Đậm đà cá chép kho riềng
| Nhớ sao lê chát quê mình! Nhịp khúc giao mùa |
Xưa kia ông ngoại tôi là một thầy lang bốc thuốc bắc, nên việc ăn uống của ông bà ngoại khoa học và có lợi cho sức khoẻ. Ông ngoại tôi luôn dặn chúng tôi: “Ăn uống là cách để con người hoà hợp với thiên nhiên”. Nên mùa nào nên ăn thức ấy, không nên cưỡng cầu để làm ảnh hưởng đến môi trường xung quanh.
![]() |
| Ảnh minh họa |
Mùa hè nóng bức con người thường ưu tiên thực phẩm thuộc loại bình (mát) hay hàn (lạnh), ăn để giải nhiệt. Nhưng sang mùa thu tiết trời mát mẻ, thực phẩm loại nhiệt sẽ được ưu tiên hơn, bởi con người cần chất dinh dưỡng chuẩn bị cho một mùa đông khắc nghiệt sắp về. Cả năm, tôi chỉ được thưởng thức món cá chép của bà ngoại vào dịp mùa thu.
Một buổi sáng tinh mơ thức giấc, tôi thấy ông tôi thủng thẳng đi ra bụi tre chọn một cành bánh tẻ. Tôi hỏi ông dự định làm gì? Ông cười hiền hậu rồi chậm rãi đọc câu ca “hoa cải vàng câu cá mùa xuân, hoa cúc vàng câu cá mùa thu”. Ông ra nhìn trời, nhìn đất, nhìn mây, đẩy chiếc thuyền nan ra khỏi bến. Tôi lẽo đẽo theo ông ngồi trên chiếc thuyền nan tròng trành ra giữa hồ sen tàn câu cá. Loại cá chép này cũng đỏng đảnh lắm, không thích nắng nóng, chỉ khi ánh sáng không mạnh cá mới chịu di chuyển đến gần vùng nước nông. Nên muốn câu được nhiều cá chọn ngày nhiều mây xanh bay lơ lửng.
Bà ngoại tôi thật khéo tay hay làm, chỉ loáng làm xong mẻ cá. Bà cắt từng khúc cá đều phăm phắp. Tôi lăng xăng cạo gừng cay xè cả mắt. Riềng khô như gỗ, tôi cố gắng lấy hết lực để giã nhuyễn phụ bà, đến khi giã xong mỏi nhừ cả tay. Sau khi ướp cá, bà tôi đi tìm chiếc niêu đất cất kỹ ở chiếc trạn bát, rửa sách rồi khéo léo xếp cá vào niêu. Ở dưới là lớp thịt mỡ, đến khoanh cá, bên trên cùng thêm một lớp chuối xanh. Bà cho đường lên chiếc chảo gang để canh lên lấy nước mầu kho cá. Khi bếp của bà đỏ lửa, nghe tiếng lục bục sôi, bà phải bỏ bớt củi ra sao cho ngọn lửa liu riu, không để cá cạn nước nhanh. Khi đã già lửa, cá thấm đều gia vị là lúc bà bắc chiếc niêu xuống bếp tro và bắt đầu ủ trấu. Trong cơn gió thu chiều se sắt, tôi rửa chân ở cầu ao đã nghe thấy mùi thơm của trấu bén lửa, mùi riềng thơm phưng phức làm tôi nôn nao mong ngóng đến bữa cơm chiều.
Để sau này mỗi độ thu về, tôi lại nhớ nao lòng món cá chép kho riềng của ngoại.
Nguyễn Thắm
Nên xem
Hải Phòng đồng hành cùng Grab Việt Nam quảng bá du lịch và ẩm thực địa phương
Dừng chân lắng nghe mùa xuân qua âm nhạc tại Vườn hoa Lý Thái Tổ
Kết quả đánh giá công chức là căn cứ để trả thưởng, thu nhập tăng thêm
Xã Phù Đổng: Phát huy sức mạnh Mặt trận Tổ quốc trong giảm nghèo bền vững
Đại hội VIII Công đoàn Ngân hàng Việt Nam: Đổi mới - Dân chủ - Kỷ cương - Đoàn kết - Phát triển
Công đoàn xã Ngọc Hồi: Khẳng định vai trò tổ chức Công đoàn trong mô hình mới
Yên Nghĩa đồng loạt ra quân làm sạch môi trường, đón Xuân Bính Ngọ
Tin khác
Trao giải cuộc thi "Lan tỏa tri thức, bước tới con đường tương lai" mùa 2
Cộng đồng 27/12/2025 18:06
Sinh viên trải nghiệm “mưa tuyết” Noel giữa lòng Thủ đô
Cộng đồng 25/12/2025 15:09
Những người lính biên phòng ở A Mú Sung
Cộng đồng 25/12/2025 09:14
Những lời chúc Giáng sinh 2025 hay và ý nghĩa nhất
Cộng đồng 24/12/2025 08:47
Nguồn gốc và ý nghĩa của ngày lễ Giáng sinh
Cộng đồng 24/12/2025 08:45
Cần 51.000 tỷ đồng đầu tư phát triển Đặc khu Côn Đảo
Cộng đồng 23/12/2025 14:11
Prudential trao 2.600 phần quà Giáng sinh tặng bệnh nhi tại TP.HCM và Hà Nội
Cộng đồng 23/12/2025 10:39
Những chiến sĩ biên phòng ở Ma Lù Thàng
Cộng đồng 22/12/2025 18:36
Chuyện những người lính quân hàm xanh ở Dào San
Cộng đồng 21/12/2025 21:20
Rộn ràng các trải nghiệm dịp Noel - Tết Dương lịch cho trẻ em tại Vườn thú Hà Nội
Cộng đồng 21/12/2025 16:19
