Tuổi mười tám vỡ đôi
| Hạnh phúc đâu dễ kiếm tìm | |
| Em chẳng muốn đi xa Hà Nội |
Tôi yêu hắn bằng tất cả những nhiệt thành của một cô gái mới lớn. Không ai cho tôi hay rằng hắn đã có gia đình, cũng chẳng ai dạy cho tôi nhiều điều về bản chất của đàn ông cả! Tôi chỉ nhớ là hắn đến trong những ngày tôi mới lên Sài Gòn cùng quá nhiều bỡ ngỡ. Tôi muốn đi trên đôi chân của mình, chẳng để chứng minh với ai điều gì cả! Đó chỉ là khao khát về sự tự lập. Rồi thì tôi gặp và được hắn giúp đỡ.
Chắc chẳng ai mang trong lòng nhiều toan tính khi gặp nhau buổi đầu. Và con gái như tôi thì lại dễ bị rung động bởi những ân cần của một người đàn ông từng trải.
Có lần, hắn bỏ tôi lại một mình ở Đà Lạt. Hắn bảo rằng con hắn ở nhà bị sốt!
![]() |
| Ảnh minh họa: Ngọc Mai |
Tôi ngồi co lại trong một góc phòng, nghe thấy cả tiếng côn trùng xung quanh. Đà Lạt bao giờ cũng đẹp và lãng mạn, nhưng còn là những nỗi buồn! Buồn nhất là khi tôi vừa nhận ra mình trót yêu hắn thì cũng được biết phía sau hắn đã có cả một thế giới rồi.
Tôi đi ngoài trời dưới màn sương se sắt. Thảo nào mà khi ở bên tôi hắn chẳng bao giờ hứa hẹn. Những tâm hình tôi với hắn chụp chung cũng chẳng khi nào rõ mặt người. Tình yêu của tôi là như vậy: thấp hèn, đê tiện, tôi chỉ dám một mình giấu kín. Hôm đi lên Đà Lạt, định bụng sẽ là ngày cuối gặp nhau! Tôi không muốn tiếp tục, dù chính tôi hiểu đam mê trong lòng mình bây giờ còn quá nhiều.
Có gì buồn hơn những tin yêu tuổi mười tám, khi con người ta chơ vơ giữa một thành phố lạ! Điều gì buồn hơn cảm giác nhận ra tất cả những ân cần chăm sóc mà mình tôn thờ hóa ra chỉ là một trò đánh đổi. Hóa ra những cánh hoa ngọt ngào lại mang nhiều giả dối thế. Hóa ra đằng sau vẻ trầm lặng từng trải cuốn hút lấy tôi lại là nơi có chứa nhiều bí mật nghiệt ngã đến vậy.
Sâu trong lòng tôi còn yêu hắn! Cảm giác đó đau lắm. Tôi biết mình phải làm gì, tôi sẽ chẳng cần đòi hỏi hoặc cố gắng phá vỡ những hạnh phúc đã mặc nhiên tồn tại.
Có một tuổi mười tám đã vỡ đôi dưới chân tôi, để cho tôi biết cuộc sống này thật hiếm hoi điều mình có thể gọi là “chỗ dựa”. Nhận ra như thế cũng tốt, bởi vì tôi sẽ còn bước đi. Đau lòng như thế cũng chẳng sao, bởi vì tôi sẽ còn tiếp tục trưởng thành....
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Quyết tâm để người dân có cuộc sống ấm no, hạnh phúc
Chưa trao thẩm quyền cưỡng chế toàn diện cho Văn phòng thi hành án
Nhận định Man City vs Sunderland: Etihad chờ ngày Man xanh bứt tốc
Nỗ lực đưa dự án đường Vành đai 4 - Vùng Thủ đô về đích
Nhận định Real Betis vs Barcelona: Thử thách lớn chờ đội đầu bảng
Tỷ giá USD hôm nay (6/12): Giá USD "chợ đen" giảm mạnh
Sơn Tây: Hiệp thương giới thiệu người ứng cử đại biểu Hội đồng nhân dân phường khoá II
Tin khác
Giải thưởng “Vinh danh người truyền lửa”: Tôn vinh những con người bình dị mà phi thường
Cộng đồng 05/12/2025 19:57
Kỷ niệm Ngày Quốc tế Người Khuyết tật 2025 và công bố báo cáo về an sinh xã hội cho người khuyết tật
Cộng đồng 04/12/2025 19:50
Tăng cường bảo đảm thông tin liên lạc trong thiên tai
Cộng đồng 01/12/2025 16:36
Dịch vụ giao hàng Xanh SM Express dẫn đầu về chỉ số hài lòng khách hàng
Cộng đồng 01/12/2025 14:04
Hà Nội tăng cường quản lý hoạt động sản xuất, kinh doanh và sử dụng hóa chất
Cộng đồng 01/12/2025 09:55
Nhiều chính sách quan trọng có hiệu lực từ tháng 12/2025
Cộng đồng 30/11/2025 17:30
Công ty Hoàng Viên Quảng Bá quyên góp ủng hộ Mái ấm Thánh Tâm
Cộng đồng 30/11/2025 12:42
Việt Nam chào đón 13 đầu bếp Michelin trong tuần lễ ẩm thực quốc tế
Cộng đồng 26/11/2025 17:43
Báo Người Lao động phát động chương trình “Triệu tập vở cho học sinh vùng bị thiên tai”
Cộng đồng 26/11/2025 13:08
Nghĩa tình cư dân Cầu Giấy gửi tới đồng bào vùng lũ
Cộng đồng 25/11/2025 22:53

