Đêm rơi về phố
| Xuân rơi trên đóa xoan mềm Chén trà xuân |
Phố đông đúc và huyên náo. Người qua đường còi xe nhộn nhịp. Hàng quán sầm uất. Phố làm đêm phải trườn mình thức giấc sau một ngày ngủ vùi trong bề bộn. Phố lên đồ lộng lẫy xa hoa. Ta nhìn ánh đèn đường vàng vọt, lại ngước mắt tìm ánh sáng trăng xa. Khắc khoải thương những con đường êm êm có hương bùn ngai ngái, tiếng ếch nhái kêu ran. Ánh sáng bàng bạc lai láng giăng mờ trên cánh đồng có thảm cỏ xanh mềm. Cúi đầu thấy bánh xe mình quay tròn trong cuộc đời lữ thứ. Đêm xuống rồi, vẫn miệt mài vô định giữa dòng trôi.
![]() |
| Ảnh minh họa |
Trăng xa mờ lạnh. Thời gian qua bánh xe quay, rơi mình trên từng đường gân của chiếc lá vàng vừa nghiêng chao rơi rụng. Rơi xuống câu thơ liêu xiêu của một nhà thơ ngồi lặng góc quán vắng nhỏ ven đường. Quán có chiếc radio đời cũ, bật lên nghe rè rè, có chiếc bóng đèn tròn hắt xuống lề đường thứ ánh sáng vàng vọt cũ kĩ, có chiếc đèn dầu bên rổ trứng lộn, có bóng người bán ngồi im lìm giữa đêm rơi.
Người ta thường nhớ tới ánh lửa bập bùng trong nhà xưa ấm áp, nhất là những khi đêm về khuya trong sương giăng như thế này. Ánh đèn đường chẳng chếch phía này phía kia như ánh trăng, chỉ chăm chăm soi sáng một chỗ, một khoảng. Ánh sáng chăm chú ấy đôi khi lại khiến người ta bồi hồi, nhớ sương mờ giăng nghiêng trên cánh đồng xa, nơi bình yên nhất của hồn người thời xưa cũ. Ai cũng thương cái thời khoai sắn độn cơm, đêm đêm ngắm trăng nơi sân phơi nhà kho hợp tác.
Ta đi trên phố đêm nay. Ngắm từng nhịp thở ồn ào của phố. Thấy hương phố sóng sánh trên từng gánh hàng, vướng vít trên từng mái nhà cao. Neo đậu trên từng chùm hoa nhỏ, bồng bềnh dịu ngọt trong đêm. Hương của phố tựa như sương, như trăng, cứ giăng giăng nghiêng nghiêng, để cồn cào mùi của nỗi nhớ không tên. Ta nhìn những tấm lưng lầm lụi gánh hàng trên phố, nghe tiếng rao đêm ngõ nhỏ loang ánh trăng mềm. Thấy thương yêu là không tuổi.
Đêm huyền vợi che đi giọt nước mắt ai rơi vội, làm mờ nếp nhăn xô trên bàn tay già nua tuổi tác, đánh bóng những sắc trắng xanh xao trên gò má thiếu nữ quá thì. Đêm lấp liếm những hư hao, chắt chiu bao mộng ảo. Phố tràn sắc màu, cũng leo lắt những mảng trời sáng tối đan xen. Thấy bước chân lữ hành. Thấy quãng đường thương nhớ.
Ta qua phố đêm nay. Phố thinh lặng, phố ôm ta vào lòng. Như giấc mộng.
Trần Hiền
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Không gian xanh hòa vào nhịp sống Thủ đô
Hà Nội hướng dẫn chi tiết quy trình ứng cử HĐND Thành phố, nhiệm kỳ 2026 - 2031
Điểm tựa thúc đẩy chuyển đổi số trong dạy và học
Vingroup công bố mô hình giáo dục phi lợi nhuận dành cho trẻ có nhu cầu giáo dục đặc biệt
“Người giữ lửa” phong trào tại khu dân cư
Đại hội Công đoàn lần thứ XVIII - Ngày hội lớn của cán bộ, đoàn viên, người lao động Thủ đô
Không ngừng đổi mới, nâng cao hiệu quả hoạt động công đoàn
Tin khác
Bảo tàng Văn học Việt Nam: “Bức tranh thu nhỏ” của nền văn chương ngàn năm
Media 24/12/2025 18:55
Không thể bỏ lỡ chuỗi chương trình nghệ thuật chào năm mới 2026 tại Hà Nội
Văn hóa 24/12/2025 15:25
Bình chọn 10 sự kiện Văn hóa, Thể thao và Du lịch tiêu biểu năm 2025
Văn hóa 23/12/2025 21:43
Không gian âm nhạc cuối tuần mang đến một góc nhỏ Hà Nội đầy thơ mộng
Văn hóa 21/12/2025 22:16
Chương trình nghệ thuật đặc biệt tri ân và tôn vinh Bộ đội cụ Hồ
Văn hóa 21/12/2025 09:55
Quần thể Yên Tử - Vĩnh Nghiêm - Côn Sơn, Kiếp Bạc đón nhận Bằng công nhận Di sản văn hóa thế giới
Văn hóa 21/12/2025 09:50
Gặp gỡ nghệ nhân, khám phá bí quyết làm nên món chả cá Lã Vọng
Văn hóa 21/12/2025 06:30
“Một tình bạn” mở ra gam màu mới cho sách tranh Việt Nam
Văn hóa 20/12/2025 15:36
Giữ nghề ẩm thực là giữ bản sắc văn hóa nghìn năm Thủ đô
Văn hóa 20/12/2025 15:12
Tôn vinh hành trình ẩm thực kết nối sáng tạo của Thủ đô
Văn hóa 20/12/2025 09:25
