Xa rồi nụ hôn
Tháng 10 về, yêu thương sẽ trở lại… | |
Sự lựa chọn mù quáng | |
Gió đã chở mùa về | |
Phiên bản lỗi của tâm hồn | |
Chia tay như cơm bữa, sao không bỏ được nhau? |
Nụ hôn đầu tiên của tôi diễn ra khi 18 tuổi. Khi ấy, chúng tôi đứng cách xa nhau nửa mét, chàng đưa cho tôi tập sách rồi đứng ở khoảng cách ấy, vươn người về phía tôi. Hương vị của nó rất mơ hồ, không thể gọi tên, nhưng tôi chắc rằng nó có một siêu năng lực khiến cho hoa phượng hôm ấy bỗng chuyển thơm nồng, cho những chiếc lá ngái dập nát sau cơn mưa bỗng ngạt ngào như hoa sữa, thấy trời chuyển hồng, gió chuyển đông và những ấm áp cứ thế ùa về chen chúc nhộn nhạo nơi tim. Hương vị ấy, tôi nhớ mãi, cho đến nhiều năm sau.
Ảnh minh họa. Nguồn Internet |
Vị của nụ hôn vào ngày lễ vu quy cũng đặc biệt khác, bởi đó là nụ hôn trước sự chứng kiến của hàng trăm người. Nụ hôn của sự bối rối, của lời hẹn thề, của sự ràng buộc, trao nhận. Vị của nó không làm trái tim rung động như nụ hôn đầu, nhưng làm cho tôi thấy chắc chắn về tương lai.
Thế rồi cuộc sống vợ chồng tiếp đến. Những ngày đầu chàng hôn tôi vào mỗi sáng trước khi đi làm, mỗi tối khi trở về nhà. Khi tôi ốm nghén, hơi thở đàn ông khiến tôi nôn nao, tôi né tránh cái hôn của chồng, những cái hôn đầy hương vị đàn ông nồng nặc. Hương vị của nụ hôn khi ấy và những nụ hôn của quá khứ đã trôi tuột đi đâu mất trong sự mệt nhọc của một người phụ nữ sắp gánh trọng trách sinh nở và làm mẹ. Năm tháng vùn vụt trôi đi, tôi đã quên béng vị của nụ hôn. Chúng tôi đều bận, ngay cả việc hôn nhau trước khi mặn nồng cũng trở nên vội vã. Nào là cái hôn đầy vị bia rượu của chồng khiến tôi nhăn mặt, nào là hơi thở của người đàn ông ngoại tứ tuần cứ nhạt như món thức ăn quên cho muối, nào là cái hôn lấy lệ khi làm gì sai trái với nhau.
Tôi bắt đầu đổ lỗi cho năm tháng làm mòn hương vị của nụ hôn, khiến tôi quên sạch những cảm giác khi lần đầu tiên được trao, nhưng rồi, điều đáng buồn hơn nữa là chúng tôi quên không tìm lại nó, cứ thế để nó mất đi, gần như vĩnh viễn.
Hôm qua, tôi bắt gặp trong cuốn sách một câu chuyện về nụ hôn, có đoạn: “Chàng chỉ nghe có thế liền tiến đến rất nhanh, giữ chặt lấy đầu tôi rồi gắn một nụ hôn bạo liệt khiến tôi đau đến trào nước mắt. Tôi nghe rõ hơi thở dồn dập và nhịp tim thất thường của anh ta”. Cái hôn mà tác giả miêu tả rất thô lỗ, bạo liệt, vội vã, nhưng những thứ khiến người đàn ông đi đến với nụ hôn ấy là tình yêu mãnh liệt, kìm nén. Nó làm tôi nhớ lại cái hôn vội vàng mà chàng trao cho tôi khi 18 tuổi. Tôi biết, có nhiều người phụ nữ như tôi, sau khi lấy chồng thì tình yêu cũng phai nhạt, hoặc do không hợp nhau, hoặc do không được yêu thương đúng nghĩa, yêu thương đúng cách,… và hàng ngàn lý do khác. Họ có thể ân ái, có thể chiều chồng, nhưng hãy thử cá cược với tôi mà xem, họ sẽ chẳng còn hứng thú với nụ hôn.
Nụ hôn vốn là đặc quyền của tình yêu. Không yêu thì khi nhận được một nụ hôn, người ta sẽ phải nhắm mắt mà hôn, hoặc nhắm mắt mà quay đi né tránh nụ hôn. Tất cả đều là một “đòn tra tấn” khi phải đón nhận. Nếu ai đó không còn nhu cầu hôn một người mà trước kia mình đã hôn, thì tình yêu liệu có còn nguyên như xưa cũ? Phải chăng tình yêu vẫn còn đó nhưng ta đã để nó nguội tàn theo thời gian? Sao không ai có sáng kiến dùng cái hôn để kiểm tra những rung cảm của con tim?
Tôi đặt cuốn sách xuống, vẫn chưa hết bồi hồi. Tại sao tôi lại rung động bởi nụ hôn của người khác được miêu tả trong câu chuyện mà tôi chắc rằng hư cấu? Phải chăng tôi đang khao khát được tìm lại vị của nó sau những tháng ngày lãng quên. Tôi chờ chồng về trong trạng thái hồi hộp. Tôi tự hỏi, liệu chàng có hôn tôi không khi trở về nhà? Tôi cũng nhớ nhiều lần mình lẩn tránh cái hôn của chồng theo bản năng. Lần này, tôi chờ đợi.
Chiều muộn, chồng tôi về . Khi ấy tôi đang nấu bếp, theo thói quen chàng đặt túi xuống ghế rồi vào bếp, hôn lên má tôi. Tôi không né tránh dù tôi biết chàng chỉ hôn lấy lệ. Cái hôn chỉ diễn ra một giây, nhưng khi môi chàng vừa rời má tôi, tôi kéo chàng lại rồi gắn một nụ hôn mạnh mẽ lên môi chàng. Nụ hôn mạnh mẽ, nghe rất buồn cười nhưng đúng là tôi đã làm thế. Một chút ngỡ nàng, chàng sững lại trong giây lát rồi ngay lập tức giúp tôi kéo dài nụ hôn đó đến bất tận. À, thì ra hương vị của nụ hôn là đây! Thật ra chúng tôi chưa đánh mất, chỉ là cất giấu quá kỹ để đến mức trong cuộc sống bề bộn này, tìm đến giờ mới thấy.
Diệp Anh
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
10 sự kiện nổi bật của ngành khoa học và công nghệ năm 2024
Về nơi "xứ sở nhà thờ" mùa Giáng sinh
Tiếp tục đổi mới mạnh mẽ hoạt động của Mặt trận theo phương châm hướng về cơ sở
Ba cựu Phó Giám đốc sở hầu tòa trong vụ "chuyến bay giải cứu" giai đoạn 2
97 đề tài tham dự Cuộc thi Khoa học, kỹ thuật cấp Thành phố dành cho học sinh trung học
Công đoàn ngành Xây dựng Hà Nội lên kế hoạch chăm lo cho người lao động dịp Tết Nguyên đán
“Quả ngọt” sau hàng năm trời chữa nuốt nghẹn không rõ nguyên nhân
Tin khác
Tạo điều kiện để trẻ em khiếm thị tiếp cận công nghệ
Cộng đồng 22/12/2024 06:53
Nhân lên niềm tự hào về truyền thống lịch sử vẻ vang của Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng
Cộng đồng 21/12/2024 11:47
Quận Thanh Xuân biểu dương cán bộ làm công tác dân số
Xã hội 21/12/2024 10:19
Ra mắt tính năng nhận diện “Ứng dụng chính thức của Chính phủ” trên Google Play
Xã hội 20/12/2024 12:24
Tập huấn kỹ năng truyền thông về sàng lọc trước sinh, sơ sinh cho cộng tác viên dân số
Xã hội 20/12/2024 06:53
Tiếp nhận hơn 107 tỷ đồng dành cho trẻ em có hoàn cảnh khó khăn trong năm 2025
Cộng đồng 19/12/2024 23:11
Quận Thanh Xuân hưởng ứng Tháng hành động Quốc gia về dân số
Xã hội 19/12/2024 20:52
Xuân đẹp nhất khi còn bên bố mẹ
Cộng đồng 19/12/2024 17:42
Độc đáo nghề làm hoa tre
Cộng đồng 19/12/2024 16:30
Phát động chiến dịch “Những mùa xuân nguyên vẹn”
Cộng đồng 19/12/2024 13:21