi đùa cùng các bạn trên cánh đồng ngày đó. Gió vờn lên mái tóc rối tung, gió mang mùi thảo thơm của ruộng đồng, vuốt ve nụ cười hồn nhiên thơ trẻ.
Tôi hay chờ khoảng trời chạng vạng ngày đông. Khung cảnh nhá nhem đuổi theo ánh sáng heo hắt của ngày tàn trên bức tường ngoài cổng. Đó là lúc bố mẹ trở về sau một ngày làm việc. Tôi chẳng màng tới cuộc chơi còn dang dở mà đứng tần ngần hồi lâu nơi đầu ngõ. Thấy nụ cười hiền từ của bố mẹ đằng xa, tôi nhảy cẫng lên, mừng rơn. Tôi nũng nịu, dụi đầu vào lòng bố, nhâm nhi thức quà chiều từ tay mẹ với niềm vui sướng ngập tràn. Lúc đó, tôi còn quá nhỏ để nhận ra chiếc áo bông của bố mẹ bạc dần qua bao mùa sương gió nhưng chẳng làm sờn đi sự vất vả, nhọc nhằn. Mùa đông với tôi vẫn luôn ấm áp như thế, trong thế giới đong đầy yêu thương của gia đình.
Tháng năm qua đi, đường về quê với tôi ngày một xa xôi và trùng điệp nỗi nhớ. Kí ức theo thời gian rớt rơi như vạt nắng chiều nhạt màu. Mỗi khi gió trở mình len lỏi qua những mái nhà, vần vũ trên cánh đồng mênh mông, tôi lại thấy lòng mình chùng chình giữa muôn nẻo nhớ. Trưởng thành rồi, có những thứ đơn giản mà lại khó tìm, có những điều bình dị, giản đơn mà chẳng thể nào quên…
Mai Anh
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Chủ tịch Ủy ban MTTQ Việt Nam TP. Hà Nội Bùi Huyền Mai thăm các nạn nhân vụ lật xe ở Lào Cai đang điều trị tại Bệnh viện Hữu nghị Việt Đức
Sinh viên ứng dụng AI và nội dung số: Không chỉ biết dùng, mà phải làm đúng
Luật Chuyển đổi số: Tăng cường kết nối, chia sẻ và sử dụng lại dữ liệu
Nhận định Crystal Palace vs Tottenham: Derby London trong cơn khủng hoảng phong độ
Chính sách hỗ trợ bữa ăn trưa cho học sinh tiểu học, THCS ở các xã biên giới
Nụ cười của ngoại
Giá xăng dầu hôm nay (28/12): Giá dầu thế giới tiếp đà giảm phiên cuối tuần
Tin khác
Trao giải cuộc thi "Lan tỏa tri thức, bước tới con đường tương lai" mùa 2
Cộng đồng 27/12/2025 18:06
Sinh viên trải nghiệm “mưa tuyết” Noel giữa lòng Thủ đô
Cộng đồng 25/12/2025 15:09
Những người lính biên phòng ở A Mú Sung
Cộng đồng 25/12/2025 09:14
Những lời chúc Giáng sinh 2025 hay và ý nghĩa nhất
Cộng đồng 24/12/2025 08:47
Nguồn gốc và ý nghĩa của ngày lễ Giáng sinh
Cộng đồng 24/12/2025 08:45
Cần 51.000 tỷ đồng đầu tư phát triển Đặc khu Côn Đảo
Cộng đồng 23/12/2025 14:11
Prudential trao 2.600 phần quà Giáng sinh tặng bệnh nhi tại TP.HCM và Hà Nội
Cộng đồng 23/12/2025 10:39
Những chiến sĩ biên phòng ở Ma Lù Thàng
Cộng đồng 22/12/2025 18:36
Chuyện những người lính quân hàm xanh ở Dào San
Cộng đồng 21/12/2025 21:20
Rộn ràng các trải nghiệm dịp Noel - Tết Dương lịch cho trẻ em tại Vườn thú Hà Nội
Cộng đồng 21/12/2025 16:19
