Hoàng hôn trên những nhịp cầu
| Tháng Chín giữ hộ miền thương Cơm in mo cau |
![]() |
| Ảnh minh họa |
Sinh ra và lớn lên ở đất bãi Phúc Xá, cách cầu Long Biên chỉ chừng mươi phút chạy xe nhưng hiếm khi tôi qua lại trên cây cầu ấy. Nó cổ cũ, già cả, nặng nề đứng đó trong dáng vẻ mỏi mệt, một tàn tích mà người ta chỉ ngước nhìn để kiếm tìm quá vãng. Nó không khớp vào bất cứ đâu trong bức tranh cuộc sống thường nhật đầy năng động ngày nay.
Dường như thời gian đã trót quên lãng cầu Long Biên. Bao năm trôi qua, vẫn đó những nhịp dầm và trụ cao mang màu trầm tích đầy hoài cổ. Vẫn lối đi xóc nảy, thi thoảng nghe lạch cạch tiếng bánh xe mau mắn nghiến qua một miếng bê tông hớ hênh. Vẫn đó đây, trong những ngày đông buốt rét, một, hai bếp than hồng thơm lừng mùi ngô nướng. Và vẫn, tiếng còi tàu hú lên xa xôi lẫn với âm thanh xình xịch khi tàu đến, hoặc đi, trong ráng chiều hoang hoải.
Tôi từng rất sợ đi qua cầu Long Biên những buổi chiều tàn, khi hoàng hôn loang màu đỏ ối cả một vùng trời và đèn vàng leo lét kéo cái bóng của những nhịp cầu dài ra ma mị. Vùng đất bên kia sông hồi ấy phố chưa thành phố nên vắng vẻ và tăm tối. Mẹ chở tôi qua cầu, gió mượn lọn tóc mẹ quất má tôi ran rát, còn cây cầu và hoàng hôn như nuốt chửng tôi vào một vùng không gian tĩnh mịch.
Giờ, tôi chuyển về sống bên kia sông và qua lại trên cầu Long Biên gần như mỗi ngày, bỗng lại thích dừng chân trên cầu những chiều muộn vơi vãn người, xe. Tôi đủng đỉnh trên lối đi bộ, thi thoảng ngừng bước tựa vào lan can, ngắm dải sáng lấp lánh tượng trưng cho đông đúc và náo nhiệt trên cầu Chương Dương cách đó không xa. Dường như đến một độ tuổi nào đó trong đời, lòng ta chợt bớt bám chấp vào mặt màu mè của cuộc sống, để tìm đến những âm sắc trầm lắng và dịu dàng hơn.
Ta bắt đầu thích những hoàng hôn hắt hiu với mây trời, sông nước và chừng như chỉ mình ta, vị cô đơn đậm sâu nhưng tự do hơn bao giờ hết. Ta bắt đầu thích cái yên bình của sự tĩnh lặng, chỉ tiếng sông hát, gió hát, đoàn tàu hát, mà tâm hồn ta cũng đang ngân nga ca hát. Ta bắt đầu thích những thứ cổ kính, như một cây cầu cũ hao mòn phong sương. Phong sương nhưng kiên cường đứng đó, sừng sững vắt mình qua thời gian mài mòn và thời đại dửng dưng. Đó là cầu Long Biên, cây cầu đại diện cho những vãng tích đã qua, nhưng cũng là biểu tượng bất hủ của Hà Nội.
Rồi một hôm, tôi lại có dịp dừng chân trên cầu, lắng nghe hơi thở dày nặng của kim loại rỉ sét dưới ánh hoàng hôn loang lổ. Chợt thấy cây cầu thật vĩ ngạn, còn mình thì nhỏ bé vô hạn…
Thùy Linh
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Xử lý nghiêm vi phạm đi đôi với bồi dưỡng pháp luật và kỹ năng cho lái xe buýt
Điều tra nguyên nhân vụ cháy làm chết 4 người tại quán bún ốc TP.HCM
Dôi dư 17.496 cơ sở, nhà đất tại các địa phương sau sắp xếp
Thanh Trì: Tập huấn chuyển đổi từ thuế khoán sang kê khai
Chuyển đổi xanh: Xu hướng không thể đảo ngược
Hà Nội kiến tạo tương lai với kinh nghiệm từ các Thành phố sáng tạo thế giới
Công đoàn phường Yên Nghĩa tập huấn công tác tài chính cho Chủ tịch, kế toán CĐCS
Tin khác
Hà Nội kiến tạo tương lai với kinh nghiệm từ các Thành phố sáng tạo thế giới
Văn hóa 05/12/2025 13:16
Nâng tầm gạo Việt, lan tỏa năm châu
Văn hóa 04/12/2025 13:38
Chung khảo Liên hoan "Thôn, tổ dân phố văn hóa tiêu biểu" Hà Nội diễn ra ngày 6/12
Văn hóa 01/12/2025 21:03
"Âm nhạc cuối tuần" - Điểm hẹn văn hóa mới bên hồ Gươm
Văn hóa 01/12/2025 13:09
Sôi động “Khai Hoa Huyền Ấn”: Giới trẻ TP.HCM khám phá lịch sử Việt bằng tương tác và công nghệ
Văn hóa 29/11/2025 13:29
Hà Nội khởi động Dự án "Âm nhạc cuối tuần" tại Nhà Bát Giác
Văn hóa 27/11/2025 19:57
Hà Nội sẽ thu phí tham quan đền Bạch Mã, đình Kim Ngân, Di tích số 28 Hàng Buồm
Văn hóa 27/11/2025 13:48
Hà Nội ban hành mức chi mới cho lĩnh vực văn hóa, nghệ thuật và thể thao thành tích cao
Văn hóa 27/11/2025 13:10
Hà Nội: Nâng cao chất lượng đội ngũ cán bộ công chức, viên chức quản lý văn hóa
Văn hóa 26/11/2025 21:36
28 vở diễn, hơn 1.000 nghệ sĩ tham gia Liên hoan Sân khấu Thử nghiệm 2025
Media 25/11/2025 21:53

