Thu phai
| Vệt nắng phố quen Ngày chớm đông |
![]() |
| Ảnh minh họa |
Gió có buồn không khi thu dần phai dấu, lá chẳng còn rơi lấp khoảng trống đất mòn. Và hương sữa chẳng còn nồng nơi góc phố, những chùm hoa trắng bạc lẩn khuất giữa tầng xanh, trĩu nhớ thương buông lơi xuống thân cành, để ta về nao nao hoài ngày cũ. Nơi cuối đường tràm vàng buông hoa mỏng thắp chút vàng cuối những ngày vàng phai. Làn gió mỏng cuối mùa dường như cứ quẩn quanh lạc lối giữa những gót chân mềm dùng dằng níu mùa thu.
Người đi mãi trên đường vàng thu úa. Hai chiếc giày khác số cố khập khiễng ghép vào nhau một đoạn đường cuối cùng cũng lặng im ngược nắng. Người quay bước trong yên lặng. Ta quay gót về hoang vu. Ta thảng thốt cố nắn vết chân chim trên đuôi mắt chính mình, cố xóa đi như thể chưa từng có dấu vết. Năm tháng nào đi qua.
Mỗi kỉ niệm xanh rêu có còn làm ta trơn trượt, rồi sau này sỏi đá còn có thể cần nhau. Khi thu phai hương sữa đã nhạt màu, mây bớt trắng trời không còn trong nữa. Nắng vẩn vơ đan giữa trời tơ nắng, rót mật vàng rơi xuống cả miền thương.
Mỗi kỷ niệm ngày cũ đều phủ thêm một lớp trơn mềm để ta mải miết chơi vơi giữa chập chờn quên nhớ. Thời gian càng dày. Nỗi nhớ càng đầy. Thu phai miền thương nhớ cũ. Tràm vàng rơi li ti trên lối đi, chân người vô tình bước, có bao giờ người cúi xuống nhặt một cánh tràm nát dưới gót giày, có bao giờ người biết rằng sau lưng người vẫn có kẻ âm thầm nhìn theo.
Thu đã cũ, rồi lại nghiêng rơi về miền rất cũ, tìm giùm ta bóng hình của ngày xưa, tìm giùm ta chút nắng phai nơi ngày yêu dấu cũ, nhắn giùm ta nỗi nhớ đã phai màu. Nơi những con đường có trăm ngàn lối rẽ, có lối tắt nào cho ta bớt song song. Thu vẫn thế buồn rơi giữa bao nhiêu ngày tháng, đến rồi đi làm nắng cũng nhạt màu. Tiếng ve rớt trên thềm xưa phượng rủ, thu rơi sầu xuống từng cánh muồng phai. Ta vẫn đứng nơi miền thương nhớ cũ, đếm thu phai trên từng cánh môi mềm.
Mỗi mùa qua khi gót thu cuốn theo lá vàng về miền xa ngái, mây trên trời cuộn từng vồng bông xám mờ phai. Hàng cây buồn u uẩn ngày giông gió, cuốn trăng về miền thương nhớ mùa xa. Ta khuyết mất ta của những ngày rất cũ, nửa trái tim mềm vắt nửa về mùa xưa. Dai dẳng thương chiếc lá rơi ở mùa thu cũ, người có về nhặt lại, có nhớ ta?
Rồi hôm nay thu dần phai. Giữa muôn bước phong trần. Người có thoáng nao lòng, nhớ một người của miền thương nhớ cũ.
Nhớ một người - người đã từng rất thương?!
Trần Hiền
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Khán giả xếp hàng nhận vé xem phim miễn phí tại Trung tâm Chiếu phim Quốc gia
Đặc sắc Liên hoan dân ca, dân vũ, dân nhạc Hà Nội năm 2025
Quảng bá di sản văn hóa, danh thắng Việt Nam và sản phẩm thủ công truyền thống năm 2025
Mở rộng xã hội hoá giám định tư pháp phải đảm bảo yêu cầu quản lý và tránh lạm dụng
Khối đại đoàn kết toàn dân: Động lực đưa xã Phú Nghĩa phát triển
Gắn kết và đổi mới hoạt động Công đoàn cơ sở phường Cầu Giấy
Ban Chấp hành Đảng bộ thành phố Hà Nội họp bàn nhiều nội dung quan trọng
Tin khác
Tôn vinh người nông dân trong hành trình phát triển nông nghiệp bền vững
Cộng đồng 07/11/2025 22:36
Prudential lan tỏa tinh thần nhân ái với chương trình “PRU Tình nguyện” 2025 tại Lào Cai
Cộng đồng 07/11/2025 19:47
UNIQLO Việt Nam chung tay hỗ trợ người dân thành phố Huế khắc phục hậu quả mưa lũ
Cộng đồng 04/11/2025 18:00
"Hành trình Cỏ bốn lá": Trao cơ hội, gieo hy vọng cho những gia đình hiếm muộn
Cộng đồng 01/11/2025 15:47
Herbalife Việt Nam tiếp tục đồng hành tổ chức chương trình “Sinh viên Thế hệ Mới 2025”
Cộng đồng 01/11/2025 10:30
Từ bóng đêm đến bình minh: Hành trình bền bỉ của người bảo vệ
Cộng đồng 01/11/2025 10:26
Quy định mới nhất về tổ chức hệ thống khuyến nông các cấp
Cộng đồng 28/10/2025 09:06
Trường Cao đẳng Y tế Hà Nội được vinh danh có nhiều hoạt động ủng hộ nhân dân Cuba
Cộng đồng 25/10/2025 11:54
Công bố quyết định bổ nhiệm Tổng Biên tập và Phó Tổng Biên tập Tạp chí Thương Trường
Cộng đồng 24/10/2025 20:57
VSMCamp & CSMOSummit 2025 quy tụ hơn 60 diễn giả lớn trong lĩnh vực sales, marketing và truyền thông
Cộng đồng 24/10/2025 18:36

