Tuổi thanh xuân của chúng ta
Tỉnh dậy, bóng tối cô tịch bao quanh mình. Ngồi trong nó rất lâu. Rèm cửa lay lay gió, một chút ánh sáng ở nhà bên len lỏi vào. Thì ra, thành phố đã lên đèn.
Cổ họng đau rát và khô khốc. Cảm giác mệt mỏi và cô đơn xâm chiếm. Tuổi mới, nhưng nỗi buồn và cô đơn vẫn như những ngày cũ. Nỗi cô đơn là một thói quen đã tồn tại 26 năm trên đời. Vậy nên, thời khắc nhớ mình đã sang tuổi mới chẳng thấy gì nhiều, ngoài một điều, rằng mình vẫn bé nhỏ, một mình và cô đơn. Vén rèm cửa, nhìn ra bên ngoài, ánh đèn leo lắt quẹt ngang khoảng trời tím sẫm, đẹp mà buồn. Chao ôi, buồn.
Cô đơn cũng như tồn tại. Người mang nước là thế. Cuộc đời của họ, mênh mang là những nỗi cô đơn ẩn sâu trong lòng. Như đại dương bao la là thế, ai ai cũng chỉ nhìn thấy sự vĩ đại và mạnh mẽ của những con sóng ào ào ngày đêm vỗ bờ, nhưng nỗi cô đơn tựa lớp lớp ngàn ngàn những con sóng ngầm cuốn sâu dưới hàng vạn vạn mét chẳng một ai, một tia sáng nào có thể rọi thấu. Nỗi cô đơn của nước dữ dội và cũng êm ả, chỉ là nước có muôn hình vạn trạng, khéo giấu mình mà uốn theo dòng chảy của đời đấy thôi. Nỗi cô đơn không ai chạm tới, không ai…
Một nửa cuộc đời bình lặng đã trôi qua, chớp mắt đã thấy tuổi thanh xuân xa dần. Tuổi xuân của người phụ nữ mỏng manh như vậy, nhưng người có thể trân trọng nó, ngoài bản thân ra thì chẳng có ai cả. Vậy nên, mỗi năm khi ngày sinh nhật tới, chỉ muốn một mình. Một mình để yêu lấy mình mà vui.
Xa cách khỏi sự náo nhiệt và ồn ã của thế giới này. Ấm áp bầu bạn với nỗi cô đơn. Tuyệt nhiên thấy lòng yên ổn. Nỗi cô đơn của cô an nhiên như cô gái đứng giữa biển đêm thăm thẳm, cô gái mặc chiếc váy dài chấm gót, xõa mái tóc phủ kín lưng, mái tóc như dòng nước uốn, lòng không mơ ước gì, chỉ lặng lẽ chơi đàn, ngoài xa, ánh trăng lạnh bàng bạc ôm lấy mặt biển, ôm lấy bóng cô, đơn lẻ tan trong ảo ảnh.
Cô nhiều năm rồi, vẫn đón sinh nhật bằng một nụ cười nhẹ như nước, không đợi chờ, không mong ước… cuộc đời của người chẳng có đợi chờ như cô có lẽ là tẻ nhạt. Nhưng, cô là Bảo bình, cô không quen với sự chờ đợi. Cuộc đời của nước, vận mệnh của nước phải là do chính nước tạo ra.
Có lẽ vậy nên trong thời khắc tuổi mới, cô chẳng thấy gì ngoài việc cô giống như một cái chấm mờ nhạt của ánh đèn ngoài xa, nhỏ xíu nhỏ xíu và đơn độc giữa lòng thành phố phồn hoa và náo nhiệt này…
Từ blogger Mộc Diệp Tử
Nên xem
Xây dựng môi trường làm việc an toàn cho người lao động
Khuyến cáo bảo đảm an toàn phòng cháy, chữa cháy dịp nghỉ lễ 30/4 - 1/5
Tập trung tháo gỡ khó khăn, không để dàn trải các công trình, dự án
Đấu thầu thành công 3.400 lượng vàng
Quận Hai Bà Trưng: Khen thưởng 19 “Công nhân giỏi” và 30 tập thể làm tốt công tác ATVSLĐ
Quận Hai Bà Trưng hưởng ứng Tháng Công nhân và Tháng hành động về An toàn, vệ sinh lao động
Phòng chống nắng nóng, xâm nhập mặn tại Thành phố Hồ Chí Minh
Tin khác
Hội Nông dân Hà Nội và Lai Châu phối hợp quảng bá, tiêu thụ nông sản, sản phẩm OCOP
Cộng đồng 22/04/2024 17:34
Tăng cường kiểm soát, ngăn chặn quảng cáo cờ bạc, cá độ trái phép trên truyền hình
Xã hội 22/04/2024 16:44
Ngày Trái đất 2024: Hành tinh chống lại nhựa
Cộng đồng 22/04/2024 07:21
Mưa tháng Tư
Cộng đồng 21/04/2024 20:44
Nghệ An vẫn còn nhiều khó khăn trong công tác cai nghiện ma tuý
Cộng đồng 19/04/2024 12:51
3 chủ nhân giải thưởng VinFuture 2023 lọt Top 100 người ảnh hưởng nhất thế giới
Cộng đồng 18/04/2024 20:50
Nơi làm việc ấm áp tình thân
Cộng đồng 18/04/2024 11:30
Người nổi tiếng tiếp tay cho quảng cáo sai sự thật sẽ bị xử lý
Cộng đồng 18/04/2024 08:28
Sắp diễn ra Đại hội Công nghiệp Dược liệu và Thẩm mỹ Quốc gia, lần II - Quảng Nam 2024
Cộng đồng 18/04/2024 07:54
Chuẩn bị mâm cỗ cúng Giỗ Tổ Hùng Vương, giữ gìn bản sắc dân tộc
Cộng đồng 17/04/2024 20:33