Trái ngọt vô giá
![]() |
Cơn bão |
![]() |
Con trai |
Vườn bưởi là công sức của cả bố mẹ, ông bà và họ hàng hai bên nhưng bố mẹ vẫn là người bỏ công sức ra nhiều nhất. Mẹ tôi kể cái thời lương giáo viên ba cọc ba đồng, tôi thì bé tí bằng cái kẹo. Sáng mẹ đi dạy, chiều về mẹ lại xuống vườn tỉ mẩn đo từng cm để làm luống ruộng, rồi lo đắp từng ụ đất để trồng bưởi vì đất rất trũng, quanh năm ngập nước.
Những chuyến xe đất cứ kéo dài cùng sự vất vả của bố mẹ. Làm hàng rào và trồng cây bô rô xung quanh vườn, giờ nó tốt um và được tính bằng số tuổi của em gái tôi. Vừa trồng bưởi, gia đình tôi còn trồng thêm đậu tương xen kẽ. Nhớ có lần trời mưa tầm tã, ông bà chất đậu tương lên xe bò kéo trên con đường quanh co gập gềnh. Còn một con bé 6 tuổi là tôi ngồi trong lều luộc đậu tương ăn với cái không khí mưa ảm đạm nhưng xuýt xoa đậu tương nóng ăn mới ngon làm sao. Rồi ngày tổng kết cuối năm lớp một, tôi theo bà xuống ngủ dưới lều trông vườn. Mẹ tôi đạp xe lóc cóc trên con đường quê để mang cơm với thịt hấp cho tôi ăn.
Lúc đó, có cơm ăn với thịt hấp đã là ngon lắm rồi. Tôi nằm cạnh bà trong cái phản ọp ẹp, rúc vào người bà nghe kể chuyện từ những thời xa vắng. Ký ức của con bé như tôi vẫn hồn nhiên trong trẻo như thế, nhưng làm sao thấu hết được những ngày tháng nhọc nhằn ấy. Bằng tất cả tình thương yêu của mọi người, tôi đã có một tuổi thơ êm ấm trôi qua.
Với tình yêu trong lao động, mẹ tôi vẫn luôn dạy rằng có lao động mới có sáng tạo. Thỉnh thoảng rỗi, chị em chúng tôi lại xuống vườn nhổ cỏ, bắt ốc sên. Giờ bà tôi đã già, chân đau không còn khoẻ như trước nhưng rảnh rỗi hai bà cháu lại đèo nhau lắc lư trên con đường đất ngoằn nghèo. Dù bây giờ mọi thứ đã đổi khác thật nhiều, nhiều người không còn làm nông nữa, nhưng đối với gia đình tôi, vườn bưởi vẫn là một tài sản vô giá. Nó không thể đo đếm hay quy đổi ra tiền mà đó là sự kết tinh trong lao động của bố mẹ.
Mỗi lần xuống vườn bưởi, tôi lại cảm thấy thật thoái mái và thanh thản. Người ta nói trồng cây phải mất 10 năm. Nhưng trong 10 năm ấy, có ai tính nổi công sức đã xây dựng lên. Mẹ luôn tự hào khi vừa công tác tốt, vừa lao động nuôi dạy con cái. Còn tôi, tôi luôn nhìn vào thành quả của bố mẹ để cố gắng.
Mùa bưởi, mùa thơm nồng nàn. Ăn những múi bưởi ngọt lịm nhưng vẫn có chút đăng đắng của gốc Diễn thấy công lao của bố mẹ được đền đáp thật xứng đáng. Bưởi nhà đem biếu ai cũng quý.
Nhìn những quả bưởi vàng ươm được mẹ nâng niu đặt ngay ngắn thẳng hàng, nó chính là những trái ngọt vô giá! Là những bài học bố mẹ đã dạy tôi lớn thành người. Biết yêu lao động, kiên nhẫn, sáng tạo...tất cả đều là một quá trình lâu dài cần tích luỹ và học hỏi của mỗi con người.
Phương Bùi
Có thể bạn quan tâm
Nên xem

212 dự án dự thi nghiên cứu khoa học, kỹ thuật cấp quốc gia

Thận trọng khi đăng ký đi làm việc tại Hàn Quốc

Đổi mới phong cách, thái độ phục vụ hướng tới sự hài lòng của người dân

Hàng nghìn thí sinh dự thi đánh giá năng lực đợt 1 của Đại học Quốc gia Hà Nội

Bố trí ít nhất 3% ngân sách cho khoa học công nghệ

NSND Trà Giang kể chuyện vượt mưa bom đạn làm phim "Vĩ tuyến 17 - Ngày và đêm"

Hà Nội: Tháo “điểm nghẽn”, đẩy nhanh giải ngân vốn đầu tư công
Tin khác

Hôm nay (14/3): Valentine cho phái mạnh
Cộng đồng 14/03/2025 15:55

Nghệ An phát động hưởng ứng Ngày Quyền của người tiêu dùng năm 2025
Cộng đồng 14/03/2025 15:52

Cuộc thi viết "Cha và con gái" lần 3: Nơi yêu thương không lời được cất lên
Cộng đồng 14/03/2025 15:35

Để trẻ em Việt lớn lên với tuổi thơ không áp lực
Cộng đồng 13/03/2025 19:46

Công bố cuộc thi Hoa hậu biển Việt Nam toàn cầu 2025
Cộng đồng 13/03/2025 13:17

Khoảng lặng bình yên
Cộng đồng 13/03/2025 08:09

Kỳ tích “hồ treo” trên cao nguyên đá
Cộng đồng 13/03/2025 07:37

CSGT Hà Nội mở đường cho xe taxi đưa người bệnh đi cấp cứu trong giờ cao điểm
Cộng đồng 12/03/2025 06:09

Bởi vì ai cũng cần một bến đỗ cho riêng mình
Cộng đồng 06/03/2025 19:57

30 lời chúc hay và ý nghĩa ngày 8/3 cho người yêu
Cộng đồng 06/03/2025 15:21