Dạo chơi
| Những ngả rẽ của cuộc đời Chỉ có biển ở lại… |
![]() |
| Ảnh minh họa |
Gã thích cuốc bộ một quãng dài trên hè phố chỉ để được ngắm người xa lạ qua lại. Thi thoảng cũng được nhìn ngắm cả những người đang cuốc bộ như mình, được mỉm cười với họ chẳng vì lí do gì cả.
Cũng có khi gã muốn chạy ào ra biển lúc bình minh, ngắm nhìn những tia ánh sáng đầu tiên xuyên thấu vào da thịt, vào mênh mông vô cùng. Gã thích ngắm nhìn và tưởng tượng những ánh mắt cô đơn như gã trước biển. Điều gã cần chỉ đơn giản là được chạm vào khoảng trống xung quanh…
Dạo chơi một mình hẳn nhiên là cô độc, nhưng đó là một sự cô độc dễ chịu. Gã nghĩ, trong căn phòng của mình, nơi có chiếc bàn, một cái ghế, cái máy tính, một giá sách và biết bao kế hoạch không hiện hình, hết thảy đều gợi đến công việc, nhiệm vụ, trách nhiệm. Vậy cớ sao gã không bỏ chút thời gian để thoát ra khỏi những thứ đó? Gã đã từng suy ngẫm về những chú ong thợ. Chúng làm việc miệt mài và chẳng mấy khi nghỉ ngơi. Chúng cần cù tìm hoa hút mật để đến một ngày chúng sẽ bay đi và không bao giờ trở về tổ. Gã thắc mắc với chính mình, chẳng nhẽ cả vòng đời ngắn ngủi của chú ong chỉ nghĩ đến công việc thôi ư? Nếu như tâm hồn lẫn thể xác của gã cũng bị giam tù trong những ràng buộc do gã tự tạo ra như thế, hẳn đến một ngày, một ngày nào đó thôi, gã sẽ giống như những chú ong cần mẫn kia, gã sẽ bay đi và chẳng bao giờ trở lại tổ ấm của mình nữa. ‘
Gã mê truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa của nhà văn cùng quê Nguyễn Minh Châu. Nhưng gã không thích cái kết của truyện. Nếu được phép viết lại, gã sẽ để cho nghệ sĩ Phùng “lỡ hẹn” với vị trưởng phòng về tấm ảnh chụp biển buổi sáng có sương mù. Mặc kệ “bức tranh mực tàu của một danh họa thời cổ”, Phùng sẽ vứt bỏ chiếc máy ảnh và thoái mái ngắm nhìn cảnh “đắt” trời cho ấy. Trở về, trưởng phòng sẽ trách, anh sẽ trả lời “tôi muốn cảm nhận cuộc sống của riêng mình mà không bị ràng buộc bởi mục đích nào cả”. Rồi anh kể lại khoảnh khắc diệu kì trước biển ấy cho trưởng phòng nghe. Gã tin…trưởng phòng sẽ hiểu…
Cuộc sống hiện đại cần những khoảng thời gian để ta dạo chơi. Dạo chơi với thiên nhiên. Dạo chơi với mọi người. Dạo chơi để quên đi những bộn bề công việc, những áp lực đè nặng của cuộc sống. Dạo chơi là bạn đang được trở về với những sự thanh thản nhất của trái tim cuộc sống.
Nguyễn Đình Ánh
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Dự báo thời tiết Hà Nội ngày 26/12: Đêm không mưa, trời rét
Bí thư Thành ủy Hà Nội Nguyễn Duy Ngọc kiểm tra tiến độ thi công các công trình, dự án trên địa bàn Thành phố
Đề xuất bỏ sổ kiểm định xe cơ giới, xe máy chuyên dùng
Giấc mơ an cư trong vòng xoáy giá nhà
Tiếp tục nâng cao chất lượng chăm sóc sức khỏe nhân dân
Không gian xanh hòa vào nhịp sống Thủ đô
Hà Nội hướng dẫn chi tiết quy trình ứng cử HĐND Thành phố, nhiệm kỳ 2026 - 2031
Tin khác
Bảo tàng Văn học Việt Nam: “Bức tranh thu nhỏ” của nền văn chương ngàn năm
Media 24/12/2025 18:55
Không thể bỏ lỡ chuỗi chương trình nghệ thuật chào năm mới 2026 tại Hà Nội
Văn hóa 24/12/2025 15:25
Bình chọn 10 sự kiện Văn hóa, Thể thao và Du lịch tiêu biểu năm 2025
Văn hóa 23/12/2025 21:43
Không gian âm nhạc cuối tuần mang đến một góc nhỏ Hà Nội đầy thơ mộng
Văn hóa 21/12/2025 22:16
Chương trình nghệ thuật đặc biệt tri ân và tôn vinh Bộ đội cụ Hồ
Văn hóa 21/12/2025 09:55
Quần thể Yên Tử - Vĩnh Nghiêm - Côn Sơn, Kiếp Bạc đón nhận Bằng công nhận Di sản văn hóa thế giới
Văn hóa 21/12/2025 09:50
Gặp gỡ nghệ nhân, khám phá bí quyết làm nên món chả cá Lã Vọng
Văn hóa 21/12/2025 06:30
“Một tình bạn” mở ra gam màu mới cho sách tranh Việt Nam
Văn hóa 20/12/2025 15:36
Giữ nghề ẩm thực là giữ bản sắc văn hóa nghìn năm Thủ đô
Văn hóa 20/12/2025 15:12
Tôn vinh hành trình ẩm thực kết nối sáng tạo của Thủ đô
Văn hóa 20/12/2025 09:25
