Ai sẽ lắng nghe ta?
| Tất cả mọi thứ đều sẽ hao mòn | |
| Câu chuyện thoáng qua |
Có lẽ, đến cuối ngày, những câu chuyện thường trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Khi đồng hồ cứ chạy dần đến số 12, những khuôn mặt ta đã nhìn thấy, những âm thanh ta đã nghe, vị cà phê ta uống, những cuộc nói chuyện phiếm ta tham gia, những hình ảnh ta vô tình ngang qua trên phố, sau một ngày, tất cả như dần tan biến vào màn đêm. Câu chuyện không còn là ta đã quen bao nhiêu người, ta đã mua cuốn sách nào, trời đã mưa ra sao, xe buýt đã đến muộn bao nhiêu phút, ta đã xem bộ phim gì hay ta đã về nhà lúc mấy giờ nữa. Câu hỏi chợt bật ra là: Ai sẽ lắng nghe ta?
Chúng ta vốn dĩ chỉ là những đứa trẻ giữa vũ trụ bao la, khát khao những chân trời mới, quay cuồng, bộn bề với những thứ thú vị, lạ mắt. Chúng ta si mê, chúng ta say sự sống mỗi ngày; chúng ta ôm trọn khát vọng đổi thay và cứ thế chạy thật nhanh. Chẳng ai ngoại lệ cả, cứ vô tư bỏ qua và bỏ qua.
Chuyện gì đã xảy ra? Câu được hỏi nhiều nhất cả cuộc đời. Thực lòng, chẳng có gì xảy ra cả; cuộc sống, cuộc sống là cái đã xảy ra. Cuộc sống bao bọc cho sự cô độc cằn cỗi trong mỗi chúng ta.
Chúng ta không ai là không lạc. Có người lạc đường, có người lạc hướng, có người lạc trong chính mình.
Cứ mỗi ngày, lại có cả đống người ngửa mặt lên trời và tự hỏi, bao giờ mới có người hiểu tôi đây? Ít người hiểu được chúng ta, thậm chí, đôi khi chỉ có một người có thể làm được điều kì vĩ ấy.
Nhưng rồi, không, thật buồn, quanh đi quẩn lại, sự rắc rối giờ không nằm ở việc ai sẽ hiểu ta mà là ai muốn hiểu ta. Ta thấy họ rồi, nhưng, sợi dây đồng cảm ấy chỉ thực sự tồn tại trong thời điểm mà thôi, bởi vì nó phụ thuộc vào người đó có muốn hiểu và chấp nhận ta hay không.
Dù về cơ bản, ta và họ đồng điệu, tuy nhiên, không có nghĩa, ta sẽ hết cô độc. Lí do cho cái nghiệt ngã này, bỗng dưng, một thời điểm khác, họ tự động từ bỏ sợi dây gắn kết kia; có chăng là sợi dây vẫn ở đó, nhưng khi không muốn giữ, thì câu chuyện lại rẽ hướng rồi.
Chúng ta cô độc bởi lẽ ấy. Ai cũng có vấn đề và câu chuyện riêng; chúng ta, chúng ta tìm kiếm người có thể hiểu được, thông cảm, chấp nhận được vấn đề ấy, câu chuyện ấy. Thế rồi, phải, lại có một cái khác xảy ra, không ai muốn thấu hiểu ta cả, không ai có thể chấp nhận, không ai thực lòng muốn giữ sợi dây và kéo ta lại gần họ.
Chúng ta lại buộc phải ngồi bần thần một mình ở bến xe vào một ngày trời mưa, chờ đợi cho dòng người lướt qua, chờ đợi ai đó sẽ lại ngồi xuống bên cạnh và nói họ hiểu, hiểu mà.
Minh Anh
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Giải thưởng Chính VinFuture 2025 vinh danh những khám phá và phát triển vaccine HPV
Phường Thượng Cát phát động phong trào thi đua năm 2026
Đồng hành gìn giữ di sản, nâng tầm chất lượng phục vụ du khách
Vietjet bay hàng ngày giữa TP.HCM và Manila với 7 chuyến khứ hồi mỗi tuần
Hà Nội: Đổi mới, nâng cao chất lượng quản lý thuế
Hội đồng nhân dân xã Gia Lâm thông qua 10 Nghị quyết quan trọng
Từ 1/7/2026, Hà Nội sẽ triển khai thí điểm vùng phát thải thấp trong khu vực Vành đai 1
Tin khác
Giải thưởng “Vinh danh người truyền lửa”: Tôn vinh những con người bình dị mà phi thường
Cộng đồng 05/12/2025 19:57
Kỷ niệm Ngày Quốc tế Người Khuyết tật 2025 và công bố báo cáo về an sinh xã hội cho người khuyết tật
Cộng đồng 04/12/2025 19:50
Tăng cường bảo đảm thông tin liên lạc trong thiên tai
Cộng đồng 01/12/2025 16:36
Dịch vụ giao hàng Xanh SM Express dẫn đầu về chỉ số hài lòng khách hàng
Cộng đồng 01/12/2025 14:04
Hà Nội tăng cường quản lý hoạt động sản xuất, kinh doanh và sử dụng hóa chất
Cộng đồng 01/12/2025 09:55
Nhiều chính sách quan trọng có hiệu lực từ tháng 12/2025
Cộng đồng 30/11/2025 17:30
Công ty Hoàng Viên Quảng Bá quyên góp ủng hộ Mái ấm Thánh Tâm
Cộng đồng 30/11/2025 12:42
Việt Nam chào đón 13 đầu bếp Michelin trong tuần lễ ẩm thực quốc tế
Cộng đồng 26/11/2025 17:43
Báo Người Lao động phát động chương trình “Triệu tập vở cho học sinh vùng bị thiên tai”
Cộng đồng 26/11/2025 13:08
Nghĩa tình cư dân Cầu Giấy gửi tới đồng bào vùng lũ
Cộng đồng 25/11/2025 22:53
