Dạo chơi
Những ngả rẽ của cuộc đời Chỉ có biển ở lại… |
![]() |
Ảnh minh họa |
Gã thích cuốc bộ một quãng dài trên hè phố chỉ để được ngắm người xa lạ qua lại. Thi thoảng cũng được nhìn ngắm cả những người đang cuốc bộ như mình, được mỉm cười với họ chẳng vì lí do gì cả.
Cũng có khi gã muốn chạy ào ra biển lúc bình minh, ngắm nhìn những tia ánh sáng đầu tiên xuyên thấu vào da thịt, vào mênh mông vô cùng. Gã thích ngắm nhìn và tưởng tượng những ánh mắt cô đơn như gã trước biển. Điều gã cần chỉ đơn giản là được chạm vào khoảng trống xung quanh…
Dạo chơi một mình hẳn nhiên là cô độc, nhưng đó là một sự cô độc dễ chịu. Gã nghĩ, trong căn phòng của mình, nơi có chiếc bàn, một cái ghế, cái máy tính, một giá sách và biết bao kế hoạch không hiện hình, hết thảy đều gợi đến công việc, nhiệm vụ, trách nhiệm. Vậy cớ sao gã không bỏ chút thời gian để thoát ra khỏi những thứ đó? Gã đã từng suy ngẫm về những chú ong thợ. Chúng làm việc miệt mài và chẳng mấy khi nghỉ ngơi. Chúng cần cù tìm hoa hút mật để đến một ngày chúng sẽ bay đi và không bao giờ trở về tổ. Gã thắc mắc với chính mình, chẳng nhẽ cả vòng đời ngắn ngủi của chú ong chỉ nghĩ đến công việc thôi ư? Nếu như tâm hồn lẫn thể xác của gã cũng bị giam tù trong những ràng buộc do gã tự tạo ra như thế, hẳn đến một ngày, một ngày nào đó thôi, gã sẽ giống như những chú ong cần mẫn kia, gã sẽ bay đi và chẳng bao giờ trở lại tổ ấm của mình nữa. ‘
Gã mê truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa của nhà văn cùng quê Nguyễn Minh Châu. Nhưng gã không thích cái kết của truyện. Nếu được phép viết lại, gã sẽ để cho nghệ sĩ Phùng “lỡ hẹn” với vị trưởng phòng về tấm ảnh chụp biển buổi sáng có sương mù. Mặc kệ “bức tranh mực tàu của một danh họa thời cổ”, Phùng sẽ vứt bỏ chiếc máy ảnh và thoái mái ngắm nhìn cảnh “đắt” trời cho ấy. Trở về, trưởng phòng sẽ trách, anh sẽ trả lời “tôi muốn cảm nhận cuộc sống của riêng mình mà không bị ràng buộc bởi mục đích nào cả”. Rồi anh kể lại khoảnh khắc diệu kì trước biển ấy cho trưởng phòng nghe. Gã tin…trưởng phòng sẽ hiểu…
Cuộc sống hiện đại cần những khoảng thời gian để ta dạo chơi. Dạo chơi với thiên nhiên. Dạo chơi với mọi người. Dạo chơi để quên đi những bộn bề công việc, những áp lực đè nặng của cuộc sống. Dạo chơi là bạn đang được trở về với những sự thanh thản nhất của trái tim cuộc sống.
Nguyễn Đình Ánh
Có thể bạn quan tâm
Nên xem

HĐND Thành phố nắm bắt đúng, trúng vấn đề quan trọng, cấp thiết để giám sát, chất vấn

EVNNPC nhận giải thưởng Thành phố Thông minh Việt Nam 2023

HĐND Thành phố chất vấn nhóm vấn đề giao thông đô thị tại kỳ họp 14

Kỳ cuối: Hoàn thiện pháp lý, huy động mọi nguồn lực phát triển nhà ở công nhân

Khai mạc kỳ họp thứ 14, Hội đồng nhân dân thành phố Hà Nội khoá XVI

TP.HCM: Bắt nhanh đối tượng cướp tiệm vàng

Đồng Nai: Điều động, bổ nhiệm nhiều cán bộ chủ chốt
Tin khác

Hà Nội: Khai thác lợi thế ẩm thực để phát triển công nghiệp văn hóa
Văn hóa 02/12/2023 21:07

Những tháng 12…
Văn hóa 02/12/2023 21:06

Gala Báo chí 2023: Tôn vinh sự dấn thân và bản lĩnh của người làm báo
Văn hóa 02/12/2023 14:04

Khơi thông nguồn lực, định vị thương hiệu Thành phố sáng tạo
Longform 02/12/2023 08:36

Khai mạc Lễ hội Văn hoá Ẩm thực Hà Nội năm 2023
Văn hóa 01/12/2023 22:40

Tăng cường ứng dụng trí tuệ nhân tạo trong sản xuất sản phẩm báo chí
Văn hóa 01/12/2023 09:56

Tiếp nối dòng chảy văn hóa Việt - Hàn
Văn hóa 30/11/2023 14:49

Bảo tồn và phát triển làng nghề truyền thống ở Thủ đô Hà Nội
Văn hóa 30/11/2023 12:24

Định vị thương hiệu văn hóa, ẩm thực, du lịch của Thủ đô
Văn hóa 30/11/2023 10:57

Nâng cao hiệu quả phong trào thi đua thực hiện văn hóa công sở và nơi công cộng
Văn hóa 29/11/2023 10:54