Cơn bão
| Con trai | |
| Lớn lên rồi em sẽ hiểu! |
Người đi đường đi vội vã, có người vội tạt vào một nơi nào đó ven đường để trú bão. Lá bị bão quật cho trút xuống phủ đầy mặt đường cùng mưa.
Đường mỗi lúc một vắng hơn. Những cành cây khô bắt đầu rơi lộp bộp xuống đường, có những cành to bắt đầu rơi xuống. Ở vài đoạn đường, đã có cây xanh bị bão đánh bật cả gốc.
![]() |
Trên đoạn đường vắng, có một bà lão vẫn gánh hàng rau đi dọc con phố, tiếng rao bị cơn mưa lấn át chỉ còn nghe thấy mỗi tiếng “ơ” cuối cùng, vọng lẫn trong mưa. Có một người mở cửa, vẫy vẫy bà lão. Bà rảo chân gánh rau vào vỉa hè.
Người nọ đứng trong nhà, thò cái tay ra đảo đảo mấy mớ rau muống trên gánh rau, mặc cả mấy câu rồi xua tay, đóng cửa lại. Không mua. Mớ rau bán có 8 ngàn, nhưng vẫn bị chê đắt.
Bà lão lại gánh rau tiếp tục đi, tiếng rao khản đặc. Bỗng từ phía sau, một cô gái đi xe máy đang gắng phóng thật nhanh để đuổi kịp bà lão. Bỗng, xe của cô bị ngập nước, chết máy. Cô đành dắt xe để ở bên đường, khóa vội, rồi chạy theo bà lão. Cô không mua rau, cô dúi vào tay bà cái áo mưa.
“Bà mặc vào đi kẻo bị cảm, rồi tìm chỗ trú mưa, kẻo cây đổ vào người bây giờ”. Tiếng của cô bị mưa át đi, phải nói lại mấy lần bà lão mới hiểu ra rằng có người tốt bụng mang cho bà cái áo mưa để mặc.
Bà cảm ơn rối rít rồi tiếp tục gánh hàng rau đi bán. Bà nghĩ, bão thế này người ta không đi chợ được thì bà mới có thể bán hết, chứ ngày nắng ráo, bán đến đêm cũng vẫn còn mấy mớ. Vậy nên, bà cố. Có cái áo mưa đây rồi, bà có thể đi thêm nhiều đoạn dường nữa mà không sợ ướt, không sợ bị cảm.
Cô gái quay lại chỗ để xe máy, nhưng chiếc xe của cô đã biến mất. Cô hốt hoảng tìm quanh, không thấy xe đâu. Một người ở trong nhà ngó qua cửa sổ, nói lớn lên với cô: “Có thằng trộm nó mở khóa nó đi về hướng kia kìa...”.
“Trộm ư? Bác nhìn thấy trộm mà không hô lên giùm cháu”. Cô chỉ nói được thế rồi òa khóc. Người kia đóng sầm cửa sổ lại. Mất xe, mai cô sẽ đi làm bằng gì đây? Và tại sao người ta nhìn thấy trộm mà không có hành động gì?
Cô lững thững bước đi trong mưa, trên người chỉ còn cái áo mưa mỏng dính, đang thấm nước dần vào bên trong. Cô nhớ có lần bạn cô đứng lại giúp người đi đường bị tai nạn cũng bị ăn cắp mất xe. Lần này cô còn dư cái áo mưa, chỉ muốn đưa cho bà cụ mặc khỏi ướt, vậy mà loáng một cái, cũng lại bị mất xe.
Cảm giác thất vọng khiến chân cô trùng xuống. Nhưng rồi cô nghĩ đến bà lão đang mặc áo mưa đi bán nốt số rau mà không bị lạnh, cô thấy ấm lên đôi chút. Cô guồng chân bước trong làn nước mưa ngập dưới chân.
Bão vẫn vần vũ ngoài trời...
Bảo Thoa
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Sáng tạo Việt Nam, làm tại Việt Nam - Để dẫn dắt
Năm 2026, phường Thanh Xuân tập trung cao độ hoàn thành giải phóng mặt bằng Dự án đường Vành đai 2.5
Hà Nội dành hơn 150 tỷ đồng chăm lo hộ cận nghèo, hoàn cảnh khó khăn
Khai trương Báo Nhân Dân điện tử tiếng Hàn Quốc
Hà Nội: Bảo đảm khách quan, dân chủ, đúng luật trong giới thiệu ứng cử đại biểu Quốc hội
Lan tỏa niềm tin yêu với Đảng qua Chương trình nghệ thuật “Với Đảng vẹn toàn niềm tin yêu”
Hành trang vững vàng cho học sinh bước vào lớp 1
Tin khác
Giữ bình yên nơi phên dậu Tổ quốc
Cộng đồng 29/12/2025 22:06
Prudential cam kết hỗ trợ các trường mầm non tương lai 3,5 tỷ đồng trong năm 2026
Cộng đồng 29/12/2025 20:36
Trao giải cuộc thi "Lan tỏa tri thức, bước tới con đường tương lai" mùa 2
Cộng đồng 27/12/2025 18:06
Sinh viên trải nghiệm “mưa tuyết” Noel giữa lòng Thủ đô
Cộng đồng 25/12/2025 15:09
Những người lính biên phòng ở A Mú Sung
Cộng đồng 25/12/2025 09:14
Những lời chúc Giáng sinh 2025 hay và ý nghĩa nhất
Cộng đồng 24/12/2025 08:47
Nguồn gốc và ý nghĩa của ngày lễ Giáng sinh
Cộng đồng 24/12/2025 08:45
Cần 51.000 tỷ đồng đầu tư phát triển Đặc khu Côn Đảo
Cộng đồng 23/12/2025 14:11
Prudential trao 2.600 phần quà Giáng sinh tặng bệnh nhi tại TP.HCM và Hà Nội
Cộng đồng 23/12/2025 10:39
Những chiến sĩ biên phòng ở Ma Lù Thàng
Cộng đồng 22/12/2025 18:36
