Hoàng hôn trên những nhịp cầu
| Tháng Chín giữ hộ miền thương Cơm in mo cau |
![]() |
| Ảnh minh họa |
Sinh ra và lớn lên ở đất bãi Phúc Xá, cách cầu Long Biên chỉ chừng mươi phút chạy xe nhưng hiếm khi tôi qua lại trên cây cầu ấy. Nó cổ cũ, già cả, nặng nề đứng đó trong dáng vẻ mỏi mệt, một tàn tích mà người ta chỉ ngước nhìn để kiếm tìm quá vãng. Nó không khớp vào bất cứ đâu trong bức tranh cuộc sống thường nhật đầy năng động ngày nay.
Dường như thời gian đã trót quên lãng cầu Long Biên. Bao năm trôi qua, vẫn đó những nhịp dầm và trụ cao mang màu trầm tích đầy hoài cổ. Vẫn lối đi xóc nảy, thi thoảng nghe lạch cạch tiếng bánh xe mau mắn nghiến qua một miếng bê tông hớ hênh. Vẫn đó đây, trong những ngày đông buốt rét, một, hai bếp than hồng thơm lừng mùi ngô nướng. Và vẫn, tiếng còi tàu hú lên xa xôi lẫn với âm thanh xình xịch khi tàu đến, hoặc đi, trong ráng chiều hoang hoải.
Tôi từng rất sợ đi qua cầu Long Biên những buổi chiều tàn, khi hoàng hôn loang màu đỏ ối cả một vùng trời và đèn vàng leo lét kéo cái bóng của những nhịp cầu dài ra ma mị. Vùng đất bên kia sông hồi ấy phố chưa thành phố nên vắng vẻ và tăm tối. Mẹ chở tôi qua cầu, gió mượn lọn tóc mẹ quất má tôi ran rát, còn cây cầu và hoàng hôn như nuốt chửng tôi vào một vùng không gian tĩnh mịch.
Giờ, tôi chuyển về sống bên kia sông và qua lại trên cầu Long Biên gần như mỗi ngày, bỗng lại thích dừng chân trên cầu những chiều muộn vơi vãn người, xe. Tôi đủng đỉnh trên lối đi bộ, thi thoảng ngừng bước tựa vào lan can, ngắm dải sáng lấp lánh tượng trưng cho đông đúc và náo nhiệt trên cầu Chương Dương cách đó không xa. Dường như đến một độ tuổi nào đó trong đời, lòng ta chợt bớt bám chấp vào mặt màu mè của cuộc sống, để tìm đến những âm sắc trầm lắng và dịu dàng hơn.
Ta bắt đầu thích những hoàng hôn hắt hiu với mây trời, sông nước và chừng như chỉ mình ta, vị cô đơn đậm sâu nhưng tự do hơn bao giờ hết. Ta bắt đầu thích cái yên bình của sự tĩnh lặng, chỉ tiếng sông hát, gió hát, đoàn tàu hát, mà tâm hồn ta cũng đang ngân nga ca hát. Ta bắt đầu thích những thứ cổ kính, như một cây cầu cũ hao mòn phong sương. Phong sương nhưng kiên cường đứng đó, sừng sững vắt mình qua thời gian mài mòn và thời đại dửng dưng. Đó là cầu Long Biên, cây cầu đại diện cho những vãng tích đã qua, nhưng cũng là biểu tượng bất hủ của Hà Nội.
Rồi một hôm, tôi lại có dịp dừng chân trên cầu, lắng nghe hơi thở dày nặng của kim loại rỉ sét dưới ánh hoàng hôn loang lổ. Chợt thấy cây cầu thật vĩ ngạn, còn mình thì nhỏ bé vô hạn…
Thùy Linh
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Ngành Văn hóa, Thể thao và Du lịch khẳng định vị thế, vai trò trong nhiệm kỳ 2021 - 2025
Công bố 10 sự kiện văn hóa, thể thao và du lịch tiêu biểu năm 2025
Trao giải cuộc thi "Lan tỏa tri thức, bước tới con đường tương lai" mùa 2
Cận cảnh công trường thi công cầu Mễ Sở nối Hà Nội với Hưng Yên
TP.HCM: Thưởng Tết Nguyên đán 2026 cao nhất lên tới 1,841 tỷ đồng thuộc về doanh nghiệp FDI
Chung tay xây dựng giao thông học đường Hà Nội: An toàn hôm nay - Vững vàng tương lai
Mang hơi ấm và tinh thần đoàn kết của CNVCLĐ Thủ đô đến với người dân vùng cao
Tin khác
Công bố 10 sự kiện văn hóa, thể thao và du lịch tiêu biểu năm 2025
Văn hóa 27/12/2025 19:44
Hà Nội rạng rỡ ánh sáng "đánh thức" di sản nghìn năm Thăng Long
Văn hóa 26/12/2025 22:14
Bảo tàng Văn học Việt Nam: “Bức tranh thu nhỏ” của nền văn chương ngàn năm
Media 24/12/2025 18:55
Không thể bỏ lỡ chuỗi chương trình nghệ thuật chào năm mới 2026 tại Hà Nội
Văn hóa 24/12/2025 15:25
Bình chọn 10 sự kiện Văn hóa, Thể thao và Du lịch tiêu biểu năm 2025
Văn hóa 23/12/2025 21:43
Không gian âm nhạc cuối tuần mang đến một góc nhỏ Hà Nội đầy thơ mộng
Văn hóa 21/12/2025 22:16
Chương trình nghệ thuật đặc biệt tri ân và tôn vinh Bộ đội cụ Hồ
Văn hóa 21/12/2025 09:55
Quần thể Yên Tử - Vĩnh Nghiêm - Côn Sơn, Kiếp Bạc đón nhận Bằng công nhận Di sản văn hóa thế giới
Văn hóa 21/12/2025 09:50
Gặp gỡ nghệ nhân, khám phá bí quyết làm nên món chả cá Lã Vọng
Văn hóa 21/12/2025 06:30
“Một tình bạn” mở ra gam màu mới cho sách tranh Việt Nam
Văn hóa 20/12/2025 15:36
