Kháng thể mang tên "Tình yêu"
Nhớ cả khi ta đang ở bên người ấy... | |
Mùa Thu ngang qua phố | |
Mệt rồi, thì buông tay thôi... |
Khi yêu anh, em đã học được cách tiêm vào cơ thể một con virus như thế, để không bao giờ còn đau vì anh.
Em bảo, yêu thì khó, quên thì dễ. Anh khăng khăng điều ngược lại, yêu thì dễ, quên thì khó. Khi anh nói điều đó, em hiểu rằng anh muốn chứng tỏ với em, tình yêu phát sinh nơi anh dành cho em nó đến quá nhanh khiến anh say đắm không thể cưỡng lại được. Rồi anh muốn khẳng định, khi yêu em rồi, quên khó lắm.
Em sẽ hạnh phúc lắm nếu thật sự yêu em thì dễ, xa em thì khó, bởi như thế em sẽ mãi có anh trong đời, ràng buộc anh bằng trái tim em, để anh không thể nào rời xa em được.
Thế nhưng, em biết tình yêu là thứ không thể trường tồn. Nay yêu đấy, mai lại xa, như một thứ ánh sáng kỳ diệu được mặt trời mang đến chiếu sáng tâm hồn em, rồi một mai cơn mưa lại ập đến đem mây đen che kín những yêu thương thuở nào.
Khi em cần anh, em không biết anh ở đâu khi bên kia đầu dây chỉ có những tiếng tút dài. Khi em cần anh âm thanh ngắn ngủi của tín hiệu báo tin nhắn cứ im lặng triền miên. Khi em cần anh ngày lại ngày, đêm nối đêm anh vẫn biền biệt, rồi thỉnh thoảng anh lại đến khi anh cần, rồi biến mất khi anh muốn.
Anh đã từng cho em khoảng trời xanh hy vọng, anh đã từng cho em những ngày mưa u ám, anh đã từng cho em thấy hạnh phúc ngập tràn, nhưng cũng mang cho em biết bao đêm sầu khổ. Để rồi những ngày tháng mỏi mòn chờ đợi khiến em phải tự tiêm cho mình một kháng thể mang tên tình yêu. Nếu anh không gọi điện, em sẽ vứt cái điện thoại một nơi, nếu anh không nhắn tin, em sẽ đi ngủ, nếu anh không đến em sẽ đi chơi... nếu anh không cho em cái cảm giác mình thuộc về nhau, em sẽ không cần anh nữa.
Nhưng phải thú nhận rằng, giống như một đứa bé được tiêm phòng, những ngày đầu sẽ bị sốt và khó chịu. Em cũng thế, những ngày đầu làm quen với kháng thể không anh, em cũng như một kẻ ngẩn ngơ ngây dại vì tình. Em tự nhủ lòng hãy cố lên, cố chịu đau, cố chịu những cơn nhớ hành hạ để thích nghi với kháng thể ấy... để rồi... em quên anh.
Anh bảo: “Thích nghi như vậy tốt cho em”, rồi anh lại bảo: “Nhưng anh thấy không vui”. Khi yêu anh luôn nói mong muốn những điều tốt đẹp cho em, vậy mà khi anh thấy tốt cho em, anh lại không vui. Phải chăng tình yêu của anh là thế, khi cần thì đến, khi chán thì đi nhưng vẫn không muốn buông ra...
Giờ trong em đã có kháng thể, em sẽ để anh đi bất cứ lúc nào. Chỉ tiếc rằng xưa kia anh không tin lời em nói: Tình yêu đến với em thật khó, quên thì thật dễ... khi đã có những kháng thể...
Bảo Thoa
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Không khí Giáng sinh rộn ràng tại Nhà thờ Lớn Hà Nội
Hà Nội gỡ vướng một số dự án kéo dài, chậm đưa vào sử dụng
Hà Nội: Nhiều tuyến phố bị cấm dịp Giáng sinh
Bảng giá đất mới, giải phóng mặt bằng sẽ nhanh
Hai yếu tố tạo nên chất lượng “tiến vua” của Cam tươi FVF
Ban hành Quy chế thi tốt nghiệp THPT từ năm 2025
Phụ nữ Thủ đô sẵn sàng bước vào kỷ nguyên mới
Tin khác
Giao lưu trực tuyến về lựa chọn thực phẩm, cân bằng dinh dưỡng cho gia đình
Cộng đồng 24/12/2024 17:46
Những lời chúc ngọt ngào và ý nghĩa nhất nhân dịp Giáng sinh 2024
Cộng đồng 24/12/2024 15:44
Người phụ nữ giàu lòng nhân ái
Cộng đồng 24/12/2024 08:51
Tạo điều kiện để trẻ em khiếm thị tiếp cận công nghệ
Cộng đồng 22/12/2024 06:53
Nhân lên niềm tự hào về truyền thống lịch sử vẻ vang của Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng
Cộng đồng 21/12/2024 11:47
Quận Thanh Xuân biểu dương cán bộ làm công tác dân số
Xã hội 21/12/2024 10:19
Ra mắt tính năng nhận diện “Ứng dụng chính thức của Chính phủ” trên Google Play
Xã hội 20/12/2024 12:24
Tập huấn kỹ năng truyền thông về sàng lọc trước sinh, sơ sinh cho cộng tác viên dân số
Xã hội 20/12/2024 06:53
Tiếp nhận hơn 107 tỷ đồng dành cho trẻ em có hoàn cảnh khó khăn trong năm 2025
Cộng đồng 19/12/2024 23:11
Quận Thanh Xuân hưởng ứng Tháng hành động Quốc gia về dân số
Xã hội 19/12/2024 20:52