Thương sao mùi khói đốt đồng
Dạo chơi Nhớ sao lê chát quê mình! |
Thông thường ở miền Tây, sau vụ đông xuân, người nông dân nhanh chóng đốt đồng, trả lại mặt ruộng phẳng phiu, để kịp cày ải, bơm nước cho vụ lúa tiếp theo. Những khi ấy, khói đốt đồng mù mịt cả một góc trời. Tới vụ hè thu, đa phần những mảnh ruộng được để nguyên rơm rạ chờ mùa nước nổi về nhấn chìm đi tất cả. Chỉ những khu gò cao, canh tác vụ mùa hay ở những nơi làm vụ ba, người ta mới đốt đồng. Nhiều năm trở lại đây, với sự ra đời của chiếc máy cuốn rơm, ngọn khói đốt đồng nhỏ nhoi chỉ còn được cất lên từ phần thân những gốc rạ sót lại và một ít cọng rơm vàng vương vãi. Nhưng dù thế cũng đủ để nhóm lên ngọn lửa, cho phần còn lại của cây lúa biến thành tro trở về với đất và ngọn khói đốt đồng thanh thoát bay lên.
Ảnh minh họa |
Tôi thả lỏng người, hít căng đầy lồng ngực mùi khói đốt đồng thân thương. Chẳng giống mùi cay sè khói bếp, mùi tinh dầu the the, ngai ngái của lá cây rừng đốt nương làm rẫy và đương nhiên, chẳng giống mùi khói bụi nồng nặc, ngột ngạt giữa trưa hè phố xá. Mùi khói đốt đồng dịu dàng, cay cay nơi sống mũi. Ẩn chứa trong đó có mùi sữa non của hương cốm mới, mùi ngọt ngào của những hạt lúa căng mẩy no tròn, mùi nồng nàn của bùn đất quê hương, mùi thảo thơm rơm rạ và mùi mặn mòi của những giọt mồ hôi.
Chạy suốt theo hơi thở và dòng chảy của tâm thức, ngọn khói đốt đồng len lỏi, thấm vào toàn bộ các giác quan của cơ thể. Để rồi đi đến đâu, dòng khí ấy làm tươi mới từng tế bào, mạch máu. Kỷ niệm của những ngày xa xưa chợt ùa về đong đầy trong tiềm thức. Tôi thấy mình trở về cùng bạn bè trên cánh đồng bát ngát, mênh mông.
Ngày ấy, thừa lúc cả đàn bò nhẩn nha gặm cỏ, mấy đứa chúng tôi đi gom nhặt từng gốc rạ đang nằm ẩn mình trong những luống cày. Gốc rạ khô được giũ sạch đất, xé nhỏ chụm lên thành ngọn lửa liu riu mà đượm khói. Khi những củ khoai, những bắp ngô được nướng chín cũng là lúc mặt đứa nào đứa nấy bám đầy lọ lem, giàn giụa nước mắt. Mùi khói rạ quyện trong mùi khoai bắp chín nồng nàn đã làm ấm lòng những đứa trẻ tuổi mười ba, mười bốn. Vừa thổi vừa xuýt xoa ăn, chúng tôi nhìn nhau cười bằng những hàm răng, những bờ môi đen nhẻm…
Tôi xa quê hương đã hơn hai chục năm, chiều nay, gặp ngọn khói đốt đồng, lòng chợt nao nao nhớ về những vầng khói bảng lảng năm xưa nơi quê mẹ. Và... thốt nhiên, tôi cảm nhận khoảnh khắc yên bình đến lạ trong đời.
Nguyễn Hội
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Về nơi "xứ sở nhà thờ" mùa Giáng sinh
Tiếp tục đổi mới mạnh mẽ hoạt động của Mặt trận theo phương châm hướng về cơ sở
Ba cựu Phó Giám đốc sở hầu tòa trong vụ "chuyến bay giải cứu" giai đoạn 2
97 đề tài tham dự Cuộc thi Khoa học, kỹ thuật cấp Thành phố dành cho học sinh trung học
Công đoàn ngành Xây dựng Hà Nội lên kế hoạch chăm lo cho người lao động dịp Tết Nguyên đán
“Quả ngọt” sau hàng năm trời chữa nuốt nghẹn không rõ nguyên nhân
Hà Nội ghi nhận thêm 258 trường hợp mắc sốt xuất huyết
Tin khác
Tạo điều kiện để trẻ em khiếm thị tiếp cận công nghệ
Cộng đồng 22/12/2024 06:53
Nhân lên niềm tự hào về truyền thống lịch sử vẻ vang của Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng
Cộng đồng 21/12/2024 11:47
Quận Thanh Xuân biểu dương cán bộ làm công tác dân số
Xã hội 21/12/2024 10:19
Ra mắt tính năng nhận diện “Ứng dụng chính thức của Chính phủ” trên Google Play
Xã hội 20/12/2024 12:24
Tập huấn kỹ năng truyền thông về sàng lọc trước sinh, sơ sinh cho cộng tác viên dân số
Xã hội 20/12/2024 06:53
Tiếp nhận hơn 107 tỷ đồng dành cho trẻ em có hoàn cảnh khó khăn trong năm 2025
Cộng đồng 19/12/2024 23:11
Quận Thanh Xuân hưởng ứng Tháng hành động Quốc gia về dân số
Xã hội 19/12/2024 20:52
Xuân đẹp nhất khi còn bên bố mẹ
Cộng đồng 19/12/2024 17:42
Độc đáo nghề làm hoa tre
Cộng đồng 19/12/2024 16:30
Phát động chiến dịch “Những mùa xuân nguyên vẹn”
Cộng đồng 19/12/2024 13:21