Sao chúng mình không nắm tay nhau?
| Đi qua cuộc tình thứ nhất | |
| Viết cho tháng 10: Phố vẫn như xưa nhưng tình yêu chẳng còn | |
| Mình đâu còn nợ gì nhau |
Điều tôi mong là được hỏi thăm anh ấy cả ngàn thứ. Nhưng rồi cuối cùng chỉ nói với nhau vài câu xã giao, những tình cảm thể hiện ra cũng vì vậy mà cảm chừng thật hời hợt.
Chẳng phải vì tôi muốn thế, chỉ là tôi cảm nhận được anh có chút hững hờ. Anh chưa sẵn lòng đón nhận một thứ tình cảm hoặc cũng có thể nói là chúng tôi chưa có duyên.
Có những thứ trên đời là như vậy, gần sát bên mình, cảm giác như với tay ra là có thể nắm lấy, nhưng sự thật khoảng cách lại rất xa xôi...
![]() |
| Ảnh minh họa: Gia Huy |
Tại sao tôi lại thích anh ấy mà không phải một ai khác trên cuộc đời này? Thế giới đó tôi sống thật sự đã nhiều người ghé qua, nhưng tại sao chỉ anh mới làm tôi có cảm giác nhiều đến thế? Có cả ngàn câu hỏi tôi chỉ đặt ra để đó, không cách nào trả lời được.
Và câu hỏi lớn nhất vẫn là: tại sao chúng tôi lại không nắm tay nhau.
Tuổi trẻ này là thế, thời gian để một người bên một người đôi khi chỉ được thông qua trong những câu chuyện phiếm. Người ta dần trở nên ngại mở lòng, ngại nói chuyện xa xôi. Thế rồi trong đêm tối, tự họ lại cảm thấy cô đơn. Có lẽ vì nỗi sợ tổn thương trong họ lớn hơn.
Tổn thương thì đến chính tôi còn sợ. Tôi không dám đưa tay ra để nắm lấy điều ngay trước mắt, là bởi vì tôi đoán được nhiều phần thất vọng. Lớn nên, người ta không dám ngã giá ngay cả với điều mình vô cùng yêu thích. Người ta lường trước được nguy cơ và tránh né những nguy cơ đó.
Tại sao chúng ta lại không nắm tay nhau? Là vì tương lai còn dài rộng, vì anh còn nhiều bận tâm hay tất cả chỉ bởi vì tôi quá ích kỷ.
Tại sao tôi cứ phải như thế, cảm nhận rất nhiều niềm vui khi đứng trước anh, giấu niềm vui ấy cho riêng mình, giữ chặt cảm xúc để rồi đổi lấy những giọt nước mắt. Tình cảm trên đời là câu chuyện nhiều lỡ làng, và lỡ làng ấy chắc chắn có thật nếu chúng ta không bao giờ thổ lộ những điều sâu kín.
Mai này, liệu có khi nào tình cờ, anh nhìn vào đôi mắt tôi. Chúng ta cùng lúc thấy ấm áp từ trong cái nhìn ấy. Cuộc sống này có khi nào cho tôi với anh gặp lại trong một tâm thế hoàn toàn mới. Khi ấy, cả hai ta đều đang cô đơn, và quan trọng nhất là: anh lúc đó đã không còn bận nữa.
Những người từng đi bên lề cảm xúc của một người chắc sẽ có một ngày sở hữu cho riêng mình một cơ hội để bắt đầu một cuộc bồng bột. Và may mắn khi ấy có khi sẽ giúp họ chạm tới những điều vốn dĩ đã rất gần...
Bảo Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Quyết tâm để người dân có cuộc sống ấm no, hạnh phúc
Chưa trao thẩm quyền cưỡng chế toàn diện cho Văn phòng thi hành án
Nhận định Man City vs Sunderland: Etihad chờ ngày Man xanh bứt tốc
Nỗ lực đưa dự án đường Vành đai 4 - Vùng Thủ đô về đích
Nhận định Real Betis vs Barcelona: Thử thách lớn chờ đội đầu bảng
Tỷ giá USD hôm nay (6/12): Giá USD "chợ đen" giảm mạnh
Sơn Tây: Hiệp thương giới thiệu người ứng cử đại biểu Hội đồng nhân dân phường khoá II
Tin khác
Giải thưởng “Vinh danh người truyền lửa”: Tôn vinh những con người bình dị mà phi thường
Cộng đồng 05/12/2025 19:57
Kỷ niệm Ngày Quốc tế Người Khuyết tật 2025 và công bố báo cáo về an sinh xã hội cho người khuyết tật
Cộng đồng 04/12/2025 19:50
Tăng cường bảo đảm thông tin liên lạc trong thiên tai
Cộng đồng 01/12/2025 16:36
Dịch vụ giao hàng Xanh SM Express dẫn đầu về chỉ số hài lòng khách hàng
Cộng đồng 01/12/2025 14:04
Hà Nội tăng cường quản lý hoạt động sản xuất, kinh doanh và sử dụng hóa chất
Cộng đồng 01/12/2025 09:55
Nhiều chính sách quan trọng có hiệu lực từ tháng 12/2025
Cộng đồng 30/11/2025 17:30
Công ty Hoàng Viên Quảng Bá quyên góp ủng hộ Mái ấm Thánh Tâm
Cộng đồng 30/11/2025 12:42
Việt Nam chào đón 13 đầu bếp Michelin trong tuần lễ ẩm thực quốc tế
Cộng đồng 26/11/2025 17:43
Báo Người Lao động phát động chương trình “Triệu tập vở cho học sinh vùng bị thiên tai”
Cộng đồng 26/11/2025 13:08
Nghĩa tình cư dân Cầu Giấy gửi tới đồng bào vùng lũ
Cộng đồng 25/11/2025 22:53

