Tuổi thanh xuân của chúng ta

Tỉnh dậy, bóng tối cô tịch bao quanh mình. Ngồi trong nó rất lâu. Rèm cửa lay lay gió, một chút ánh sáng ở nhà bên len lỏi vào. Thì ra, thành phố đã lên đèn.
Cổ họng đau rát và khô khốc. Cảm giác mệt mỏi và cô đơn xâm chiếm. Tuổi mới, nhưng nỗi buồn và cô đơn vẫn như những ngày cũ. Nỗi cô đơn là một thói quen đã tồn tại 26 năm trên đời. Vậy nên, thời khắc nhớ mình đã sang tuổi mới chẳng thấy gì nhiều, ngoài một điều, rằng mình vẫn bé nhỏ, một mình và cô đơn. Vén rèm cửa, nhìn ra bên ngoài, ánh đèn leo lắt quẹt ngang khoảng trời tím sẫm, đẹp mà buồn. Chao ôi, buồn.
Cô đơn cũng như tồn tại. Người mang nước là thế. Cuộc đời của họ, mênh mang là những nỗi cô đơn ẩn sâu trong lòng. Như đại dương bao la là thế, ai ai cũng chỉ nhìn thấy sự vĩ đại và mạnh mẽ của những con sóng ào ào ngày đêm vỗ bờ, nhưng nỗi cô đơn tựa lớp lớp ngàn ngàn những con sóng ngầm cuốn sâu dưới hàng vạn vạn mét chẳng một ai, một tia sáng nào có thể rọi thấu. Nỗi cô đơn của nước dữ dội và cũng êm ả, chỉ là nước có muôn hình vạn trạng, khéo giấu mình mà uốn theo dòng chảy của đời đấy thôi. Nỗi cô đơn không ai chạm tới, không ai…
![]() |
Một nửa cuộc đời bình lặng đã trôi qua, chớp mắt đã thấy tuổi thanh xuân xa dần. Tuổi xuân của người phụ nữ mỏng manh như vậy, nhưng người có thể trân trọng nó, ngoài bản thân ra thì chẳng có ai cả. Vậy nên, mỗi năm khi ngày sinh nhật tới, chỉ muốn một mình. Một mình để yêu lấy mình mà vui.
Xa cách khỏi sự náo nhiệt và ồn ã của thế giới này. Ấm áp bầu bạn với nỗi cô đơn. Tuyệt nhiên thấy lòng yên ổn. Nỗi cô đơn của cô an nhiên như cô gái đứng giữa biển đêm thăm thẳm, cô gái mặc chiếc váy dài chấm gót, xõa mái tóc phủ kín lưng, mái tóc như dòng nước uốn, lòng không mơ ước gì, chỉ lặng lẽ chơi đàn, ngoài xa, ánh trăng lạnh bàng bạc ôm lấy mặt biển, ôm lấy bóng cô, đơn lẻ tan trong ảo ảnh.
Cô nhiều năm rồi, vẫn đón sinh nhật bằng một nụ cười nhẹ như nước, không đợi chờ, không mong ước… cuộc đời của người chẳng có đợi chờ như cô có lẽ là tẻ nhạt. Nhưng, cô là Bảo bình, cô không quen với sự chờ đợi. Cuộc đời của nước, vận mệnh của nước phải là do chính nước tạo ra.
Có lẽ vậy nên trong thời khắc tuổi mới, cô chẳng thấy gì ngoài việc cô giống như một cái chấm mờ nhạt của ánh đèn ngoài xa, nhỏ xíu nhỏ xíu và đơn độc giữa lòng thành phố phồn hoa và náo nhiệt này…
Từ blogger Mộc Diệp Tử
Nên xem
Dự báo thời tiết Hà Nội ngày 6/12: Nhiều mây, sáng sớm có sương mù nhẹ rải rác
Giải thưởng Chính VinFuture 2025 vinh danh những khám phá và phát triển vaccine HPV
Phường Thượng Cát phát động phong trào thi đua năm 2026
Đồng hành gìn giữ di sản, nâng tầm chất lượng phục vụ du khách
Vietjet bay hàng ngày giữa TP.HCM và Manila với 7 chuyến khứ hồi mỗi tuần
Hà Nội: Đổi mới, nâng cao chất lượng quản lý thuế
Hội đồng nhân dân xã Gia Lâm thông qua 10 Nghị quyết quan trọng
Tin khác
Giải thưởng “Vinh danh người truyền lửa”: Tôn vinh những con người bình dị mà phi thường
Cộng đồng 05/12/2025 19:57
Kỷ niệm Ngày Quốc tế Người Khuyết tật 2025 và công bố báo cáo về an sinh xã hội cho người khuyết tật
Cộng đồng 04/12/2025 19:50
Tăng cường bảo đảm thông tin liên lạc trong thiên tai
Cộng đồng 01/12/2025 16:36
Dịch vụ giao hàng Xanh SM Express dẫn đầu về chỉ số hài lòng khách hàng
Cộng đồng 01/12/2025 14:04
Hà Nội tăng cường quản lý hoạt động sản xuất, kinh doanh và sử dụng hóa chất
Cộng đồng 01/12/2025 09:55
Nhiều chính sách quan trọng có hiệu lực từ tháng 12/2025
Cộng đồng 30/11/2025 17:30
Công ty Hoàng Viên Quảng Bá quyên góp ủng hộ Mái ấm Thánh Tâm
Cộng đồng 30/11/2025 12:42
Việt Nam chào đón 13 đầu bếp Michelin trong tuần lễ ẩm thực quốc tế
Cộng đồng 26/11/2025 17:43
Báo Người Lao động phát động chương trình “Triệu tập vở cho học sinh vùng bị thiên tai”
Cộng đồng 26/11/2025 13:08
Nghĩa tình cư dân Cầu Giấy gửi tới đồng bào vùng lũ
Cộng đồng 25/11/2025 22:53

