Em nghĩ lại đi...
| Vài lần muốn buông tay | |
| Chuyện của riêng mình và chuyện “người ta nói” | |
| Chúng ta không mất nhau nếu chúng ta còn đợi |
Khi giây phút ban đầu yên vị, tất cả dần trở thành thói quen. Em thấy người ấy cười trong nắng. Em thấy em với người trong những dự định chung, những ước mơ chung. Có đôi lần em nghĩ về một mái nhà. Em đợi người về, nấu cho người những bữa cơm bằng đôi bàn tay thon của mình, sinh cho người ấy những đứa con có đôi mắt giống chiều đông.
Đó cũng là lúc em buồn. Khi nồng nàn chẳng còn nữa.
Ngày tháng ấy, người mải miết lao theo công việc.
"Này anh, quan tâm tới em một chút được không?"
Em đề nghị. Người cười trừ và sau đó vẫn giữ nguyên những thói quen cũ.
"Anh không cài mũ bảo hiểm cho em à?"
Người miễn cưỡng làm theo lời em.
![]() |
| (Ảnh minh họa: Thanh Nga) |
Khi đi cùng nhau một chặng đường, người ta ngỡ rằng rời xa nơi nhau sẽ là bão tố. Ngỡ tình cảm ấy yên vị. Mải miết đi theo thứ mà người ta cho là đúng. Sự nghiệp lớn lao của người, hay nỗi lo cơm áo gạo tiền. Tất cả chỉ thế thôi, với những ngày có nhau.
Có nhau rồi để đó. Thương rồi để cho nhau cô đơn.
Anh vẫn mong em tìm thấy chính mình.
Đời người là quá vội cho những giọt nước mắt. Buồn một chút thôi, vừa đủ cho những cảm thấu.
Em nghĩ lại đi, những tháng ngày đã cũ. Vì sao hai người đến bên nhau. Tình yêu ấy là những ánh mắt bối rối của một người làm tim mình hồn nhiên vui. Là những lần vì nhau mà cố gắng, chờ đợi hay nhường nhịn. Ta quên những hờn ghen bản năng, ta vì nỗi đau của ai đó mà quên giấc ngủ. Có đôi lúc em với người gọi cho nhau và cùng khóc. Bởi vì yêu nhiều thế, sao lại làm nhau đau.
Anh vẫn mong em nhìn nhận lại, trong những ngày tình cảm ấy nhạt đi. Thứ mà em có, có phải tình yêu không. Nó có là những lần nhìn nhau bối rối - hồn nhiên vui - hay bây giờ chỉ toàn trách nhiệm. Nó có là những rung động tự nhiên, vì sợ mất nhau mà níu giữ, vì sợ người còn lại buồn mà thay đổi những điều nhỏ nhặt hay nó cũ như lá trên cành dần khô mất rồi?
Em của tình yêu đó còn lại những gì? hay chỉ là những gắng gượng trong mòn mỏi. Em có nhận ra chính mình, có cảm thấy người không? hay tâm trí đã đôi lần muốn buông bỏ. Đừng bao giờ cố đi tiếp. Tình cảm không phải nơi để bất chấp, để gắng gượng hoặc để bế tắc.
Tất cả hãy suy nghĩ lại, có được không?. Cho nhau bắt đầu lại từ đầu hay cảm ơn một người vì đã rời xa - khi không còn chung hướng.
Nguyên Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Lan tỏa nghĩa tình đồng đội tại xã Hòa Phú
Ông Nguyễn Lương Tâm tái đắc cử Chủ tịch Công đoàn Y tế Việt Nam
Nâng cao nghiệp vụ báo chí gắn với thực tiễn phát triển địa phương
Báo Lao động Thủ đô tổng kết công tác năm 2025, triển khai nhiệm vụ năm 2026
Đại hội Thi đua yêu nước toàn quốc lần thứ XI đã tiến hành phiên trù bị
Triển khai dự án Khu đô thị thể thao Olympic: Tạo động lực phát triển mới cho khu vực phía Nam Thủ đô
Thi đua yêu nước trong công nhân, viên chức, lao động: Sức mạnh nội lực kiến tạo Thủ đô phát triển
Tin khác
Sinh viên trải nghiệm “mưa tuyết” Noel giữa lòng Thủ đô
Cộng đồng 25/12/2025 15:09
Những người lính biên phòng ở A Mú Sung
Cộng đồng 25/12/2025 09:14
Những lời chúc Giáng sinh 2025 hay và ý nghĩa nhất
Cộng đồng 24/12/2025 08:47
Nguồn gốc và ý nghĩa của ngày lễ Giáng sinh
Cộng đồng 24/12/2025 08:45
Cần 51.000 tỷ đồng đầu tư phát triển Đặc khu Côn Đảo
Cộng đồng 23/12/2025 14:11
Prudential trao 2.600 phần quà Giáng sinh tặng bệnh nhi tại TP.HCM và Hà Nội
Cộng đồng 23/12/2025 10:39
Những chiến sĩ biên phòng ở Ma Lù Thàng
Cộng đồng 22/12/2025 18:36
Chuyện những người lính quân hàm xanh ở Dào San
Cộng đồng 21/12/2025 21:20
Rộn ràng các trải nghiệm dịp Noel - Tết Dương lịch cho trẻ em tại Vườn thú Hà Nội
Cộng đồng 21/12/2025 16:19
Hơn 2.000 người dân phường Phú Thượng dự công chiếu miễn phí phim “Mưa đỏ”
Cộng đồng 20/12/2025 22:31
