Chuyện của Lâm Oanh

Lâm Oanh là một góa phụ còn rất trẻ. Hai mươi bảy tuổi, cao một mét sáu mươi ba, ánh mắt như giấu lửa bên trong và đứa con gái duy nhất vừa tròn hai tuổi đã bắt đầu tập nói. Trong cơ quan mọi người bắt đầu "thầm thì" về cô sau khi cái chết của chồng Lâm Oanh đã qua một trăm ngày.
chuyen cua lam oanh Bí mật của hạnh phúc
chuyen cua lam oanh Tím như bằng lăng mùa hạ
chuyen cua lam oanh Em nghĩ mình vẫn còn yêu
chuyen cua lam oanh
Ảnh minh họa.

- Gái một con trông "ngon" như miếng bánh thế kia mà "bỏ không" thì kể cũng phí.

Đấy là lời bàn tán của mấy chị "u bốn mươi". Phải nói cỡ mấy chị "u" này ăn nói chẳng kiêng nể gì cả. Với họ mọi tiêu chí đều quy về một mối, đó là "Gì thì gì cũng phải có thằng đàn ông bên cạnh mà ... nương tựa". Cái lý về sự nương tựa chẳng qua là cái chuyện đàn ông với đàn bà. Bằng kinh nghiệm mấy chục năm trong "tình trường" mấy "u" đó cho rằng "Không có đàn ông thì mấy chốc con người cũng héo tã".

- Ừ thì lấy chồng mới nhưng ai lấy kia chứ? Này nhé cánh đàn ông "tân" dại gì đi rước "cả trâu lẫn nghé". Còn cánh đàn ông lỡ dở cũng ngại chuyện "rổ rá cạp lại". Rồi "con anh, con em, con chúng ta", loạn nhà như bỡn.

Lời bàn tán này là của mấy anh đã yên ổn vợ con. Với họ chuyện "yên ổn" là quan trọng nhất. Cánh đàn ông này chỉ thích "cơi nới" chứ không thích "rước hẳn". Tận cùng sâu thẳm của lời bàn tán này đơn giản chỉ là "Nếu cần thì họ sẵn sàng "giúp" gọi là cho đỡ "ngứa ngáy" chứ dại gì bỏ vợ bỏ con đang yên ổn để đi làm cái chuyện "xây dựng gia đình" với người góa.

- Mặt ấy hình như ... sát phu?

Lâm Oanh cũng thấy khổ tâm khi nghe câu ấy nhưng cô bỏ ngoài tai. Chuyện này bắt nguồn từ một ý "gán ghép" trong cơ quan. Dĩ nhiên họ chỉ nói phong phanh thôi. Lâm Oanh biết trong cơ quan nhiều người có muốn vun cho cô với anh phó phòng đã ngoài bốn mươi mà chưa một lần lấy vợ. Anh này được cái có tí chức nhưng vẻ nhát gái nên vừa nghe mấy người "nhắn nhe" như vậy đã nhảy phách lên như người phải bỏng. Lâm Oanh tình cờ nghe thấy anh "phó phòng" vừa len lén nhìn cô vừa ghé tai trả lời mấy lời đề nghị của đồng nghiệp.

Mọi chuyện cứ ngày này qua ngày khác với những lời bàn tán chẳng có gì mới. Lâm Oanh đã bắt đầu thôi nghĩ vẩn vơ mỗi khi nghe được lời thầm thì xẩy ra một chuyện. Cô bị cảm cúm phải nghỉ nằm nhà. Gọi là nằm nhà nhưng Lâm Oanh phải mang cả chồng văn bản giấy tờ về để hoàn thiện báo cáo. Cô mệt lử mà công việc dường như không nhúc nhích. Chồng giấy tờ la liệt khiến cô hoa hết cả mắt. Cái khó nhất là vào máy tính. Người khỏe thì không nói làm gì chứ người cảm cúm hễ nhìn vào màn hình là nước mắt nước mũi chảy dàn dụa.

Cám cảnh ấy và vả lại cơ quan đang cần những thứ mà Lâm Oanh đang làm dở nên cuối cùng các đồng nghiệp phải tính. Họ tính khá nhanh bởi lúc này trong cơ quan đang có mấy cô mấy cậu "tập sự". Cánh tập sự thì đương nhiên là biết vâng lời. Một cậu tập sự hai mươi ba tuổi, đẹp trai, cơ bắp vào loại đáng nể được cử tới nhà Lâm Oanh.

Cậu tập sự tên Tuấn đến nhà Lâm Oanh. Căn hộ bảy nhăm mét vuông trên tầng 14 khu chung cư H ở phía Tây thành phố thiếu bàn tay đàn ông nên nó văng vắng. Cậu Tuấn chào chị Lâm Oanh bằng cái giọng lí nhí rồi ngồi xuống bên giường, cậu nhìn đứa con gái của Lâm Oang đang ngủ say nói vu vơ vì chưa tìm ra câu nói nào hợp lý "Cháu đang học nói à? Em sẽ dạy cháu nói".

Chớm thu là dịp người ta bàn tán nhiều về chuyện dựng vợ gả chồng. Lâm Oanh như nhiễm bệnh đó mà nói trêu cậu Tuấn. "Bao giờ thì Tuấn mời chúng tôi ăn cỗ đấy?". Tuấn ngượng đỏ mặt, dường như cậu ta thấy bị bắt quả tang khi vừa nhìn đăm đắm vào lưng Lâm Oanh. Cậu cuống lên mà trả lời. "Em chờ chị". Chẳng hiểu câu trả lời ấy có ý nhị gì mà nó cũng làm Lâm Oanh đỏ mặt. Cô khéo quay mặt nhìn vào màn hình máy tính như chẳng thứ gì bận tâm bằng công việc. Tấm lưng tròn lẳn của cô qua chiếc áo mặc ở nhà càng làm cậu Tuấn nhìn đăm đắm hơn. Tự nhiên Tuấn thấy rạo rực.

Đúng một tuần thì Lâm Oanh hết cảm cúm. Công việc nhờ có cậu Tuấn nên cũng xong xuôi. Hôm Lâm Oanh đến cơ quan cùng chồng văn bản đã hoàn thiện, các đồng nghiệp nhìn cô nói ỡm ờ.

- Cũng được việc đấy nhỉ?

Đây là câu nói của mấy "u". Cánh này chẳng thứ gì qua mắt họ được. Nhìn thái độ của cậu Tuấn mỗi khi cậu đáo nhanh con mắt nhìn "chị Lâm Oanh" là họ đoán ngay ra. Lâm Oanh nhận ra điều ấy nên cô có ý lảng mỗi khi Tuấn lại bên hỏi han về con bé. Có mấy ngày hai chú cháu bên nhau mà xem ra con bé cũng quyện với chú Tuấn.

Lâm Oanh cười vui vì cô đã không phụ lòng tin ở đồng nghiệp. Cậu Tuấn lại thêm ngơ ngơ. Nét mặt như vừa bị mất thứ gì. Từ bữa đó Tuấn ngồi ở bàn làm việc của mình trong đầu cậu cứ lởn vởn tấm lưng tròn lẳn của Lâm Oanh.

- Có người đến tuyển phi công kìa.

Mấy anh đã yên ổn chuyện vợ con bắt đầu nói những lời dị nghị. Lâm Oanh cảm thấy vừa thinh thích vừa ngài ngại. Quả tình dạo này cô cũng "quan tâm" đến cậu Tuấn nhiều hơn. Sáng nào cậu đến cơ quan mà không hỏi han gì cô là cô lại khẽ kín thở thở dài. Hôm nào Tuấn không vui đùa là Lâm Oanh lại lo lo. "Chỉ sợ cậu ấy mệt".

- Thấy được thì tới luôn đi.

Người nói câu vẻ hậm hực chen ganh tỵ đó chính là anh phó phòng cứng tuổi mà chưa vợ. Anh ta nói với cái giọng dài ra khiến các đồng nghiệp khác phải phì cười. Lâm Oanh thấy bối rối. Cô nhân lúc vắng người nói với Tuấn. "Hay là Tuấn đừng đến chơi nhà tôi nữa". Cậu Tuấn cúi đầu suy nghĩ rồi quả quyết. "Chị cứ coi đó là chuyện bình thường đi".

Bình thường đi. Lâm Oanh cố nghĩ như vậy nhưng chuyện Tuấn tới nhà cũng thành thói quen. Ngày nghỉ nào Tuấn đến muộn hoặc không đến là cô đứng ngóng bồn chồn. Tự nhiên Lâm Oanh thấy nhơ nhớ. Chuyện có Tuấn ở trong nhà thực ra cũng làm Lâm Oanh thấy tự tin hơn. Cô không thấy buồn chán hay trống trải sau cái chết của chồng nữa. Đứa con gái của Lâm Oanh cũng tỏ ra rất mến chú Tuấn. Nó tròn con mắt màu hạt nhãn lên nhìn mẹ nói những câu bập bẹ. Trẻ con bây giờ được cái sáng dạ. Con bé đã nói được khá nhiều từ.

hôm con bé lăn ra ốm. Lại đúng vào ngày Lâm Oanh được cơ quan cử đi công tác. Cô hốt hoảng thực sự. Xin phép nghỉ không đi cũng thấy không ổn. Mà đi công tác lúc này sao đành. Nhưng rối bời hiện rõ trên nét mặt. Gửi con đâu bây giờ? Ông bà nội của con bé lại ở xa. Lâm Oanh lấy chồng tỉnh ngoài mà. Gửi cha mẹ mình cùng không được. Ông bà ngoại có lịch đi thăm thằng cháu đích tôn mất rồi. Như đọc được nỗi băn khoăn ấy của Lâm Oanh, cậu Tuấn đến bên nói. "Chị cứ đi công tác vài ngày đi. Cháu em trông cho". Lần nói này cậu Tuấn nói chẳng kiêng dè gì cả, cậu nói trước mặt các đồng nghiệp như đặt Lâm Oanh vào "sự đã rồi".

Hết đợt công tác Lâm Oanh lao vội về nhà. Tới cửa, cô dừng lại cẩn thận đứng nghe ngóng. Trong nhà con bé đang ngồi ngoan trong lòng Tuấn. Nhìn hai chú cháu như vậy Lâm Oanh thấy lòng mình hồi hộp. Cô lúng túng không dám bước tới ôm con như cô định tâm từ khi lên xe về nhà. Cô cứ đứng yên lặng. Trong đầu Lâm Oanh những ý nghĩ là lạ ùa đến. Đã lâu rồi hay chính xác hơn là đứa con gái của cô chưa một lần được ngồi trong lòng bố nó. Con bé lớn lên ngày nào là Lâm Oanh cảm thấy mình có lỗi với nó ngày ấy.

Những suy nghĩ là lạ làm Lâm Oanh xấu hổ. Cô đỏ bừng mặt một cách vô cớ và vô tình đánh rơi chiếc túi xách. Tiếng động ngoài cửa làm hai chú cháu cùng giật mình trông ra ngoài. Con bé nhớ mẹ quá nên vừa thấy bóng mẹ là hét toáng lên. Nó hét toáng nhưng vẫn để yên cho chú Tuấn bế. Lâm Oanh nhào tới định ôm con. Tuấn cũng vội đứng lên bước về phía cửa. Hai người như chạm mặt vào nhau. Một cảm giác êm ái mà lâu lắm rồi Lâm Oanh mới thấy lại. Tuấn vẫn giữ con bé trong tay mình nhưng ý nghĩ trao nó cho mẹ nó lại thôi thúc. Vô tình tay của Lâm Oanh và tay của Tuấn nắm lấy nhau.

Sự đã rồi làm họ cùng im lặng chưa tìm ra được câu nói nào để hỏi han nhau. Đứa con gái nhoài người về phía mẹ, nó bập bẹ nói "Bố, bố....". Những câu nói mà trước đó Lâm Oanh chưa nghe nó nói.

Truyện ngắn của Nguyễn Trọng Văn

Có thể bạn quan tâm

Nên xem

Người dân Thủ đô đánh giá cao iHanoi nhờ tính tiện dụng và hiệu quả xử lý

Người dân Thủ đô đánh giá cao iHanoi nhờ tính tiện dụng và hiệu quả xử lý

(LĐTĐ) Ứng dụng iHanoi đã có hơn 52.000 tài khoản đăng ký, vượt mốc 20.000 lượt truy cập hằng ngày. Ứng dụng này đã tiếp nhận và xử lý nhanh chóng 338 phản ánh, tỷ lệ hài lòng đạt trên 48%. Người dân đánh giá cao iHanoi nhờ tính tiện dụng và hiệu quả xử lý.
Đào tạo về dinh dưỡng khoa học trong thể thao cho các câu lạc bộ bóng đá Việt Nam

Đào tạo về dinh dưỡng khoa học trong thể thao cho các câu lạc bộ bóng đá Việt Nam

(LĐTĐ) Liên đoàn Bóng đá Việt Nam vừa phối hợp với Herbalife Việt Nam tổ chức buổi đào tạo về dinh dưỡng khoa học thể thao cho các đại diện của 58 câu lạc bộ bóng đá Việt Nam.
Hà Nội: Gần 1.100 tỷ đồng chi trả trợ cấp cho người có công

Hà Nội: Gần 1.100 tỷ đồng chi trả trợ cấp cho người có công

(LĐTĐ) 6 tháng đầu năm 2024, Hà Nội chi cho công tác trợ cấp ưu đãi người có công với tổng kinh phí 1.252 tỷ đồng, trong đó, thực hiện chi trả đầy đủ, kịp thời trợ cấp cho gần 80.000 người có công và thân nhân người có công số tiền 1.094 tỷ đồng.
Hơn 200 cán bộ được tập huấn công tác kiểm soát nhiễm khuẩn

Hơn 200 cán bộ được tập huấn công tác kiểm soát nhiễm khuẩn

(LĐTĐ) Vừa qua, tại Bệnh viện đa khoa Đức Giang, Sở Y tế Hà Nội tổ chức lớp tập huấn nâng cao năng lực cho 238 cán bộ làm công tác kiểm soát nhiễm khuẩn tại các cơ sở y tế trực thuộc ngành.
Tập huấn kỹ năng thương lượng, ký kết Thỏa ước lao động tập thể cho cán bộ Công đoàn huyện Phúc Thọ

Tập huấn kỹ năng thương lượng, ký kết Thỏa ước lao động tập thể cho cán bộ Công đoàn huyện Phúc Thọ

(LĐTĐ) Ngày 16/7, Liên đoàn Lao động (LĐLĐ) huyện Phúc Thọ phối hợp với Trung tâm Chính trị huyện tổ chức lớp tập huấn kiến thức về công tác An toàn, vệ sinh lao động; bồi dưỡng kỹ năng, quy trình, phương pháp xây dựng, ký kết Thỏa ước lao động tập thể cho các đồng chí trong Ban Chấp hành, Ủy ban Kiểm tra LĐLĐ huyện và cán bộ Công đoàn cơ sở trực thuộc LĐLĐ huyện.
Thời tiết ngày 17/7: Khu vực Hà Nội có nơi mưa rất to

Thời tiết ngày 17/7: Khu vực Hà Nội có nơi mưa rất to

(LĐTĐ) Dự báo thời tiết ngày 17/7, khu vực Hà Nội trời nhiều mây, ngày có mưa vừa, mưa to và dông, cục bộ có nơi mưa rất to.
Thông cáo báo chí Kỳ họp thứ 43 của Ủy ban Kiểm tra Trung ương

Thông cáo báo chí Kỳ họp thứ 43 của Ủy ban Kiểm tra Trung ương

Trong các ngày 15 và 16/7/2024, tại Hà Nội, Ủy ban Kiểm tra Trung ương đã họp Kỳ thứ 43. Đồng chí Trần Cẩm Tú, Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Trung ương Đảng, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương chủ trì Kỳ họp. Tại Kỳ họp này, Ủy ban Kiểm tra (UBKT) Trung ương đã xem xét, kết luận một số nội dung sau:

Tin khác

Phát động Chương trình “Chung tay xoa dịu nỗi đau da cam năm 2024”

Phát động Chương trình “Chung tay xoa dịu nỗi đau da cam năm 2024”

(LĐTĐ) Trung ương Hội Nạn nhân chất độc da cam/dioxin Việt Nam, Cổng Thông tin điện tử nhân đạo quốc gia 1400, Nền tảng thiện nguyện MB và các cơ quan, đơn vị phối hợp thực hiện chương trình kêu gọi đồng bào, chiến sĩ cả nước, với trách nhiệm, nghĩa tình hãy đồng hành, ủng hộ Chương trình “Chung tay xoa dịu nỗi đau da cam năm 2024”.
Quý vật tìm quý nhân

Quý vật tìm quý nhân

(LĐTĐ) Trong cuộc sống đầy bon chen và xô bồ, có những giá trị không thể đong đếm bằng tiền bạc hay vật chất. Ngay cả khi xã hội phát triển theo hướng hiện đại và thay đổi nhanh chóng, triết lý “Quý vật tìm quý nhân” vẫn luôn giữ nguyên giá trị của nó, nhắc nhở chúng ta rằng, mọi vật quý giá đều cần tìm đến những tâm hồn biết trân trọng và nâng niu chúng. Đó không chỉ là một niềm tin mà là một chân lý mãi mãi tồn tại trong mọi thời đại.
Khúc biến tấu của nắng

Khúc biến tấu của nắng

(LĐTĐ) Nắng thức dậy một ngày hè! Nắng rực rỡ trên những vòm cây, tán lá, nắng mênh mang trên khắp nẻo sơn hà, nắng trải dài trên những cánh đồng xa, nắng chu du trên những con đường dài bất tận! Vẻ ngời ngời của nắng tô làn da thiếu nữ thêm hồng hào, tươi trẻ. Nắng tung tăng cùng đàn con trẻ trên sân trường chộn rộn. Nắng tô điểm cho những lá hoa thêm thắm sắc tươi màu. Muôn ngàn đóa hướng dương kiêu hãnh vươn mình đón nắng như thể chúng sinh ra là vì có nắng.
Hành trình lấy “ngọc của trời”

Hành trình lấy “ngọc của trời”

(LĐTĐ) Dám từ bỏ công việc ổn định để bắt đầu một ngã rẽ mới mà biết trước là rất nhiều khó khăn, vất vả, chị Phạm Thị Kiều Oanh - Giám đốc Công ty cổ phần Sinh thái ruộng rươi đã trở thành người tiên phong phát triển mô hình nông nghiệp sinh thái cộng sinh lúa - rươi tại Việt Nam.
Nhiều dấu ấn đậm nét trong hoạt động đào tạo sau đại học

Nhiều dấu ấn đậm nét trong hoạt động đào tạo sau đại học

(LĐTĐ) Sáng 10/7, tại Văn Miếu Quốc Tử Giám, Học viện Hành chính Quốc gia đã tổ chức thành công Lễ Bế giảng và trao bằng Tiến sĩ, Thạc sĩ năm 2024. Gần 300 học viên cao học, nghiên cứu sinh được vinh danh và nhận bằng tốt nghiệp buổi lễ.
Những ai thuộc trường hợp tiếp xúc gần với người mắc bệnh bạch hầu?

Những ai thuộc trường hợp tiếp xúc gần với người mắc bệnh bạch hầu?

(LĐTĐ) Theo Quyết định số 3593/QĐ-BYT của Bộ Y tế ngày 18/8/2020, người tiếp xúc gần với ca bệnh bạch hầu gồm: Người sống cùng nhà, học sinh cùng lớp, nhóm trẻ chơi chung, người làm cùng nhóm, người ăn ngủ cùng, sinh hoạt tôn giáo chung, ngồi cùng phương tiện, chăm sóc bệnh nhân không bảo hộ, tiếp xúc trực tiếp.
Sống tỉnh thức

Sống tỉnh thức

(LĐTĐ) Sống tỉnh thức là hành trình nhận thức và điều chỉnh bản thân để tìm thấy tự do nội tâm và ý nghĩa cuộc sống. Bằng cách hiểu và giải phóng khỏi những ràng buộc nội tâm, sống theo trái tim và trân trọng hiện tại, chúng ta đạt được sự bình an và hạnh phúc thực sự.
Vũ khúc hoa dâm bụt

Vũ khúc hoa dâm bụt

(LĐTĐ) Lặng nghe mùa hạ muốn rời gót, chút rực rỡ cuối cùng dành lại cho màu hoa dâm bụt. Màu hoa diễm lệ nở thắm thiết giữa nắng và gió, vấn vương e ấp sắc đỏ tươi sáng. Thật xứng đáng là thứ ánh sáng cuối cùng bừng lên mang tất cả sinh khí và thần sắc của mùa hạ.
Để Côn Đảo mãi xanh

Để Côn Đảo mãi xanh

(LĐTĐ) Côn Đảo là điểm du lịch nghỉ dưỡng và tham quan nổi tiếng của tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu với các bãi tắm và Khu bảo tồn thiên nhiên Vườn Quốc gia Côn Đảo. Việc bảo vệ, gìn giữ môi trường tại Côn Đảo có ý nghĩa hết sức quan trọng, không những thể hiện sự tôn nghiêm, tôn kính đối với các liệt sĩ đã nằm lại nơi đây mà còn thể hiện ý thức bảo vệ thiên nhiên, góp phần phát triển bền vững huyện đảo Côn Đảo.
Hương vị đoàn viên

Hương vị đoàn viên

(LĐTĐ) Đang mải mê với những bản kế hoạch trên máy tính, mẹ tôi gọi điện thoại nhắc ngày giỗ bố sắp đến. Tôi cười tươi bảo: “Con nhớ ngày giỗ bố mà, con nhất định sẽ về sớm”. Tắt máy, lòng bỗng se sắt nhớ bố da diết, nghe dậy hương cháo cá lóc thoang thoảng trong tâm trí.
Xem thêm
Phiên bản di động