Chúng ta rơi về đâu?
Con đường nào thì cũng sẽ tốt hơn đi cùng tôi | |
Tình yêu ấy tôi trao người hết |
Khoảnh khắc bắt đầu một ngày mới là thời gian mà con người ta dễ quên mất nhau nhất. Tôi hôm qua tôi với anh ấy không nói chuyện. Tối hôm qua tôi đi ăn một mình, đêm về lặng yên nhìn thật lâu vào thứ ánh sáng hiu hắt màu vàng đục ngoài ngõ.
Có lúc, tôi cảm thấy thế giới mình sống quá thiếu sự gắn kết.
Giống như chuyện tình hôm qua ấy, hẹn ước khi đó rất ngọt ngào, môi với môi khi đó còn được hôn nồng cháy. Rồi thì khoảng cách và những suy nghĩ trái chiều. Rồi những lời vô ý khiến tâm trí mình lăn tăn nghĩ ngợi. Bánh xe mặt trời vẫn quay chưa khi nào ngừng nghỉ. Phương trời này, tôi thấy được cái vỗ vai của một người đồng nghiệp. Tôi nghe những náo nhiệt thôi thúc đôi chân mình bước.
(Ảnh minh họa: Minh Phương) |
À, hóa ra điều chúng ta cần làm nhất là phải tiến lên phía trước chứ chẳng phải là “có nhau”.
Cuộc tình chúng ta sẽ đi về đâu khi mà những nhớ thương hôm ấy đã khi đầy khi cạn như là con ngõ mà mùa thu đi lạc.
Anh từng rất cố gắng đề có được tình cảm của tôi, nhưng hôm nay ta đối diện nhau bằng những hững hờ rất lạ. Tôi lặng nghe trái tim mình tan ra trong cảm giác đó. Những cái từng nồng nhiệt, những nguyện ước cảm chừng sẽ thắp cháy một đời, hôm nay còn gì đâu.
Những hôm nay, suy nghĩ trong tôi đã rất khác.
Dưới con đường mờ ánh đèn, tôi nhẹ đưa tay gạt hai hàng nước mắt. Tôi chẳng muốn gọi cho anh, chẳng muốn anh phải thấy rằng tôi yếu mềm.
Câu chuyện hôm nay tôi muốn tự tôi viết tiếp. Tôi muốn một mình, không phải là cùng anh. Những ngọt ngào cay đắng của đời, tôi muốn tự cho mình thêm thời gian để suy nghĩ.
Tình yêu đó ngọt ngào là thế, nhưng hôm nay lại thành ra phiền phức bó buộc. Điều ấy là vì tôi hay vì ai?
Chúng ta rơi về đâu cùng những ám ảnh vẫn thường xuyên ngủ dậy trong tâm trí.
Tôi nhiều lần mơ thấy anh đi cùng người khác, nhiều lần hình dung ra từ trong mái tóc quen là một con người từng thiết tha như da thịt. Nỗi nhớ hôm nay không hiện ra mọi lúc, nhưng sự sâu sắc dường như còn khắc khoải hơn.
Tôi không đo nổi lòng mình và thực sự ghét cảm giác đó.
Tôi biết chúng ta sau này sẽ không chung bước.
Thật khó để hai con người từng chia đôi ngả đường có thể bắt nhịp những yêu thương trở lại. Cảm giác trở về không còn những lạ lẫm. Mỗi va chạm vào tiềm thức đều gợi ra những cách thức của buồn rầu. Tôi đâu muốn tình cảm chúng ta như thế. Nỗi lo hôm nay tôi đâu muốn mỗi đứa phải tự mình giành một nửa. Nhưng đời mình phải thế, biết trách ai bây giờ?
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Hàng loạt dự án giao thông tại TP.HCM sẽ khánh thành trước Tết Nguyên đán 2025
Hoàn thiện chính sách, pháp luật về doanh nghiệp dân tộc tại Việt Nam
LĐLĐ quận Nam Từ Liêm: Nhiều đổi mới sáng tạo trong hoạt động Công đoàn
Transerco sắp thí điểm vận hành xe buýt điện
Khởi động Giải bóng đá nữ U19 Quốc gia - Cúp Acecook 2025
Phát huy nguồn lực sẵn có để phát triển công nghiệp văn hóa trên địa bàn quận Tây Hồ
Phó Thủ tướng Trần Hồng Hà thăm, tặng quà Tết tại Đồng Nai
Tin khác
Làng đào Nhật Tân, quất Tứ Liên tất bật vào vụ, phục vụ nhu cầu chơi Tết của người dân
Xã hội 09/01/2025 08:07
Ngân hàng Chính sách xã hội trao 200 suất quà Tết cho hộ nghèo, gia đình chính sách ở Nghệ An
Cộng đồng 09/01/2025 07:24
Khi GenZ biến livestream bán hàng thành nghệ thuật giải trí
Cộng đồng 08/01/2025 20:52
Cảnh giác trước dịch vụ đổi tiền trên mạng xã hội dịp cận Tết Nguyên đán
Xã hội 07/01/2025 12:23
TP.HCM: Phòng chống tệ nạn xã hội trong công nhân, người lao động dịp Tết Nguyên đán 2025
Cộng đồng 07/01/2025 10:05
Duy trì phong trào vệ sinh môi trường, tạo tiền đề xây dựng khu dân cư văn minh
Xã hội 05/01/2025 08:47
Hà Nội rực rỡ phố hoa lụa ngày gần Tết
Cộng đồng 04/01/2025 21:33
Cảnh giác với các chiêu lừa đảo tinh vi dịp cuối năm
Cộng đồng 04/01/2025 11:13
Nâng cao nhận thức về biến đổi khí hậu trong các nhà trường
Cộng đồng 02/01/2025 16:46
Từ 2/1/2025, Nghệ An thí điểm không tiếp nhận hồ sơ giấy 65 thủ tục hành chính
Cộng đồng 01/01/2025 19:34