Vòng tay xiết chặt

Tình yêu không có không gian và thời gian, song như các cụ từng nói “tức cảnh sinh tình”, với xu thế làm báo thời tòa soạn hội tụ, không ít mối tình đã được “đơm hoa, kết trái” tại chính nơi làm việc. Truyện “Vòng tay xiết chặt” sẽ đưa chúng ta đến với những cung bậc tình yêu như thế. 
vong tay xiet chat Truyện ngắn: Vòng tay ngọt ngào
vong tay xiet chat Khép chặt vòng tay
vong tay xiet chat Triệu vòng tay, một tấm lòng
vong tay xiet chat
Ảnh minh họa.

Hôm ấy, cô được giao vác máy ảnh đi tháp tùng một phóng viên cứng ở tòa soạn. Hiện trường tác nghiệp là sự kiện lãnh đạo thành phố đi thăm một nhà máy công nghiệp. “Phải chụp bằng được lãnh đạo, chụp cận cảnh nghe chưa?”, trưởng ban dặn dò. Cô rối rít vâng dạ rồi chuẩn bị đồ nghề lên đường.

Là một phóng viên mới qua được vòng thử việc, cô đi làm vẫn mang theo tâm trạng mình là “ma mới” cho nên thái độ khá “xun xoe” đối với những phóng viên lâu năm, hay nói cách khác là ngoan ngoãn tận tụy khi “ma cũ” nhờ vả. Hơn nữa, theo quan điểm của cô, đã là phóng viên thì phải năng nổ, cho nên sếp đã giao việc là phải nhiệt tình.

Có mặt tại hiện trường, cũng đúng lúc đoàn lãnh đạo thành phố đến, không chần chừ một giây, cô vác máy ảnh lao lên trước đám phóng viên. “Phải chụp cận cảnh, phải chụp được lãnh đạo”, câu nói của trưởng ban vẫn văng vẳng bên tai. Mặc dù với chiều cao nhỉnh hơn mét rưỡi một tí, trông cô chẳng khác nào cái nấm lùn đang di chuyển giữa biển phóng viên với những dụng cụ tác nghiệp “khủng”.

Tuy nhiên, nấm lùn cũng là một lợi thế khi cô len lỏi lên đằng trước mà không gặp nhiều trở ngại. Cuối cùng, cô cũng len lên được vị trí đối diện với đoàn lãnh đạo thành phố, bắt đầu giơ máy chụp. Chụp được vài kiểu, đoàn đại biểu bắt đầu di chuyển trong nhà máy, cô lập tức lao lên phía trước như một con sóc, vừa đi lùi vừa bấm máy lia lịa.

“Này con bé kia, tránh ra, tránh ra mau!”, nghe tiếng quát, cô mới giật mình nhìn lại phía sau. Hóa ra phóng viên của đài truyền hình đang quay, thế mà cô lại loi choi nhảy lên trước. Gã vừa quát cô ban nãy giờ khua tay loạn xạ: “Ơ con bé này, tránh ra nhanh lên, trời ơi!”. Ngượng chín mặt, cô co giò chạy biến vào đám đông, hạ máy ảnh không chụp nữa. Dù sao, sau vụ tác nghiệp vô duyên vừa rồi cô cũng đã chụp được “cận cảnh” lãnh đạo thành phố, đảm bảo hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ rồi, trưởng ban sẽ rất hài lòng với thành quả này.

Không ngờ, tối hôm ấy, trên tin nhắn facebook, cô nhận được loạt ảnh lúc “tác nghiệp” ban sáng từ một gã lạ hoắc kèm lời nhắn: “Trả cho cô mấy cái ảnh dở hơi này. Cô làm việc nghiệp dư quá, không thèm để ý đến đồng nghiệp phía sau”.

Bị người lạ trách móc, “con bé” mới vào nghề chỉ biết nhìn vào dòng chữ nhảy nhót trên màn hình mà uất nghẹn. Cuối cùng cô cũng hỏi gã được một câu xưa như trái đất: “Làm…làm sao anh tìm được facebook của tôi?”. Gã không trả lời mà còn “chua” một câu: “Cô tưởng cái làng báo này là nước Mỹ chắc?”.

Thấy gã có vẻ hung hăng, cô run bắn, nhanh tay tắt máy rồi chui vào trong chăn, tâm trạng bất an. Tại sao gã lại tìm được cô cơ chứ? gã nhắn tin cho cô có phải muốn cô xin lỗi, hay là muốn dằn mặt cô? Mai kia đi tác nghiệp nhỡ lại đụng trúng gã thì sao? Nghĩ quanh nghĩ quẩn một hồi, cuối cùng cô cũng ngủ thiếp đi. Mấy ngày sau cũng không thấy gã kia nhắn tin hay đe dọa gì nữa, cô cũng quên béng mất chuyện cũ.

Thế nhưng, định mệnh vốn rắc rối, không phải cứ muốn trốn tránh là được. Hôm ấy ở thang máy của tòa nhà nơi cô làm việc, cô lại lỡ văng cái điện thoại vào mặt gã! Rủi thay, chính là gã đó!

Câu chuyện rất đơn giản, lúc đó là hơn tám giờ sáng, cô đi làm muộn nên tâm trạng rất bất an, bước vào thang máy mà lòng thấp thỏm không biết lên đến nơi có bị sếp sạc cho một trận không. Chính vì cái tâm trạng thấp thỏm ấy mà khi điện thoại vừa kêu lên, cô đã giật mình vội móc nó ra khỏi túi, nhưng ngờ đâu, bằng sự hậu đậu bẩm sinh, cái điện thoại rời khỏi tay cô, văng lên rồi... rơi thẳng vào đầu một gã đi cùng thang máy. Chuyện không chỉ là cái điện thoại rơi trúng đầu, vấn đề là cái điện thoại bị vỡ một góc miếng kính cường lực, tạo thành một cạnh sắc lởm chởm. Vì thế, sau tiếng “bốp”, máu trên đầu ai đã chảy xuống đến tận mặt.

Gã vào bệnh viện để khâu hai mũi ở trán. Cô – thủ phạm làm gã bị thương ngồi khúm núm bên cạnh giường, vặn những ngón tay vào nhau. Gã gần như không thể tin vào mắt mình. Đúng là cô ta, cái áo phông in hình con lợn hồng, mắt đeo kính cận, tóc đuôi ngựa, một mét bẻ đôi… “ranh con” tội đồ này dù có mất tích ngàn năm gã cũng có thể nhận ra. Tuần trước, cô vừa chen ngang vào đoạn video của gã khiến đoạn phim quan trọng nhất trở thành phế liệu.

“Tôi ngàn lần xin lỗi anh, tại tôi đi làm muộn nên giật mình khi có chuông điện thoại, không ngờ… nó lại trúng đầu anh”, cô lắp bắp. Gã ấm ức định gào lên với cô, nhưng cơn đau từ chỗ da đầu vừa mới khâu khiến gã đành phải “ngưng thần”.

Hơn nửa tiếng, gã được cô đưa về tận nhà bằng con xe “wave tầu” ọp ẹp. Trước khi tiễn gã vào tận trong nhà, cô còn dặn dò kỹ lưỡng: “Nếu có biểu hiện gì bất thường cứ gọi cho tôi, tôi sẽ chi trả toàn bộ phí điều trị đến lúc anh khỏi”. Gã lẩm bẩm: “Có gì bất thường cũng không đến nỗi bất thường như cô”. “Anh bảo gì cơ ạ?”. “À không… nếu có gì bất thường, tôi sẽ gọi”.

Sáng hôm sau, cô mang cho gã một túi nho lên tòa soạn của gã ở tầng mười tám. Nhìn vết thương trên trán gã vẫn còn băng kín, cô cười lấy lòng: “Đúng là hữu duyên thiên lý năng tương ngộ nhỉ”. Gã ấm ức bảo: “Câu này phải đổi thành: Đánh nhau vỡ đầu nhận ra người quen” mới phải. Cô cúi gầm mặt, lủi thủi chạy mất.

Những ngày tiếp theo, mặc dù vết thương trên trán cũng đã khỏi, chỉ còn sẹo mờ mờ, gã vẫn nhận được những túi nho từ cô. Mỗi ngày, cô đều nhắn tin hỏi thăm gã, từ chuyện vết thương cho đến việc hắn làm gì, đi đâu, ăn gì, ngủ mấy giấc... toàn chuyện tào lao.

Kể từ cuộc gặp gỡ định mệnh “sứt đầu mẻ trán” ấy, gã đã chính thức trở thành hướng đạo sinh cho cô phóng viên ngờ ngệch mới vào nghề. Có sự kiện là gã thường rủ cô cùng đi tác nghiệp, cùng chia sẻ thông tin, giúp cô tìm kiếm đề tài, chỉnh sửa bài viết cho ra hồn. Sự có mặt của cô ở bên cạnh gã đã biến thành một thói quen khiến gã cảm thấy ấm lòng.

Chỉ có điều gã không ngờ tới là một ngày đẹp trời, cô cũng biết yêu, và người cô yêu không phải là gã. Gã chính thức từ hướng đạo sinh bước một bước thành cái thùng rác để cô trút những chật vật của tuổi trẻ vào đó. Cô yêu, cô thất tình, cô chẳng còn muốn tán gẫu với gã nữa. Cô cũng chuyển sang một tờ báo khác, không còn ở chung tòa nhà với gã, thế là xa mặt cách lòng.

Bẵng đi hai năm…

Cô với gã rất ít liên lạc, chủ yếu là những lần facebook nhắc thì chúc mừng sinh nhật nhau một cách hời hợt. Nhiều lần gã nhắn tin nhưng cô thì quên trả lời.

Còn gã thì nhớ!

Thi thoảng, gã nhìn thấy cô đến một quán cà phê và ngồi đó hàng giờ, có khi còn sụt sùi khóc lóc. Trong mọi trường hợp, gã thấy đồng cảm với cô. Cái hồi xưa sau khi bị cô “bỏ rơi” gã cũng đã từng kiếm một quán cà phê và ngồi lỳ ở đó hàng giờ, gã cũng muốn sụt sùi khóc nhưng chẳng qua nước mắt đàn ông khác nước mắt phụ nữ là chảy ngược vào trong thôi. Giờ thì, bao nhiêu suy nghĩ sến sẩm từ ngày xưa cứ bu lấy óc gã như một bầy ong mỗi khi nhìn thấy cô.

Một hôm, gã quyết định xuất hiện trước mặt cô, cô trông thấy gã, sững sờ một vài giây, như thể cố nhớ ra chuyện gì đó, cô hỏi một cách đầy sự đề phòng: “Ơ, lâu rồi không gặp, anh đến đây làm gì thế?”. “Anh đến đòi nợ em”. Gã đút hai tay vào túi quần, dựa lưng vào cái cột đèn giữa quán. “Em… có... có nợ anh gì đâu”, cô nhìn gã, bối rối. “Em trú ngụ trong tim anh bao năm rồi, em chưa chịu trả tiền phòng trọ”. Cô hoảng hốt, vớ cái túi sách, vứt xoẹt cái khăn giấy vừa chùi mũi do khóc sụt sùi ban nãy, rồi đứng dậy chạy mất hút. Gã không những không thất vọng mà còn cảm thấy vui mừng. Ít nhất, cô cũng còn nhận ra gã. Hai năm xa cách, người ta có thể quên bất cứ thứ gì, vậy mà cô vẫn nhớ gã, may thật.

Lần thứ hai gã mò đến quán là khi cô vừa mới ngồi xuống ghế, còn chưa kịp thổn thức vì ai đó. Gã ngồi xuống cái ghế đối diện. Im lặng. Gã không muốn nói gì cả, gã quan sát khuôn mặt không còn ngây thơ của cô. Cô bối rối hỏi gã: “Anh thích gì? cà phê đá hay sinh tố?”. “Anh thích em”. Gã vẫn nhìn cô và trả lời. Cô bật cười không biết vì câu trả lời của gã hay vì cái nhìn của gã. Gã với cô trò chuyện cả buổi tối. Những câu chuyện của ba năm, mọi thứ linh tinh trong ba năm của hai người, không có một chút nào dính dáng đến nhau.

Cô bây giờ không còn là một phóng viên nữa mà chuyển sang làm truyền thông cho một công ty bất động sản. Cô bảo, kể từ khi chia tay “người ấy”, cô bớt sống sôi nổi hơn. Từ một cô gái vô tư đến hậu đậu, tình yêu và sự vấp ngã khiến cho người ta già đi trong suy nghĩ, hay phòng thủ hơn, và hay tủi thân hơn.

Còn gã, gã chẳng nói gì về công việc, gã chỉ bảo: “Anh luôn nhớ em”. Cô cười cười chỉ vào cái sẹo lờ mờ dưới mái tóc lòe xòe của gã: “Em đã trả nợ anh đầy đủ rồi, còn rất tốn kém nữa, anh vẫn còn định đòi nữa sao!”. À thì ra cô nghĩ, gã nhớ cô chỉ vì món nợ ngày xưa!

“Em vẫn nợ anh nhiều đấy! em có nhận ra em đã đối xử với bản thân mình tệ bạc thế nào không? mái tóc của em đã cắt ngắn và khô cứng, tố cáo em tự khiến bản thân mình chai sạn. Khóe miệng em luôn cau lại sau mỗi câu nói và ít khi mỉm cười, nó tố cáo em đã làm bản thân mình chia cách với niềm vui. Bờ vai em mỏng và gầy, tố cáo em không tự chăm sóc bản thân, và cả khuôn mặt đầy vẻ ngang ngạnh, trắc ẩn đó che dấu em là kẻ hèn nhát, không dám đối diện với hiện tại. Em luôn bắt đầu một ngày mới bằng mảnh vỡ của ngày hôm qua. Tất cả những điều này đã khiến em vẫn còn nợ anh”. Ánh mắt gã nhìn cô như cơn thịnh nộ của biển cả nhưng lại dịu dàng bao dung như những đợt sóng êm vào lòng cát. Cô cúi mặt xuống chiếc bàn gỗ, đưa tay vẽ lên một biểu tượng mơ hồ nào đó mà ngay chính bản thân cô còn chưa kịp nhận ra.

“Thôi muộn rồi, em phải đến lớp học thêm ngoại ngữ buổi tối”. Cô đứng bật dậy, là dáng vẻ của một người đang muốn chạy trốn. Gã thở dài nghĩ: “Em đã trốn khỏi anh rất lâu, còn muốn trốn nữa sao?”

Một hôm, gã đến lớp học ngoại ngữ buổi tối của cô và ngồi vào chỗ của cô vẫn ngồi. Cô đến sau, khẽ kéo áo gã, nói nhỏ: “Anh ra bàn khác ngồi đi, chỗ này là của em”. “Em bảo chỗ này là của em thì nó là của em thật sao?”. Gã thì thào. “Em ngồi một năm nay rồi, đó là chỗ của em”. Cô có vẻ thiếu kiên nhẫn với gã, khẽ lớn tiếng một chút. Những học viên khác lập tức quay mặt về phía hai người. “Vậy anh thầm yêu em đã ba năm nay rồi, em phải là của anh”. Gã nói to hơn khiến mọi người cười ồ. Cô đỏ mặt. Đôi mắt trong như viên bi của cô dịu lại, bối rối. Gã nhận ra từ ngày gặp lại gã, cô không còn khóc sụt sùi và tiêu tán cả sấp khăn giấy của cái quán cà phê ấy nữa. Đôi mắt cô trong hơn thì phải, ít nhất cũng có thứ ánh sáng nào đó lọt qua hàng mi, để ánh nhìn trở nên trong trẻo hơn.

“Đúng đấy, anh ấy nói đúng”. Một vài người có ý kiến. “Có thể hai người nên ngồi chung, hoặc cô chấp nhận là của anh ấy”. “Nhượng lại anh chàng này cho tôi”... mấy cô học viên trẻ bông đùa. Gã vênh mặt lên khi thấy cô luống cuống. Gã nói nhỏ với cô: “Anh đợi em ở cổng, tan học, anh sẽ đưa em về. Nếu em chạy mất, nếu em về ngủ, anh hứa là sẽ chui vào giấc mơ của em đấy”.

Tối hôm ấy, cô để gã đưa về. Thành phố vừa trang hoàng để đón một ngày đại lễ, mọi thứ rực rỡ hơn, lung linh hơn. Gã nghĩ về ba năm trước, khi cô gái bé nhỏ này từ đâu đến nhảy vào khuôn hình của gã, rồi nhảy vào tim gã, mãi mãi không chịu ra.

Gã bảo: “Em rất hợp với nghề báo. Em không nên vì một người đàn ông mà bỏ đi công việc mình yêu thích”. Cô hỏi gã: “Vậy có nên vì một người đàn ông mà quay lại với nghề mà em thích không?”. Gã với tay ra đàng sau, kéo lấy tay cô vòng qua eo gã, rồi nói: “Nếu đó cũng là người đàn ông mà em thích”. Cô xiết hai cánh tay quanh người gã, chặt hơn. Gã tin rằng, vòng tay xiết chặt cũng được tính là một câu trả lời, cho gã đầy hy vọng.

Bảo Thoa

Có thể bạn quan tâm

Nên xem

Công đoàn TP.HCM hướng tới giai đoạn phát triển mới

Công đoàn TP.HCM hướng tới giai đoạn phát triển mới

Ngày 24/12, Đại hội Công đoàn Thành phố Hồ Chí Minh (TP.HCM) lần thứ I, nhiệm kỳ 2025 – 2030 diễn ra phiên làm việc thứ nhất với sự tham dự của 650 đại biểu, đại diện cho hơn 2,3 triệu đoàn viên công đoàn trên địa bàn.
Tổng LĐLĐ Việt Nam đồng ý phương án nghỉ Tết Dương lịch 2026 kéo dài 4 ngày liên tục

Tổng LĐLĐ Việt Nam đồng ý phương án nghỉ Tết Dương lịch 2026 kéo dài 4 ngày liên tục

Tổng Liên đoàn Lao động (LĐLĐ) Việt Nam vừa thống nhất với đề xuất của Bộ Nội vụ về phương án hoán đổi ngày làm việc để nghỉ 4 ngày liên tục dịp Tết Dương lịch năm 2026.
Thêm bãi đỗ xe quy mô lớn tại Giáp Bát, giảm áp lực giao thông phía Nam Hà Nội

Thêm bãi đỗ xe quy mô lớn tại Giáp Bát, giảm áp lực giao thông phía Nam Hà Nội

Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội vừa phê duyệt Quy hoạch chi tiết Bãi đỗ xe, Trung tâm thương mại Hoàng Mai Giáp Bát, tỷ lệ 1/500, tại phường Định Công. Quy hoạch được kỳ vọng góp phần bổ sung hạ tầng giao thông tĩnh, phát triển không gian dịch vụ thương mại hiện đại, đồng bộ với các tuyến giao thông trọng điểm phía Nam Thủ đô.
Ngày mai (25/12), điều chỉnh giao thông nút Giải Phóng - Kim Đồng phục vụ thi công hầm chui Vành đai 2,5

Ngày mai (25/12), điều chỉnh giao thông nút Giải Phóng - Kim Đồng phục vụ thi công hầm chui Vành đai 2,5

Nhằm giảm ùn tắc và bảo đảm an toàn giao thông trong quá trình thi công hầm chui tại nút giao giữa đường Vành đai 2,5 và đường Giải Phóng (Quốc lộ 1 cũ), Sở Xây dựng Hà Nội vừa thông báo phương án điều chỉnh tổ chức giao thông tại nút Giải Phóng - Kim Đồng. Phương án này chính thức được áp dụng từ ngày 25/12/2025.
Ông Nguyễn Trọng Diện được bổ nhiệm giữ chức vụ Giám đốc Sở Y tế Hà Nội

Ông Nguyễn Trọng Diện được bổ nhiệm giữ chức vụ Giám đốc Sở Y tế Hà Nội

Ngày 24/12, thành phố Hà Nội đã tổ chức trao Quyết định bổ nhiệm ông Nguyễn Trọng Diện - Tỉnh ủy viên, Giám đốc Sở Y tế tỉnh Quảng Ninh giữ chức vụ Giám đốc Sở Y tế Hà Nội.
Giải pháp để Hà Nội giảm ô nhiễm không khí

Giải pháp để Hà Nội giảm ô nhiễm không khí

Chiều 24/12, Báo Hànộimới đã tổ chức toạ đàm “Vùng phát thải thấp - Chủ trương, hạ tầng và giải pháp đảm bảo kết nối liền mạch”.
Bảo tàng Văn học Việt Nam: “Bức tranh thu nhỏ” của nền văn chương ngàn năm

Bảo tàng Văn học Việt Nam: “Bức tranh thu nhỏ” của nền văn chương ngàn năm

Là một trong số ít các bảo tàng về văn học trong khu vực, cũng như thế giới, đóng vai trò quan trọng trong việc nghiên cứu, sưu tầm, bảo quản, trưng bày, giáo dục về nền văn học của dân tộc - Bảo tàng Văn học Việt Nam là điểm đến lý tưởng cho giới yêu văn chương Việt Nam.

Tin khác

Những lời chúc Giáng sinh 2025 hay và ý nghĩa nhất

Những lời chúc Giáng sinh 2025 hay và ý nghĩa nhất

Giáng sinh 2025, bên cạnh những món quà trao tay, những lời chúc Noel ý nghĩa vẫn là cách giản dị nhưng sâu sắc để lan tỏa yêu thương, gắn kết gia đình, bạn bè, đồng nghiệp và đối tác trong mùa lễ hội cuối năm.
Nguồn gốc và ý nghĩa của ngày lễ Giáng sinh

Nguồn gốc và ý nghĩa của ngày lễ Giáng sinh

Lễ Giáng sinh (Noel), còn được gọi là lễ Thiên Chúa Giáng sinh, là một trong những ngày lễ quan trọng nhất của Kitô giáo, kỷ niệm sự ra đời của Chúa Giêsu Kitô, nhân vật trung tâm của đức tin Công giáo. Trải qua hàng nghìn năm lịch sử, Giáng sinh không chỉ mang ý nghĩa tôn giáo sâu sắc mà còn trở thành một ngày hội văn hóa lớn, được chào đón rộng rãi tại nhiều quốc gia trên thế giới.
Cần 51.000 tỷ đồng đầu tư phát triển Đặc khu Côn Đảo

Cần 51.000 tỷ đồng đầu tư phát triển Đặc khu Côn Đảo

Dự tính tổng nguồn lực đầu tư cho Đặc khu Côn Đảo giai đoạn 2026 - 2030 khoảng 51.000 tỷ đồng.
Prudential trao 2.600 phần quà Giáng sinh tặng bệnh nhi tại TP.HCM và Hà Nội

Prudential trao 2.600 phần quà Giáng sinh tặng bệnh nhi tại TP.HCM và Hà Nội

Khép lại những ngày cuối năm, Prudential Việt Nam đã hoàn tất chuỗi hoạt động Giáng sinh “Trao gửi yêu thương” tại TP.HCM và Hà Nội, mang 2.600 phần quà đến các bệnh nhi đang điều trị tại nhiều bệnh viện nhi. Không chỉ là những món quà vật chất, chương trình còn mang đến ý nghĩa tinh thần và tiếp thêm động lực cho các bệnh nhi đang trong quá trình điều trị.
Những chiến sĩ biên phòng ở Ma Lù Thàng

Những chiến sĩ biên phòng ở Ma Lù Thàng

Nhân kỷ niệm 81 năm Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam (22/12/1944 - 22/12/2025), Đoàn công tác của Hội Nhà báo thành phố Hà Nội đã vượt qua những cung đèo quanh co, hun hút của miền Tây Bắc để đến với đồng bào và những người lính đang ngày đêm bám trụ nơi phên dậu Tổ quốc. Giữa vùng biên giới xa xôi, khắc nghiệt của Lai Châu, bình yên vẫn được gìn giữ bền bỉ từng ngày, bắt đầu từ những bước chân lặng lẽ, thầm lặng mà kiên cường của người lính biên phòng nơi tuyến đầu.
Chuyện những người lính quân hàm xanh ở Dào San

Chuyện những người lính quân hàm xanh ở Dào San

Dưới mây núi Dào San, nơi những con dốc quanh co ẩn hiện trong sương lạnh và đường biên Tổ quốc kéo dài giữa trùng điệp núi rừng, những người lính quân hàm xanh vẫn bền bỉ bám trụ từng cột mốc, từng bản làng. Không chỉ tuần tra giữ vững chủ quyền, họ còn lặng lẽ gieo mầm bình yên, nâng cao nhận thức pháp luật, giúp người dân phát triển sinh kế, sưởi ấm lòng dân bản bằng trách nhiệm, nghĩa tình và sự sáng tạo giữa miền biên viễn gian khó.
Rộn ràng các trải nghiệm dịp Noel - Tết Dương lịch cho trẻ em tại Vườn thú Hà Nội

Rộn ràng các trải nghiệm dịp Noel - Tết Dương lịch cho trẻ em tại Vườn thú Hà Nội

Nhân dịp Noel và Tết Dương lịch 2026, Vườn thú Hà Nội đã tổ chức nhiều hoạt động trải nghiệm giáo dục bảo tồn dành cho trẻ em và các gia đình. Không gian lễ hội rực rỡ kết hợp các hoạt động tương tác, khám phá thế giới động vật đã mang niềm vui tươi, góp phần lan tỏa thông điệp yêu thiên nhiên và bảo vệ môi trường cho các em nhỏ.
Hơn 2.000 người dân phường Phú Thượng dự công chiếu miễn phí phim “Mưa đỏ”

Hơn 2.000 người dân phường Phú Thượng dự công chiếu miễn phí phim “Mưa đỏ”

Tối 20/12, hơn 2.000 cán bộ và Nhân dân phường Phú Thượng (thành phố Hà Nội) đã có mặt tham dự chương trình công chiếu miễn phí bộ phim điện ảnh “Mưa đỏ”, do Viettel Hà Nội phối hợp với phường Phú Thượng tổ chức. Chương trình có sự tham dự của đại diện Đảng ủy, HĐND, UBND, Ủy ban MTTQ Việt Nam phường Phú Thượng, cùng đông đảo cán bộ, đảng viên, đoàn viên, hội viên và người dân trên địa bàn.
Công ty Hoàng Viên Quảng Bá chia sẻ niềm vui và tinh thần cộng đồng trong hội chợ từ thiện Giáng Sinh

Công ty Hoàng Viên Quảng Bá chia sẻ niềm vui và tinh thần cộng đồng trong hội chợ từ thiện Giáng Sinh

Mới đây, Công ty Hoàng Viên Quảng Bá đã tổ chức thành công sự kiện truyền thống thường niên - hội chợ từ thiện Giáng Sinh với mục đích tiếp tục thực hiện cam kết nâng cao đời sống cộng đồng và hỗ trợ những người có hoàn cảnh khó khăn.
Con ngõ hơn dài 100m thành điểm check-in Giáng sinh hút khách tại Hà Nội

Con ngõ hơn dài 100m thành điểm check-in Giáng sinh hút khách tại Hà Nội

Nằm trong khu D6 Trung Tự, ngõ 4B phố Đặng Văn Ngữ, con ngõ nhỏ với 5 quán cà phê liền nhau đã đầu tư trang trí tiểu cảnh chủ đề Noel, biến nơi đây thành điểm vui chơi, chụp ảnh và mua sắm nổi bật của thủ đô dịp Giáng sinh, thu hút rất nhiều du khách ghé thăm mỗi ngày.
Xem thêm
Phiên bản di động