Đêm rơi về phố
Xuân rơi trên đóa xoan mềm Chén trà xuân |
Phố đông đúc và huyên náo. Người qua đường còi xe nhộn nhịp. Hàng quán sầm uất. Phố làm đêm phải trườn mình thức giấc sau một ngày ngủ vùi trong bề bộn. Phố lên đồ lộng lẫy xa hoa. Ta nhìn ánh đèn đường vàng vọt, lại ngước mắt tìm ánh sáng trăng xa. Khắc khoải thương những con đường êm êm có hương bùn ngai ngái, tiếng ếch nhái kêu ran. Ánh sáng bàng bạc lai láng giăng mờ trên cánh đồng có thảm cỏ xanh mềm. Cúi đầu thấy bánh xe mình quay tròn trong cuộc đời lữ thứ. Đêm xuống rồi, vẫn miệt mài vô định giữa dòng trôi.
Ảnh minh họa |
Trăng xa mờ lạnh. Thời gian qua bánh xe quay, rơi mình trên từng đường gân của chiếc lá vàng vừa nghiêng chao rơi rụng. Rơi xuống câu thơ liêu xiêu của một nhà thơ ngồi lặng góc quán vắng nhỏ ven đường. Quán có chiếc radio đời cũ, bật lên nghe rè rè, có chiếc bóng đèn tròn hắt xuống lề đường thứ ánh sáng vàng vọt cũ kĩ, có chiếc đèn dầu bên rổ trứng lộn, có bóng người bán ngồi im lìm giữa đêm rơi.
Người ta thường nhớ tới ánh lửa bập bùng trong nhà xưa ấm áp, nhất là những khi đêm về khuya trong sương giăng như thế này. Ánh đèn đường chẳng chếch phía này phía kia như ánh trăng, chỉ chăm chăm soi sáng một chỗ, một khoảng. Ánh sáng chăm chú ấy đôi khi lại khiến người ta bồi hồi, nhớ sương mờ giăng nghiêng trên cánh đồng xa, nơi bình yên nhất của hồn người thời xưa cũ. Ai cũng thương cái thời khoai sắn độn cơm, đêm đêm ngắm trăng nơi sân phơi nhà kho hợp tác.
Ta đi trên phố đêm nay. Ngắm từng nhịp thở ồn ào của phố. Thấy hương phố sóng sánh trên từng gánh hàng, vướng vít trên từng mái nhà cao. Neo đậu trên từng chùm hoa nhỏ, bồng bềnh dịu ngọt trong đêm. Hương của phố tựa như sương, như trăng, cứ giăng giăng nghiêng nghiêng, để cồn cào mùi của nỗi nhớ không tên. Ta nhìn những tấm lưng lầm lụi gánh hàng trên phố, nghe tiếng rao đêm ngõ nhỏ loang ánh trăng mềm. Thấy thương yêu là không tuổi.
Đêm huyền vợi che đi giọt nước mắt ai rơi vội, làm mờ nếp nhăn xô trên bàn tay già nua tuổi tác, đánh bóng những sắc trắng xanh xao trên gò má thiếu nữ quá thì. Đêm lấp liếm những hư hao, chắt chiu bao mộng ảo. Phố tràn sắc màu, cũng leo lắt những mảng trời sáng tối đan xen. Thấy bước chân lữ hành. Thấy quãng đường thương nhớ.
Ta qua phố đêm nay. Phố thinh lặng, phố ôm ta vào lòng. Như giấc mộng.
Trần Hiền
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Cơ hội làm việc tại Australia cho lao động Việt Nam
Trường THPT Quang Trung: Điểm sáng trong công tác đào tạo, bồi dưỡng học sinh giỏi
Cải tạo một loạt chung cư cũ góp phần hạ nhiệt giá nhà
Gắn kết tự nhiên và phát triển bền vững nhờ nông nghiệp sinh thái ở Tây Bắc
Chấn chỉnh lái xe buýt vi phạm Luật Giao thông đường bộ
Doanh nhân Vũ Minh Châu được vinh danh vì sự nghiệp phát triển ngành mỹ nghệ kim hoàn đá quý Việt Nam
Đêm nay, Hà Nội cấm lưu thông trên đường Văn Khê
Tin khác
Đám cưới xưa và nay: Kỳ 2: Văn hóa như cái phễu, cần thời gian gạn đục khơi trong
Văn hóa 21/12/2024 13:40
Ngành Văn hóa, Thể thao và Du lịch: Một năm bội thu
Văn hóa 21/12/2024 10:20
"Con đường lịch sử": Bức tranh sử thi về 80 năm Quân đội anh hùng
Văn hóa 20/12/2024 16:54
Hội hoa xuân Ất Tỵ 2025 TP.HCM có chủ đề "Non sông gấm hoa, vui xuân an hòa”
Văn hóa 20/12/2024 15:49
Đám cưới xưa và nay: Kỳ 1: Cốt lõi trong hôn nhân chính là hạnh phúc của con người
Văn hóa 20/12/2024 15:17
Điểm sáng của bức tranh Văn hóa, Thể thao và Du lịch Thủ đô năm 2024
Văn hóa 18/12/2024 20:42
Dấu ấn ngành Văn hóa, Thể thao và Du lịch năm 2024
Văn hóa 18/12/2024 12:11
Múa rối nước: Giữ hồn dân tộc trong đời sống đương đại
Văn hóa 17/12/2024 20:05
Trưng bày chuyên đề "Gan vàng dạ sắt": Kết nối và truyền cảm hứng cho giới trẻ
Văn hóa 17/12/2024 09:40
Loạt chương trình ấn tượng trên VTV chào mừng 80 năm Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam
Văn hóa 17/12/2024 08:11