Những ngày lãng phí
Hạnh phúc đâu dễ kiếm tìm | |
Điểm cuối tình yêu là đâu? |
Tôi thấy ghét chính bản thân mình, ghét cách mình lựa chọn và nuông chiều cảm xúc. Ghét cả cách tôi tự mình buông xuôi cho chuyện tình cảm trở thành những điều không trọn vẹn.
Một năm trước, chúng ta tìm đến nhau như những kẻ thất tình. Cả tôi và anh đều muốn say một lần. Ngồi cạnh nhau, cười nghiêng ngả và tìm ra chút đồng cảm. Tình bạn của chúng ta kéo dài ba năm, trước khi lòng tôi xuất hiện nhiều khác lạ.
“Mình xác lập một mối quan hệ mới được chứ?”, tôi hỏi.
“Không nên!”, anh đáp và viện lý do rằng hai chúng tôi không hợp tuổi.
Ừ, hai chúng tôi chỉ là bạn và anh dứt khoát là sẽ không yêu tôi.
Ảnh minh họa: Kiều Hạnh |
Vậy thế sao anh còn gọi cho tôi những lúc anh cảm thấy cần? Vì anh muốn lấp đi một khoảng trống, anh sợ một mình hay đúng như lời anh nói: anh xem tôi đơn thuần như một người bạn.
Có người bạn nào như anh, hết cần thì tỏ ra lạnh nhạt. Tôi không cố gắng thể hiện tình cảm của mình, vì thấy hững hờ né tránh trong anh nhiều quá.
Hôm đó anh say và bị tai nạn. Người anh gọi điện không phải là cô người yêu cũ đó mà lại là tôi. Dĩ nhiên là tôi đến! Sâu trong lòng, tôi muốn là người sắp xếp lại cho anh, cuộc đời anh, những điều làm anh vấp ngã, cả những nỗi đau trong con người anh chưa một lần có ai thấu hiểu.
Nhưng thật tiếc, anh không chọn tôi. Tất cả những mong ước đó chỉ biến thành sự dày vò.
Tại sao chúng ta quyết định ở lại cùng nhau vào đêm hôm đó? Vì cơn say, vì những mệt mỏi hay vì nhiều tình cảm chưa bao giờ được cất lên trọn vẹn.
Tôi không biết, cũng không cố tình lý giải. Đàn bà khi yêu vốn dĩ dại khờ và mang nhiều ảo mộng. Và đàn ông thì chẳng mấy khi hiểu điều đó!
Đàn bà không thể biết được, thứ hạnh phúc ngắn ngủi mà họ cam lòng gửi trao sẽ nhanh chóng biến thành những giọt nước mắt. Những đêm sau đó tôi khóc thật nhiều. Dưới ánh mặt trời, hai chúng ta lạnh nhạt với nhau. Tại sao anh lạnh nhạt với tôi, cả cảm giác về tình bạn dường như cũng đã ẩm mốc và cũ kỹ.
Rồi thì tôi phải nhìn anh lựa chọn, phải loay hoay với rất nhiều điều “hình như” xuất hiện trong lòng.
Tôi trở về bên tình yêu ngày trước vì cảm giác thèm một nơi dựa dẫm.
Chúng ta vẫn là bạn, thi thoảng vẫn gọi cho nhau. Tôi phát hiện ra phần tính cách đáng căm hận trong con người mình: tôi là kẻ cảm tính, chẳng thể dứt khoát xóa sạch những điều trong tâm can biết là sai trái.
Những cuộc gọi vẫn xuất hiện, vẫn chỉ là những lúc anh cần tôi. Trái tim tôi thì mềm yếu và chẳng hề tử tế! Tôi khóc vì điều đó và dường như nước mắt là điều duy nhất tôi có thể.
Làm sao để quên đi một ý nghĩa chưa bao giờ vẹn tròn? Làm sao cho tôi xóa hết dấu vết của những ngày lãng phí đây?
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
LĐLĐ quận Đống Đa: Nhiều hoạt động chăm lo cho đoàn viên, người lao động có hoàn cảnh khó khăn
Thành đoàn Hà Nội tuyên dương cán bộ công chức, viên chức trẻ xuất sắc
Gen Z mùa deadline cuối năm: Đa nhiệm, stress nhưng vẫn luôn tận hưởng cuộc sống
Học bổng ABG Future Leaders cho các nhà lãnh đạo trẻ
Luật Công nghiệp công nghệ số: Luật hóa trí tuệ nhân tạo, tài sản số
Thành phố Hồ Chí Minh: Kết nối hỗ trợ hơn 2,3 triệu tỷ đồng cho doanh nghiệp khởi nghiệp
Quận Bắc Từ Liêm phát triển công nghiệp văn hóa vươn tầm cùng Thủ đô
Tin khác
Gen Z mùa deadline cuối năm: Đa nhiệm, stress nhưng vẫn luôn tận hưởng cuộc sống
Cộng đồng 23/11/2024 15:27
Từ 25/12: Phụ huynh bắt buộc quản lý hoạt động mạng xã hội của trẻ em dưới 16 tuổi
Cộng đồng 23/11/2024 08:12
“Manifest” được chọn là từ của năm 2024
Cộng đồng 22/11/2024 23:24
Nhân lên giá trị tri thức, giá trị văn hóa trong đời sống xã hội
Xã hội 22/11/2024 15:51
Phụ nữ Hà Nội chung tay thu hẹp khoảng cách giới
Cộng đồng 22/11/2024 15:38
Đượm nồng bếp củi mùa đông
Cộng đồng 21/11/2024 11:00
Ngôi nhà nghĩa tình của các thương, bệnh binh
Cộng đồng 21/11/2024 07:43
30 lời chúc ý nghĩa nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11
Cộng đồng 18/11/2024 19:34
Liên hoan văn hóa “Phụ nữ dân tộc thiểu số hành động vì bình đẳng giới” năm 2024
Cộng đồng 16/11/2024 13:19
Care For Việt Nam cùng dấu ấn doanh nghiệp vì cộng đồng 2024
Cộng đồng 15/11/2024 17:21