Người đến muộn
| Bí mật của anh | |
| Chỉ vì ta đã vội vã yêu người | |
| Chuyện xưa qua rồi |
Cô ấy nhận ra tình cảm giữa hai chúng tôi có nhiều bất ổn, cảm chừng những bất ổn ấy đã chất đầy lên vai cô từ rất lâu, điều ấy khiến cho việc hàn gắn bây giờ là không kịp.
Tôi không nhận ra điều gì, khoảnh khắc cô ấy rời đi. Trong ký ức của tôi vẫn còn đó những giờ đứng đợi. Tình yêu đó non nớt quá đỗi, thương thì vẫn thương rất nhiều, nhưng đối diện nhau chỉ thấy những giận hờn cãi vã.
![]() |
| Ảnh minh họa: Kiều Hạnh |
Tôi biết là cô ấy không hài lòng trong những ngày đi bên tôi. Có thể do tôi chưa đủ lớn! Hay là vì chúng tôi bị xoay theo vài cảm xúc nhất thời, nghĩ suy quá nhiều về một vài câu chuyện nhỏ nhặt.
Đi bên nhau làm gì, khi người với người đã không hợp. Chúng tôi có thuộc về nhau đâu, tình cảm là những điều tự nhiên, nhìn thấy nhau sẽ vui, khao khát bên nhau là sẽ cố gắng vì nhau mà hòa hợp. Đâu có ai yêu như chúng tôi: ngộ nhận rằng mình thương người, những điều trái ý chẳng thể tìm ra cách giải quyết, rồi cứ thế chịu đựng, mỗi ngày một chán nản.
Với tình yêu đó, tôi mãi là người đến muộn.
Khi tình cảm xác lập đã là lúc tôi muộn màng. Con người này sinh ra đâu phải để dành cho mình, cuộc sống thế nào lại cuốn xoay để quyết định đi bên nhau. Mình với con người này vốn dĩ đâu có hợp, vậy mà khắc ghi lên đời nhau những ân tình và nợ nần. Bây giờ bỏ đi, trái tim tổn thương lấy ai khâu lại. Nợ nần tình nghĩa ấy, ai sẽ trả ai?
Tôi đến muộn vì không thể nhận ra những điều mà người ta cố giấu. Yêu nhau, thương nhau nhưng lại không thể san sẻ những suy nghĩ, điều này rõ ràng là rất tệ. Nó làm người ta không thể đuổi kịp nhau để mà hòa hợp. Câu chuyện ấy tiếp diễn có lúc chỉ là những chiếc ôm và những bất đồng.
Tôi đến muộn từ thời khắc người nói rằng người phải suy nghĩ lại thôi.
Đến lúc ấy thì tôi đành yên lặng. Lòng tôi còn chưa nhận ra những lý do. Người cũng chọn cách im lặng cho quyết định riêng của mình. Ở trong bóng tối, tôi cố nhìn sâu vào mối quan hệ ấy, nhận ra quá nhiều đổ vỡ đã bắt đầu từ lâu.
Người nói người cần suy nghĩ lại, nói như vậy chứ thật ra cũng đâu có cho mình cơ hội níu với. Đến phút cuối, tay càng níu thì khoảng cách chỉ càng xa. Nỗi nhớ khi ấy chắc hẳn đã lớn hơn nhiều so với những cố gắng kìm lòng. Cảm giác đó thật sự rất bất lực làm cho ta chỉ còn có thể tự nhủ:
“Ừ, câu chuyện đó muộn rồi, có tiếc nuối cũng đâu được gì nữa...”
Dương Nguyên
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Liên hoan thôn, tổ dân phố văn hóa tiêu biểu 2025: Gắn kết cộng đồng, giữ gìn bản sắc Hà Nội
Chủ tịch Ủy ban nhân dân cấp xã trực tiếp tiếp công dân ít nhất 2 ngày/tháng
Khai mạc Ngày hội Việt Nam hạnh phúc - Vietnam Happy Fest 2025
Đoàn kết - Dân chủ - Kỷ cương - Đổi mới - Phát triển
Quyết tâm để người dân có cuộc sống ấm no, hạnh phúc
Chưa trao thẩm quyền cưỡng chế toàn diện cho Văn phòng thi hành án
Nhận định Man City vs Sunderland: Etihad chờ ngày Man xanh bứt tốc
Tin khác
Giải thưởng “Vinh danh người truyền lửa”: Tôn vinh những con người bình dị mà phi thường
Cộng đồng 05/12/2025 19:57
Kỷ niệm Ngày Quốc tế Người Khuyết tật 2025 và công bố báo cáo về an sinh xã hội cho người khuyết tật
Cộng đồng 04/12/2025 19:50
Tăng cường bảo đảm thông tin liên lạc trong thiên tai
Cộng đồng 01/12/2025 16:36
Dịch vụ giao hàng Xanh SM Express dẫn đầu về chỉ số hài lòng khách hàng
Cộng đồng 01/12/2025 14:04
Hà Nội tăng cường quản lý hoạt động sản xuất, kinh doanh và sử dụng hóa chất
Cộng đồng 01/12/2025 09:55
Nhiều chính sách quan trọng có hiệu lực từ tháng 12/2025
Cộng đồng 30/11/2025 17:30
Công ty Hoàng Viên Quảng Bá quyên góp ủng hộ Mái ấm Thánh Tâm
Cộng đồng 30/11/2025 12:42
Việt Nam chào đón 13 đầu bếp Michelin trong tuần lễ ẩm thực quốc tế
Cộng đồng 26/11/2025 17:43
Báo Người Lao động phát động chương trình “Triệu tập vở cho học sinh vùng bị thiên tai”
Cộng đồng 26/11/2025 13:08
Nghĩa tình cư dân Cầu Giấy gửi tới đồng bào vùng lũ
Cộng đồng 25/11/2025 22:53

