Chúng ta đã không tìm ra lối đợi
Bao giờ anh lớn? | |
Giữ cho em sự yên lặng | |
Người đừng về nữa được không |
Chuyện buồn nào cũng đều có một thời đẹp đẽ, vì nó từng đẹp nên ta mới động lòng, mới cuốn theo, dù có khi biết là sẽ chẳng tìm ra lối. Lỡ làng ấy có thể đã bắt đầu từ ngay lúc mình quen. Chúng ta đầu có gì cho nhau mà tiến lại gần? Chúng ta nào có thể thay đổi người đối diện như mình mơ mộng. Và chút ngộ nhận ban đầu, rõ ràng chẳng thể giúp ta hoặc người chiến thắng được những ích kỷ cố hữu.
Trong mối quan hệ này, cả ha chúng ta đều đã hơn một lần đóng vai kẻ thất hứa. Bởi vì tin tưởng đã hết, lưu luyến đã không đủ, nhiệt huyết hôm nào chẳng còn có thể viết tiếp được.
Ảnh minh họa: Gia Huy |
Lỡ làng ấy bắt đầu từ ngay khi ta đến. Chiều hôm ấy, tại sao chúng ta lại trộm nhìn nhau. Ánh mắt ban đầu thật dễ khiến trái tim ngốc nghếch. Ta không nhận ra trong ánh mắt đó, người còn vương bao nhớ thương về kẻ khác. Mà khi ấy, nếu có nhận ra chắc ta cũng làm ngơ. Lỡ làng đó là từ khi mình lỡ thương ai kia, lòng khao khát được che chở. Hai chúng ta hình như đã có lúc tiến sát lại gần, nhưng tiếc đó chỉ là vài phút giây vội vã.
Tình cảm sẽ là câu chuyện buồn, nếu như một người xem ai đó là bờ bến trong khi kẻ còn lại chỉ nghĩ về người đối diện như một chỗ dựa tạm thời.
Bao giờ ta có thể đi qua được lỡ làng, khi những khoảng trống cứ kéo ta theo.
Những điều xảy đến rõ ràng là không đáng tiếc. Một câu chuyện ngộ nhận, một người không thương mình, hay là một tình cảm được vẽ nên bằng rất nhiều nửa vời. Có điều gì đáng tiếc trong tất cả những thứ ấy? Vậy mà lòng mình lưu luyến, cũng bởi mình đặt tình cảm vào người ta, trái tim từ đó biết mong ngóng để chờ được đáp lại. Càng thất vọng càng trông chờ. Chút bao dung dư thừa chỉ để kéo dài thêm thứ tình yêu một người.
Ngày người ra đi, cuộc đời có lẽ vẫn dịu dàng. Trái tim ta khi ấy có lẽ vẫn còn có thể tìm ra cách để yên ổn. Thế nhưng lúc này thì chưa. Lỡ làng ấy biết là chuyện sai, nhưng không có nghĩa ta có thể bước qua ngay.
Lúc mình bước qua cuộc đời nhau, thế giới này với tôi tưởng như rất vắng. Là tôi vội thương hay là vì người vội hờ hững. Chúng ta đã không tìm ra lối đợi, đành mong thời khắc có thể đi qua...
Nguyên Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
LĐLĐ quận Hoàn Kiếm bàn giao Công đoàn cơ sở
Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam hội đàm cấp cao với Trung tâm Những người lao động Brazil
Gần 300 đoàn viên, người lao động ngành NN&PTNT dự hội thao ở Đắk Lắk
Những điều người dân cần lưu ý trước khi mua nhà đất
Bầu cử Tổng thống Mỹ tác động như thế nào đến tỷ giá, lãi suất?
Khi nào có kết quả bầu cử Tổng thống Mỹ năm 2024?
Để giá nhà chung cư không “nóng”
Tin khác
TP.HCM: Nhiều vướng mắc về thanh toán không dùng tiền mặt để chi trả BHXH
Cộng đồng 05/11/2024 14:38
Sắc màu văn hóa Chăm qua nghệ thuật dệt thổ cẩm Mỹ Nghiệp
Cộng đồng 05/11/2024 09:51
Ngắm nhìn vẻ đẹp của Hà Nội với loạt tranh vẽ bằng bút bi
Xã hội 05/11/2024 06:30
Hà Nội: Khích lệ tinh thần hiếu học của trẻ em có hoàn cảnh khó khăn
Cộng đồng 03/11/2024 19:03
Tháng 11, cảm xúc và hoài niệm
Cộng đồng 01/11/2024 14:54
Phố Hàng Mã rực rỡ sắc màu dịp Halloween
Xã hội 31/10/2024 06:37
Tổ chức khóa học Kỹ năng lãnh đạo cho phụ nữ thành phố Vinh
Cộng đồng 30/10/2024 19:37
Ngày hội "Gia đình trẻ hạnh phúc" năm 2024: Lan tỏa thông điệp ý nghĩa
Cộng đồng 28/10/2024 10:41
Nhiều tên miền giả mạo nhằm mục đích lừa đảo
Xã hội 26/10/2024 10:54
Hà Nội chú trọng chăm sóc sức khỏe người cao tuổi
Cộng đồng 26/10/2024 10:53