Người còn quay lại không?
Em sẽ phải mạnh mẽ vì em thôi | |
Giấu anh vào tận cùng trái tim |
Tôi chen theo đám đông khi trời về rét, chẳng thể tìm ra một chút hơi ấm. Những giờ tan tầm, khi mặt trời lặn; cả những đêm buồn không ngủ: tôi bây giờ đã thuộc về sự cô đơn. Nỗi nhớ thì vẫn lớn lên, người chẳng biết là khi nào về lại...
Lời trong vội vàng, ai hiểu trước được những tổn thương. Quyết định trong nông nổi, ai biết rằng sẽ đẩy mình ra xa yêu dấu bản thân từng trân trọng. Bởi vì thế con tim mới lạc nhau, và ngày tháng về sau mới chỉ toàn bão lòng...
Ảnh minh họa: Gia Huy |
Nơi tôi dừng chân có con dốc dài ngày xưa ta qua.
Mái nhà bên đường hôm nay đã mới. Những mặt người lướt qua hôm nay cũng đã rất khác. Họ bước vội chẳng nghĩ suy, rất giống với hai ta của ngày hôm ấy! Tháng năm người chọn liệu rằng có phải là hạnh phúc, hay chỉ có những dư âm chẳng ngớt, những vá víu của chuyện mình không trọn vẹn.
Rời xa như thế, là vì người cố chấp giữ nguyên những điều trong vội vàng hay sự thật là tình cảm hôm xưa đã nhiều phần phai nhạt. Bởi vì ngày tháng một người đợi mong không làm rung động ân tình của một người, hay là vì ai kia giỏi im lặng quá.
Cảm giác nào cho chúng ta chạm nhau qua những tấm hình với những dòng startus. Từ bao giờ ân tình ấy chỉ cho ta tổn thương khi nhắc lại. Từ bao giờ tôi phải giữ nguyên thói quen nhìn ra ô cửa mỗi lần có tiếng chân ngỡ là quen thuộc.
Mình đâu thể chạm vào nhau trong tiếng gió. Cái lạnh đông này vẫn chẳng hề thay đổi, liệu có làm gợi nhớ những thứ tôi chưa bao giờ có thể dứt bỏ?
Có khi nào người quay lại để cùng tôi ngắm mua hoa nở. Sương sớm hôm nay có ấm áp của chúng mình. Những cung đường cũ có lẽ mình còn nguyên cảm giác khi ghé lại. Mái đầu ấy lại khẽ nép nghiêng nghiêng.
Nắng mưa cuộc đời có là gì khi mình còn nhau. Tuổi trẻ chúng ta có đôi bàn tay, nếu được nắm lấy tin yêu thì những bất công và ngang trái ta sẽ cùng nhau vượt qua hết.
Người có còn quay lại không, để sẻ chia với tôi những lúc tôi thấy người buồn. Áp lực hôm nay người gánh chịu, tôi vẫn dõi theo bằng một cách nào đó. Vài ân tình mới tiếp theo đã đi qua chẳng mấy sâu đậm. Nỗi buồn nơi người có lẽ lại buồn thêm hoen đôi mắt.
Có khi nào người cần một ai đó thân thuộc để hiểu thấu.
Chúng ta từng vui thế, sao chấp nhận xa nhau....
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
10 sự kiện nổi bật của ngành khoa học và công nghệ năm 2024
Về nơi "xứ sở nhà thờ" mùa Giáng sinh
Tiếp tục đổi mới mạnh mẽ hoạt động của Mặt trận theo phương châm hướng về cơ sở
Ba cựu Phó Giám đốc sở hầu tòa trong vụ "chuyến bay giải cứu" giai đoạn 2
97 đề tài tham dự Cuộc thi Khoa học, kỹ thuật cấp Thành phố dành cho học sinh trung học
Công đoàn ngành Xây dựng Hà Nội lên kế hoạch chăm lo cho người lao động dịp Tết Nguyên đán
“Quả ngọt” sau hàng năm trời chữa nuốt nghẹn không rõ nguyên nhân
Tin khác
Tạo điều kiện để trẻ em khiếm thị tiếp cận công nghệ
Cộng đồng 22/12/2024 06:53
Nhân lên niềm tự hào về truyền thống lịch sử vẻ vang của Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng
Cộng đồng 21/12/2024 11:47
Quận Thanh Xuân biểu dương cán bộ làm công tác dân số
Xã hội 21/12/2024 10:19
Ra mắt tính năng nhận diện “Ứng dụng chính thức của Chính phủ” trên Google Play
Xã hội 20/12/2024 12:24
Tập huấn kỹ năng truyền thông về sàng lọc trước sinh, sơ sinh cho cộng tác viên dân số
Xã hội 20/12/2024 06:53
Tiếp nhận hơn 107 tỷ đồng dành cho trẻ em có hoàn cảnh khó khăn trong năm 2025
Cộng đồng 19/12/2024 23:11
Quận Thanh Xuân hưởng ứng Tháng hành động Quốc gia về dân số
Xã hội 19/12/2024 20:52
Xuân đẹp nhất khi còn bên bố mẹ
Cộng đồng 19/12/2024 17:42
Độc đáo nghề làm hoa tre
Cộng đồng 19/12/2024 16:30
Phát động chiến dịch “Những mùa xuân nguyên vẹn”
Cộng đồng 19/12/2024 13:21