Em không đổ tôi, nhưng mà...
Em là mặt trời, bởi vì tôi cứ hướng về em | |
Gom hết nhỏ nhặt lại cho đầy một thế giới |
Con người có khi thực sự vô tâm, họ đi trên đường đông chỉ thấy toàn khói bụi. Kể cả đó có là sáng sớm thì họ cũng ít khi để ý cách mặt trời lên sau những ô cửa kính. Hôm nay chẳng có gì đặc biệt cả, mọi người vẫn tỏ ra rất ổn dù bên trong lá phổi đang bị thiêu đốt. Còn em thì vẫn ổn, nếu tôi không còn nhìn em: Lặng lẽ và nồng nàn.
Đêm ấy tôi ngồi viết, những bài ca không lắm người nghe. Tôi vẫn say mê bước dưới bầu trời muôn vì sao sáng. Lòng tôi là chiếc lá, dù mai rụng vẫn muốn xanh một thời ngắn ngủi. Tôi làm cả ngàn thứ vì tình yêu mà mọi người chê cười, dù đổi lại chỉ là một thực tại chưa bao giờ tươi đẹp.
Ảnh minh họa: Hồng Ngát |
Em không đổ tôi, vậy em hãy cứ sống như bản thân em mong đợi.
Tôi sẽ vẫn là một chàng trai thích những cây bút bình thường. Tôi muốn mặc trên mình một bộ quần áo hợp với bản thân khi đó. Mọi người nói rằng thật đáng tiếc khi để lỡ người con gái mình thương nhất, nhưng phần nào tôi cũng tiếc cho em khi lòng chỉ nặng hơn về sự đo đếm.
Thi thoảng em nói với tôi vài câu ngọt ngào. Bờ vai đã từng tựa vào nhau qua một vài mùa thay lá. Tôi vẫn nép bên ánh đèn trước cửa nhà em, mang cho em những cái cần thiết trong nhiều đêm muộn.
Mắt môi em giờ không giống năm em mười sáu. Và đôi khi tôi lẻ loi giữa hình ảnh về em - thuần khiết và dịu dàng.
Thời gian trôi, con gái sẽ già còn con trai thì chững chạc.
Em có vài chiếc gai trơ ra với cuộc đời. Em nghĩ đàn ông họ mừng thầm khi nhìn thấy những chiếc gai đó và chắc là tất thảy đều bị mùi hương đó lôi cuốn. Có vài người đến với em chỉ vì niềm vui chốc lát.
Tôi vẫn sống với nhiều giục giã, chiếc ví vẫn chật không chứa nổi công cán ngày dài. Tôi chưa bao giờ trả lời được câu hỏi rằng bản thân có đuổi kịp em không, chính vì thế cũng chưa bao giờ nghĩ tới sự từ bỏ.
Em không đổ tôi nhưng mà… tôi mặc kệ. Đôi khi con người ta hạnh phúc vì sáng nào thức dậy cũng bị dày vò bởi cùng một cảm xúc. Nếu em không đổ tôi, tôi cũng không thể khiến cho mình trống rỗng vào mỗi sớm mai, bởi vì tôi thà cứ thế, còn hơn từ bỏ.
Dương Nguyên
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Dự kiến một số điểm mới trong quy định thi, cấp chứng chỉ ngoại ngữ
Tổ chức Hội nghị cán bộ năm 2025 đảm bảo dân chủ, thiết thực
LĐLĐ quận Đống Đa: Nhiều hoạt động chăm lo cho đoàn viên, người lao động có hoàn cảnh khó khăn
Thành đoàn Hà Nội tuyên dương cán bộ công chức, viên chức trẻ xuất sắc
Gen Z mùa deadline cuối năm: Đa nhiệm, stress nhưng vẫn luôn tận hưởng cuộc sống
Học bổng ABG Future Leaders cho các nhà lãnh đạo trẻ
Luật Công nghiệp công nghệ số: Luật hóa trí tuệ nhân tạo, tài sản số
Tin khác
Gen Z mùa deadline cuối năm: Đa nhiệm, stress nhưng vẫn luôn tận hưởng cuộc sống
Cộng đồng 23/11/2024 15:27
Từ 25/12: Phụ huynh bắt buộc quản lý hoạt động mạng xã hội của trẻ em dưới 16 tuổi
Cộng đồng 23/11/2024 08:12
“Manifest” được chọn là từ của năm 2024
Cộng đồng 22/11/2024 23:24
Nhân lên giá trị tri thức, giá trị văn hóa trong đời sống xã hội
Xã hội 22/11/2024 15:51
Phụ nữ Hà Nội chung tay thu hẹp khoảng cách giới
Cộng đồng 22/11/2024 15:38
Đượm nồng bếp củi mùa đông
Cộng đồng 21/11/2024 11:00
Ngôi nhà nghĩa tình của các thương, bệnh binh
Cộng đồng 21/11/2024 07:43
30 lời chúc ý nghĩa nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11
Cộng đồng 18/11/2024 19:34
Liên hoan văn hóa “Phụ nữ dân tộc thiểu số hành động vì bình đẳng giới” năm 2024
Cộng đồng 16/11/2024 13:19
Care For Việt Nam cùng dấu ấn doanh nghiệp vì cộng đồng 2024
Cộng đồng 15/11/2024 17:21