Tôi đứng giữa mùa đông
Yêu như ngày hôm qua | |
Khi người ta đã chẳng còn tha thiết | |
Cho anh nhớ em thêm một lần nữa thôi |
Lúc người bảo “dừng lại”, tôi đã gật đầu, cứ tưởng sẽ giống như những cách xa tạm thời khi trước. Thiếu vắng mấy ngày, chúng ta sẽ vì nhớ mà gọi cho người còn lại. Tôi cứ nghĩ câu chia tay hôm ấy chỉ là một khoảng dừng tạm thời cho trái tim bớt đi ngột ngạt.
Một sớm thức dậy, thấy nụ cười trên môi mình tắt. Hạnh phúc kia ngỡ còn ấm nồng, rồi nhìn lại chỉ là những gam màu nhợt nhạt. Cảm giác đó thật nhiều loay hoay. Tôi cố tình gọi cho em nhiều lần, chỉ thấy chuông điện thoại ngân lên như những tiếng thở dài.
Tôi muốn nghe thấy giọng nói ấy, cảm nhận lại những rung động khi được sẻ chia và gần kề. Vì tình yêu đó dù có nhiều nắng mưa thì mình cũng đã vượt qua và đã nghĩ sẽ xem người người kia là tất cả.
Ảnh minh họa: Gia Huy |
Tôi bước thật nhanh trên đường vắng, không thể đuổi kịp lời em nói. Kiên nghị của một cậu con trai khi ấy cũng chẳng thể mạnh hơn được cảm giác tổn thương của việc vừa tuột mất thứ tình cảm mình quý nhất. Những người lựa chọn đi vội, họ sẽ chẳng khi nào nhìn lại phía sau. Họ làm sao thấy được ai đó vẫn đang hi vọng. Rồi thì họ nghĩ về tình cảm hôm qua theo một cách riêng đầy ích kỷ. Nhủ lòng rằng phải ích kỷ như thế, phải vì mình, cũng là để chấm dứt thứ ngọt ngào cần trôi về dĩ vãng.
Ở căn phòng tối, tôi vu vơ chạm tay vào những thứ quen thuộc chỉ toàn là ký ức hiện lên.
Tôi uống một vài ly rượu, đi một vài buổi thâu đêm, chẳng thấy gì, chỉ nhận ra trước mắt là những bế tắc. Giá như khi đó tôi nhìn thấy tẹo êm ái từ một người, hẳn là tôi sẽ mau chóng đứng dậy. Tôi muốn như thế, được sống làm một bờ vai! Rồi thì chẳng có ai cần tôi để dựa vào cả. Nỗi nhớ tôi thì cứ đuổi nhau đi vào con ngõ sâu và tối.
Hôm mình rời bỏ nhau, mọi nụ cười xung quanh với tôi đều xa lạ, còn riêng em thì cứ thờ ơ lẩn tránh.
Tôi đứng giữa mùa đông, lùi một bước về phía sau, tự thì thầm với bản thân: “em ơi hôm nay trời rét”. Mùa đông không nghe thấy tôi nói, chỉ kéo thêm mưa về, ngọn đèn đường ủ rũ như chẳng muốn nghĩ thêm về những vòng tay ấm áp. Gập ghềnh hôm nay, yên ổn bây giờ, tất cả chỉ còn là chuyện của riêng tôi.
Tôi quên em nhiều lần như thể giấc ngủ lúc mặt trời tắt hẳn.
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Đối thoại “Những điểm mới về chế độ, chính sách cho người lao động”
Nguyên nhân khiến các bến xe “đìu hiu”?
Ngày 25/4: Hà Nội ngày nắng, đêm có lúc có mưa rào và dông
Ấn tượng chương trình “Hát cho công nhân nghe - Nghe công nhân hát” huyện Thạch Thất
55 người lao động khởi kiện Công ty cổ phần Dệt Hòa Khánh - Đà Nẵng
LĐLĐ thị xã Sơn Tây thăm hỏi, tặng quà đoàn viên nhân dịp Tháng Công nhân
17 quốc gia và vùng lãnh thổ tham dự Triển lãm Mining Vietnam 2024
Tin khác
Chính sách mới có hiệu lực từ tháng 5/2024
Cộng đồng 24/04/2024 08:12
Hội Nông dân Hà Nội và Lai Châu phối hợp quảng bá, tiêu thụ nông sản, sản phẩm OCOP
Cộng đồng 22/04/2024 17:34
Tăng cường kiểm soát, ngăn chặn quảng cáo cờ bạc, cá độ trái phép trên truyền hình
Xã hội 22/04/2024 16:44
Ngày Trái đất 2024: Hành tinh chống lại nhựa
Cộng đồng 22/04/2024 07:21
Mưa tháng Tư
Cộng đồng 21/04/2024 20:44
Nghệ An vẫn còn nhiều khó khăn trong công tác cai nghiện ma tuý
Cộng đồng 19/04/2024 12:51
3 chủ nhân giải thưởng VinFuture 2023 lọt Top 100 người ảnh hưởng nhất thế giới
Cộng đồng 18/04/2024 20:50
Nơi làm việc ấm áp tình thân
Cộng đồng 18/04/2024 11:30
Người nổi tiếng tiếp tay cho quảng cáo sai sự thật sẽ bị xử lý
Cộng đồng 18/04/2024 08:28
Sắp diễn ra Đại hội Công nghiệp Dược liệu và Thẩm mỹ Quốc gia, lần II - Quảng Nam 2024
Cộng đồng 18/04/2024 07:54