Tôi đứng giữa mùa đông
Yêu như ngày hôm qua | |
Khi người ta đã chẳng còn tha thiết | |
Cho anh nhớ em thêm một lần nữa thôi |
Lúc người bảo “dừng lại”, tôi đã gật đầu, cứ tưởng sẽ giống như những cách xa tạm thời khi trước. Thiếu vắng mấy ngày, chúng ta sẽ vì nhớ mà gọi cho người còn lại. Tôi cứ nghĩ câu chia tay hôm ấy chỉ là một khoảng dừng tạm thời cho trái tim bớt đi ngột ngạt.
Một sớm thức dậy, thấy nụ cười trên môi mình tắt. Hạnh phúc kia ngỡ còn ấm nồng, rồi nhìn lại chỉ là những gam màu nhợt nhạt. Cảm giác đó thật nhiều loay hoay. Tôi cố tình gọi cho em nhiều lần, chỉ thấy chuông điện thoại ngân lên như những tiếng thở dài.
Tôi muốn nghe thấy giọng nói ấy, cảm nhận lại những rung động khi được sẻ chia và gần kề. Vì tình yêu đó dù có nhiều nắng mưa thì mình cũng đã vượt qua và đã nghĩ sẽ xem người người kia là tất cả.
Ảnh minh họa: Gia Huy |
Tôi bước thật nhanh trên đường vắng, không thể đuổi kịp lời em nói. Kiên nghị của một cậu con trai khi ấy cũng chẳng thể mạnh hơn được cảm giác tổn thương của việc vừa tuột mất thứ tình cảm mình quý nhất. Những người lựa chọn đi vội, họ sẽ chẳng khi nào nhìn lại phía sau. Họ làm sao thấy được ai đó vẫn đang hi vọng. Rồi thì họ nghĩ về tình cảm hôm qua theo một cách riêng đầy ích kỷ. Nhủ lòng rằng phải ích kỷ như thế, phải vì mình, cũng là để chấm dứt thứ ngọt ngào cần trôi về dĩ vãng.
Ở căn phòng tối, tôi vu vơ chạm tay vào những thứ quen thuộc chỉ toàn là ký ức hiện lên.
Tôi uống một vài ly rượu, đi một vài buổi thâu đêm, chẳng thấy gì, chỉ nhận ra trước mắt là những bế tắc. Giá như khi đó tôi nhìn thấy tẹo êm ái từ một người, hẳn là tôi sẽ mau chóng đứng dậy. Tôi muốn như thế, được sống làm một bờ vai! Rồi thì chẳng có ai cần tôi để dựa vào cả. Nỗi nhớ tôi thì cứ đuổi nhau đi vào con ngõ sâu và tối.
Hôm mình rời bỏ nhau, mọi nụ cười xung quanh với tôi đều xa lạ, còn riêng em thì cứ thờ ơ lẩn tránh.
Tôi đứng giữa mùa đông, lùi một bước về phía sau, tự thì thầm với bản thân: “em ơi hôm nay trời rét”. Mùa đông không nghe thấy tôi nói, chỉ kéo thêm mưa về, ngọn đèn đường ủ rũ như chẳng muốn nghĩ thêm về những vòng tay ấm áp. Gập ghềnh hôm nay, yên ổn bây giờ, tất cả chỉ còn là chuyện của riêng tôi.
Tôi quên em nhiều lần như thể giấc ngủ lúc mặt trời tắt hẳn.
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Giá vàng hôm nay 23/11: Giá vàng miếng SJC, vàng nhẫn đồng loạt tăng cao
Dự báo thời tiết Hà Nội ngày 23/11: Trời nhiều mây, trưa chiều giảm mây trời nắng
Mối đe dọa từ những vật lạ rơi xuống từ nhà cao tầng
Đặc sắc các sản phẩm tại Hội chợ trái cây, nông sản an toàn các tỉnh, thành phố năm 2024
Tự động hóa quy trình chi trả quyền lợi bảo hiểm với công nghệ OCR thế hệ mới
Tứ kết UEFA Nations League: Mong chờ cuộc đối đầu giữa Đức và Italy
“Manifest” được chọn là từ của năm 2024
Tin khác
“Manifest” được chọn là từ của năm 2024
Cộng đồng 22/11/2024 23:24
Nhân lên giá trị tri thức, giá trị văn hóa trong đời sống xã hội
Xã hội 22/11/2024 15:51
Phụ nữ Hà Nội chung tay thu hẹp khoảng cách giới
Cộng đồng 22/11/2024 15:38
Đượm nồng bếp củi mùa đông
Cộng đồng 21/11/2024 11:00
Ngôi nhà nghĩa tình của các thương, bệnh binh
Cộng đồng 21/11/2024 07:43
30 lời chúc ý nghĩa nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11
Cộng đồng 18/11/2024 19:34
Liên hoan văn hóa “Phụ nữ dân tộc thiểu số hành động vì bình đẳng giới” năm 2024
Cộng đồng 16/11/2024 13:19
Care For Việt Nam cùng dấu ấn doanh nghiệp vì cộng đồng 2024
Cộng đồng 15/11/2024 17:21
Cô gái khuyết tật và hành trình mang tri thức đến với các em nhỏ
Cộng đồng 15/11/2024 06:39
Hương thu ở phố sương mù
Cộng đồng 14/11/2024 11:31