Hoài niệm ngày đông
Ấm áp tình người giữa ngày đông giá rét Rét ngọt mùa yêu Đem quê về phố |
Thuở đó, tôi với đám trẻ con trong xóm thường ngồi xúm xít đầu ngõ nhặt từng chiếc lá làm nghé ọ hay mải mê với trò chơi đồ hàng bứt từ rặng cúc tần cạnh nhà. Chúng tôi đón chào cái lạnh với cặp má hây hây đỏ hồng và nụ cười thường trực trên môi. Đứa nào đứa nấy được mẹ bận cho mấy lớp quần áo ấm sực. Những chiếc áo đã bạc màu, ngắn cũn được các anh chị truyền lại cho từ mùa trước nhưng ai cũng háo hức như thể đang diện trên mình bộ cánh mới đón đông. Lê la khắp xóm với đủ trò nghịch ngợm, chúng tôi lại rủ nhau ùa ra cánh đồng.
Ảnh minh họa |
Tháng mười hai, quê tôi bước vào vụ mùa. Khắp bốn bề trải dài một màu non xanh... Sau mỗi đợt thu hoạch, những quả cà chua còn sót lại sẽ nằm sâu trong lớp lá tươi tốt giống như chơi trốn tìm, thử thách sự hiếu kì của mọi đứa trẻ. Chúng tôi mải miết tìm kiếm để rồi không khỏi reo lên sung sướng khi được cầm trên tay một trái chín đỏ au. Cũng có khi, niềm vui của tôi chỉ là ngồi bên mé ruộng, xem các bà, các mẹ dỡ khoai tây. Khi lớp đất nâu tơi xốp được giũ ra, củ to, củ bé lúc lỉu như bầy lợn con nằm ngoan ngoãn. Tôi nhớ hoài cảm giác mải miết chơi đùa cùng các bạn trên cánh đồng ngày đó. Gió vờn lên mái tóc rối tung, gió mang mùi thảo thơm của ruộng đồng, vuốt ve nụ cười hồn nhiên thơ trẻ.
Tôi hay chờ khoảng trời chạng vạng ngày đông. Khung cảnh nhá nhem đuổi theo ánh sáng heo hắt của ngày tàn trên bức tường ngoài cổng. Đó là lúc bố mẹ trở về sau một ngày làm việc. Tôi chẳng màng tới cuộc chơi còn dang dở mà đứng tần ngần hồi lâu nơi đầu ngõ. Thấy nụ cười hiền từ của bố mẹ đằng xa, tôi nhảy cẫng lên, mừng rơn. Tôi nũng nịu, dụi đầu vào lòng bố, nhâm nhi thức quà chiều từ tay mẹ với niềm vui sướng ngập tràn. Lúc đó, tôi còn quá nhỏ để nhận ra chiếc áo bông của bố mẹ bạc dần qua bao mùa sương gió nhưng chẳng làm sờn đi sự vất vả, nhọc nhằn. Mùa đông với tôi vẫn luôn ấm áp như thế, trong thế giới đong đầy yêu thương của gia đình.
Tháng năm qua đi, đường về quê với tôi ngày một xa xôi và trùng điệp nỗi nhớ. Kí ức theo thời gian rớt rơi như vạt nắng chiều nhạt màu. Mỗi khi gió trở mình len lỏi qua những mái nhà, vần vũ trên cánh đồng mênh mông, tôi lại thấy lòng mình chùng chình giữa muôn nẻo nhớ. Trưởng thành rồi, có những thứ đơn giản mà lại khó tìm, có những điều bình dị, giản đơn mà chẳng thể nào quên…
Mai Anh
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Trường THPT Quang Trung: Điểm sáng trong công tác đào tạo, bồi dưỡng học sinh giỏi
Cải tạo một loạt chung cư cũ góp phần hạ nhiệt giá nhà
Gắn kết tự nhiên và phát triển bền vững nhờ nông nghiệp sinh thái ở Tây Bắc
Chấn chỉnh lái xe buýt vi phạm Luật Giao thông đường bộ
Doanh nhân Vũ Minh Châu được vinh danh vì sự nghiệp phát triển ngành mỹ nghệ kim hoàn đá quý Việt Nam
Đêm nay, Hà Nội cấm lưu thông trên đường Văn Khê
Trận đấu Việt Nam và Singapore, vừa mở bán đã cháy vé
Tin khác
Tạo điều kiện để trẻ em khiếm thị tiếp cận công nghệ
Cộng đồng 22/12/2024 06:53
Nhân lên niềm tự hào về truyền thống lịch sử vẻ vang của Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng
Cộng đồng 21/12/2024 11:47
Quận Thanh Xuân biểu dương cán bộ làm công tác dân số
Xã hội 21/12/2024 10:19
Ra mắt tính năng nhận diện “Ứng dụng chính thức của Chính phủ” trên Google Play
Xã hội 20/12/2024 12:24
Tập huấn kỹ năng truyền thông về sàng lọc trước sinh, sơ sinh cho cộng tác viên dân số
Xã hội 20/12/2024 06:53
Tiếp nhận hơn 107 tỷ đồng dành cho trẻ em có hoàn cảnh khó khăn trong năm 2025
Cộng đồng 19/12/2024 23:11
Quận Thanh Xuân hưởng ứng Tháng hành động Quốc gia về dân số
Xã hội 19/12/2024 20:52
Xuân đẹp nhất khi còn bên bố mẹ
Cộng đồng 19/12/2024 17:42
Độc đáo nghề làm hoa tre
Cộng đồng 19/12/2024 16:30
Phát động chiến dịch “Những mùa xuân nguyên vẹn”
Cộng đồng 19/12/2024 13:21