Em nghĩ lại đi...
Vài lần muốn buông tay | |
Chuyện của riêng mình và chuyện “người ta nói” | |
Chúng ta không mất nhau nếu chúng ta còn đợi |
Khi giây phút ban đầu yên vị, tất cả dần trở thành thói quen. Em thấy người ấy cười trong nắng. Em thấy em với người trong những dự định chung, những ước mơ chung. Có đôi lần em nghĩ về một mái nhà. Em đợi người về, nấu cho người những bữa cơm bằng đôi bàn tay thon của mình, sinh cho người ấy những đứa con có đôi mắt giống chiều đông.
Đó cũng là lúc em buồn. Khi nồng nàn chẳng còn nữa.
Ngày tháng ấy, người mải miết lao theo công việc.
"Này anh, quan tâm tới em một chút được không?"
Em đề nghị. Người cười trừ và sau đó vẫn giữ nguyên những thói quen cũ.
"Anh không cài mũ bảo hiểm cho em à?"
Người miễn cưỡng làm theo lời em.
(Ảnh minh họa: Thanh Nga) |
Khi đi cùng nhau một chặng đường, người ta ngỡ rằng rời xa nơi nhau sẽ là bão tố. Ngỡ tình cảm ấy yên vị. Mải miết đi theo thứ mà người ta cho là đúng. Sự nghiệp lớn lao của người, hay nỗi lo cơm áo gạo tiền. Tất cả chỉ thế thôi, với những ngày có nhau.
Có nhau rồi để đó. Thương rồi để cho nhau cô đơn.
Anh vẫn mong em tìm thấy chính mình.
Đời người là quá vội cho những giọt nước mắt. Buồn một chút thôi, vừa đủ cho những cảm thấu.
Em nghĩ lại đi, những tháng ngày đã cũ. Vì sao hai người đến bên nhau. Tình yêu ấy là những ánh mắt bối rối của một người làm tim mình hồn nhiên vui. Là những lần vì nhau mà cố gắng, chờ đợi hay nhường nhịn. Ta quên những hờn ghen bản năng, ta vì nỗi đau của ai đó mà quên giấc ngủ. Có đôi lúc em với người gọi cho nhau và cùng khóc. Bởi vì yêu nhiều thế, sao lại làm nhau đau.
Anh vẫn mong em nhìn nhận lại, trong những ngày tình cảm ấy nhạt đi. Thứ mà em có, có phải tình yêu không. Nó có là những lần nhìn nhau bối rối - hồn nhiên vui - hay bây giờ chỉ toàn trách nhiệm. Nó có là những rung động tự nhiên, vì sợ mất nhau mà níu giữ, vì sợ người còn lại buồn mà thay đổi những điều nhỏ nhặt hay nó cũ như lá trên cành dần khô mất rồi?
Em của tình yêu đó còn lại những gì? hay chỉ là những gắng gượng trong mòn mỏi. Em có nhận ra chính mình, có cảm thấy người không? hay tâm trí đã đôi lần muốn buông bỏ. Đừng bao giờ cố đi tiếp. Tình cảm không phải nơi để bất chấp, để gắng gượng hoặc để bế tắc.
Tất cả hãy suy nghĩ lại, có được không?. Cho nhau bắt đầu lại từ đầu hay cảm ơn một người vì đã rời xa - khi không còn chung hướng.
Nguyên Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
10 sự kiện nổi bật của ngành khoa học và công nghệ năm 2024
Về nơi "xứ sở nhà thờ" mùa Giáng sinh
Tiếp tục đổi mới mạnh mẽ hoạt động của Mặt trận theo phương châm hướng về cơ sở
Ba cựu Phó Giám đốc sở hầu tòa trong vụ "chuyến bay giải cứu" giai đoạn 2
97 đề tài tham dự Cuộc thi Khoa học, kỹ thuật cấp Thành phố dành cho học sinh trung học
Công đoàn ngành Xây dựng Hà Nội lên kế hoạch chăm lo cho người lao động dịp Tết Nguyên đán
“Quả ngọt” sau hàng năm trời chữa nuốt nghẹn không rõ nguyên nhân
Tin khác
Tạo điều kiện để trẻ em khiếm thị tiếp cận công nghệ
Cộng đồng 22/12/2024 06:53
Nhân lên niềm tự hào về truyền thống lịch sử vẻ vang của Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng
Cộng đồng 21/12/2024 11:47
Quận Thanh Xuân biểu dương cán bộ làm công tác dân số
Xã hội 21/12/2024 10:19
Ra mắt tính năng nhận diện “Ứng dụng chính thức của Chính phủ” trên Google Play
Xã hội 20/12/2024 12:24
Tập huấn kỹ năng truyền thông về sàng lọc trước sinh, sơ sinh cho cộng tác viên dân số
Xã hội 20/12/2024 06:53
Tiếp nhận hơn 107 tỷ đồng dành cho trẻ em có hoàn cảnh khó khăn trong năm 2025
Cộng đồng 19/12/2024 23:11
Quận Thanh Xuân hưởng ứng Tháng hành động Quốc gia về dân số
Xã hội 19/12/2024 20:52
Xuân đẹp nhất khi còn bên bố mẹ
Cộng đồng 19/12/2024 17:42
Độc đáo nghề làm hoa tre
Cộng đồng 19/12/2024 16:30
Phát động chiến dịch “Những mùa xuân nguyên vẹn”
Cộng đồng 19/12/2024 13:21