Thương nhau chẳng nói
| Nhân duyên không trọn vẹn của tôi... | |
| Cô gái cùng bàn năm ấy | |
| Kể từ ngày yêu thương bị buông bỏ |
Chúng ta sẽ gặp nhau khi bình minh đến. Sự hiện diện của cậu bao giờ cũng như biết tỏa nét duyên. Buổi sáng đó, có một cô gái lẫn vào ánh bình minh. Chúng mình đi cùng nhau, đôi bàn tay của cả hai đều lạnh nhưng không bao giờ nắm vào.
Thương một người nhiều khi là giữ cho mình sự im lặng. Những cảm xúc dịu dàng ấy chẳng ai nỡ lòng muốn nó vỡ ra hoặc lỡ làng theo cách thức của những kẻ thiết tha yêu.
![]() |
Tôi không biết cách để kiểm soát những cảm xúc lạ lùng đến một cách bất chợt. Chúng mình có rất nhiều thời gian đi bên nhau để có thể cùng nhau vui đùa, kể cho nhau nghe mấy nỗi buồn màu khói.
Tim tôi vừa kịp bồi hồi để cảm nhận và trao đi thứ tử tế của tình bạn. Rồi những quan tâm lớn thành nỗi nhớ, nỗi nhớ cuộn tròn như cục bông êm. Những lúc gần cạnh, cảm xúc bỗng trở nên lạ lắm! Lạ đến mức không đếm được, không bàn tay nào đong cho vừa.
Hình như chúng ta chờ đợi một lời nói từ nhau. Hình như chúng ta vẫn muốn giữ nguyên mối quan hệ này, mặc cho ai đó đi ngang qua cảm xúc của người còn lại.
Những lúc yếu lòng nhất, cậu có khi nào nghĩ về tôi như là tôi vẫn muốn ôm lấy bờ vai cậu?
Thế giới này là thế giới của những người giỏi giấu niềm riêng. Chẳng ai muốn kể cho tất cả mọi người rằng mình đã bất lực thế nào, đã ủy mị như thế nào trước những áp lực của cuộc sống.
Tôi hay chọn nghĩ về một vài dịu dàng mà cuộc sống ban cho, mỗi khi những điều không vui và mệt mỏi chợt đến. Trong những dịu dàng ấy, hình ảnh cậu bao giờ cũng hiện lên rõ nét nhất, ân cần nhất.
Tôi thương cậu như bàn tay thương mái tóc. Như cách cậu về một mình trong đường mưa rất lạnh. Tôi nhớ cậu, nỗi nhớ nhỏ vừa bằng giọt sương mai, có khi không hiểu nổi mình nên bất chợt lăn trên má, ấm nóng.
Người ấy của cậu đến, chẳng biết từ bao giờ.
Những điều đặc biệt đến với cậu như một sự tất yếu của tuổi xuân. Tự dưng chúng ta bối rối. Tự dưng chúng ta nói xin lỗi nhau. Sự yêu quý và quan tâm bao ngày qua nào có lỗi gì? Ngày một người lạ đến bên cậu, tôi chẳng mất gì hết. Cậu vẫn ở đó, tôi vẫn nhìn thấy cậu. Bàn tay của hai chúng ta lâu nay chẳng nắm vào nhau thì bây giờ vẫn cứ như thế thôi.
Ngày một người lạ đến bên cậu, tôi tự an ủi rằng mình sẽ không buồn. Chẳng có lý do gì mà tôi lại ngốc nghếch như thế cả.
Nguyên Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Xây dựng văn hóa giao thông cho tài xế xe công nghệ: Yêu cầu từ thực tiễn đô thị
Vun bồi an toàn giao thông học đường
Chuẩn bị chu đáo, kỹ lưỡng cho Kỳ họp thứ Nhất, Quốc hội khoá XVI
Tỷ giá USD hôm nay (26/12): Giá USD thị trường tự do tiếp tục tăng
Giá vàng hôm nay (26/12): Vàng miếng, vàng nhẫn đồng loạt giảm
Dự báo thời tiết Hà Nội ngày 26/12: Đêm không mưa, trời rét
Bí thư Thành ủy Hà Nội Nguyễn Duy Ngọc kiểm tra tiến độ thi công các công trình, dự án trên địa bàn Thành phố
Tin khác
Sinh viên trải nghiệm “mưa tuyết” Noel giữa lòng Thủ đô
Cộng đồng 25/12/2025 15:09
Những người lính biên phòng ở A Mú Sung
Cộng đồng 25/12/2025 09:14
Những lời chúc Giáng sinh 2025 hay và ý nghĩa nhất
Cộng đồng 24/12/2025 08:47
Nguồn gốc và ý nghĩa của ngày lễ Giáng sinh
Cộng đồng 24/12/2025 08:45
Cần 51.000 tỷ đồng đầu tư phát triển Đặc khu Côn Đảo
Cộng đồng 23/12/2025 14:11
Prudential trao 2.600 phần quà Giáng sinh tặng bệnh nhi tại TP.HCM và Hà Nội
Cộng đồng 23/12/2025 10:39
Những chiến sĩ biên phòng ở Ma Lù Thàng
Cộng đồng 22/12/2025 18:36
Chuyện những người lính quân hàm xanh ở Dào San
Cộng đồng 21/12/2025 21:20
Rộn ràng các trải nghiệm dịp Noel - Tết Dương lịch cho trẻ em tại Vườn thú Hà Nội
Cộng đồng 21/12/2025 16:19
Hơn 2.000 người dân phường Phú Thượng dự công chiếu miễn phí phim “Mưa đỏ”
Cộng đồng 20/12/2025 22:31
