Thương nhau chẳng nói
| Nhân duyên không trọn vẹn của tôi... | |
| Cô gái cùng bàn năm ấy | |
| Kể từ ngày yêu thương bị buông bỏ |
Chúng ta sẽ gặp nhau khi bình minh đến. Sự hiện diện của cậu bao giờ cũng như biết tỏa nét duyên. Buổi sáng đó, có một cô gái lẫn vào ánh bình minh. Chúng mình đi cùng nhau, đôi bàn tay của cả hai đều lạnh nhưng không bao giờ nắm vào.
Thương một người nhiều khi là giữ cho mình sự im lặng. Những cảm xúc dịu dàng ấy chẳng ai nỡ lòng muốn nó vỡ ra hoặc lỡ làng theo cách thức của những kẻ thiết tha yêu.
![]() |
Tôi không biết cách để kiểm soát những cảm xúc lạ lùng đến một cách bất chợt. Chúng mình có rất nhiều thời gian đi bên nhau để có thể cùng nhau vui đùa, kể cho nhau nghe mấy nỗi buồn màu khói.
Tim tôi vừa kịp bồi hồi để cảm nhận và trao đi thứ tử tế của tình bạn. Rồi những quan tâm lớn thành nỗi nhớ, nỗi nhớ cuộn tròn như cục bông êm. Những lúc gần cạnh, cảm xúc bỗng trở nên lạ lắm! Lạ đến mức không đếm được, không bàn tay nào đong cho vừa.
Hình như chúng ta chờ đợi một lời nói từ nhau. Hình như chúng ta vẫn muốn giữ nguyên mối quan hệ này, mặc cho ai đó đi ngang qua cảm xúc của người còn lại.
Những lúc yếu lòng nhất, cậu có khi nào nghĩ về tôi như là tôi vẫn muốn ôm lấy bờ vai cậu?
Thế giới này là thế giới của những người giỏi giấu niềm riêng. Chẳng ai muốn kể cho tất cả mọi người rằng mình đã bất lực thế nào, đã ủy mị như thế nào trước những áp lực của cuộc sống.
Tôi hay chọn nghĩ về một vài dịu dàng mà cuộc sống ban cho, mỗi khi những điều không vui và mệt mỏi chợt đến. Trong những dịu dàng ấy, hình ảnh cậu bao giờ cũng hiện lên rõ nét nhất, ân cần nhất.
Tôi thương cậu như bàn tay thương mái tóc. Như cách cậu về một mình trong đường mưa rất lạnh. Tôi nhớ cậu, nỗi nhớ nhỏ vừa bằng giọt sương mai, có khi không hiểu nổi mình nên bất chợt lăn trên má, ấm nóng.
Người ấy của cậu đến, chẳng biết từ bao giờ.
Những điều đặc biệt đến với cậu như một sự tất yếu của tuổi xuân. Tự dưng chúng ta bối rối. Tự dưng chúng ta nói xin lỗi nhau. Sự yêu quý và quan tâm bao ngày qua nào có lỗi gì? Ngày một người lạ đến bên cậu, tôi chẳng mất gì hết. Cậu vẫn ở đó, tôi vẫn nhìn thấy cậu. Bàn tay của hai chúng ta lâu nay chẳng nắm vào nhau thì bây giờ vẫn cứ như thế thôi.
Ngày một người lạ đến bên cậu, tôi tự an ủi rằng mình sẽ không buồn. Chẳng có lý do gì mà tôi lại ngốc nghếch như thế cả.
Nguyên Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Dự báo thời tiết Hà Nội ngày 6/12: Nhiều mây, sáng sớm có sương mù nhẹ rải rác
Giải thưởng Chính VinFuture 2025 vinh danh những khám phá và phát triển vaccine HPV
Phường Thượng Cát phát động phong trào thi đua năm 2026
Đồng hành gìn giữ di sản, nâng tầm chất lượng phục vụ du khách
Vietjet bay hàng ngày giữa TP.HCM và Manila với 7 chuyến khứ hồi mỗi tuần
Hà Nội: Đổi mới, nâng cao chất lượng quản lý thuế
Hội đồng nhân dân xã Gia Lâm thông qua 10 Nghị quyết quan trọng
Tin khác
Giải thưởng “Vinh danh người truyền lửa”: Tôn vinh những con người bình dị mà phi thường
Cộng đồng 05/12/2025 19:57
Kỷ niệm Ngày Quốc tế Người Khuyết tật 2025 và công bố báo cáo về an sinh xã hội cho người khuyết tật
Cộng đồng 04/12/2025 19:50
Tăng cường bảo đảm thông tin liên lạc trong thiên tai
Cộng đồng 01/12/2025 16:36
Dịch vụ giao hàng Xanh SM Express dẫn đầu về chỉ số hài lòng khách hàng
Cộng đồng 01/12/2025 14:04
Hà Nội tăng cường quản lý hoạt động sản xuất, kinh doanh và sử dụng hóa chất
Cộng đồng 01/12/2025 09:55
Nhiều chính sách quan trọng có hiệu lực từ tháng 12/2025
Cộng đồng 30/11/2025 17:30
Công ty Hoàng Viên Quảng Bá quyên góp ủng hộ Mái ấm Thánh Tâm
Cộng đồng 30/11/2025 12:42
Việt Nam chào đón 13 đầu bếp Michelin trong tuần lễ ẩm thực quốc tế
Cộng đồng 26/11/2025 17:43
Báo Người Lao động phát động chương trình “Triệu tập vở cho học sinh vùng bị thiên tai”
Cộng đồng 26/11/2025 13:08
Nghĩa tình cư dân Cầu Giấy gửi tới đồng bào vùng lũ
Cộng đồng 25/11/2025 22:53

