Những ngày không anh
Khi tên người ấy có một dấu hỏi | |
Là con gái, đừng nhịn khóc khi đau | |
Anh có đủ yêu để quay về... |
Em một ngày không anh... Cuộc sống bỗng trở nên vui tươi đến lạ. Em ngủ nướng tẹt ga, không vì anh mà phải dậy sớm tập thể dục. Anh bảo " con gái mà không tập thể dục thường xuyên thì sẽ mập ú giống heo xấu lắm đấy, lúc đó mập anh không thương nữa đâu". Vậy mà tối nào em cũng thức khuya nói chuyện với anh, riết rồi mắt cũng thành con cú,sáng dậy ểu oải mà cũng ráng lết ra ngoài công viên vì sợ anh chờ.
Em hai ngày không anh... Em thoải mái rong chơi không cần báo cáo hay xin phép anh. Muốn về giờ nào về thì về, muốn đi chơi với ai thi đi, không phải sợ anh ghen, anh quản.
Em ba ngày không anh... Thấy cuộc sống thật tuyệt vì điện thoại vẫn còn tiền và pin một ngày hết có mấy phần trăm, nghe nhạc, đọc truyện xã láng. Tối tối không phải tốn vài trăm tin nhắn rồi gọi điện buôn chuyện, có khi tập hát cả ngày để tối hát cho một người như anh nghe.
Em bốn ngày không anh... Thật sung sướng khi chẳng cần kiên kị từng món ăn, tha hồ ăn những món em thích, nào những món chứa nhiều dầu,mỡ rán mà anh rất ghét.
Em năm ngày không anh... Thấy thảnh thơi vì không cần phải chờ đợi đến mỗi trưa thứ hàng tuần anh chạy xe đến đón em, cái mặt em không còn phụng phịu vì chờ anh quá lâu, rồi ngập ngùng lo sợ anh không đến.
Em sáu ngày không anh...chân em không còn mỏi như trước vì chiều chiều không phải cuốc bộ hàng giờ trên bãi biển để đi cùng với anh. Mặc dầu em cũng rất thích biển nhưng em chỉ thích ngồi yên một chỗ,tựa vào vai anh nhìn từng đợt sóng vỗ,trắng xóa và lắng nghe tiếng hát rì rào,thiết tha của biển cả.
Em bảy ngày không anh... Bật máy tính lên tìm chương trình yêu thích, lượn vòng trên facebook, rồi tắt máy,chẳng phải chờ đợi nic anh bật sáng..
Em tám ngày không anh... Thấy thèm một cái nhắc vì hôm nay quên dậy sớm, để anh đứng chờ ngoài công viên. Mặt anh giận lắm nhưng khi em làm nũng thì cũng phì cười.
Em chín ngày không anh....Thèm lắm một cái ôm từ đằng sau, thèm được anh đèo em dạo quanh cái thành phố biển này....bàn tay nhỏ bé của em đặt vào túi áo anh, thật ấm.
Em mười ngày không anh....Thèm lắm những lần đi học chung với nhau, rồi em ghi lung tung vào vở anh, em còn vẽ hai đứa chúng mình, anh cầu nhầu, giận dữ, " Vẽ ai mà xấu dữ thế?"
Em mười một ngày không anh...Thèm lắm những mẫu tin nhắn quan tâm của anh. Mỗi lần máy rung có tin nhắn em lại cứ hi vọng đó là của anh, nhưng đó mãi chỉ là hi vọng.
Em mười hai ngày không anh ......ngồi học nhưng tâm trí cứ để đi đâu, thi cử thì đã cận kề. Đi trên đường nhìn người ta đi chung nói chuyện vui cười mà em nuốt nước mắt vào trong..
Và rồi...
Em một năm không anh.....Đi qua những con phố quen, những quán ăn trước kia anh và em hay ăn, vẫn con phố ấy,vẫn quán ấy, mà giờ anh nơi đâu. Những kỉ niệm xưa lại ùa về trước mắt em, em chạnh lòng, xót xa.
Những ngày không anh...em không còn là chính em nữa!!!!!! Vẫn biết ta đã sai khi gặp nhau. Phải chăng, đau khổ nhất là tìm được người mình yêu thương thật lòng rồi nhưng lại không đúng thời điểm, chúng ta đã có duyên khi gặp nhau nhưng vẫn chưa đủ "nợ" để ở lại với nhau. Nợ kiếp này thì kiếp sau anh trả cho lại cho em đầy đủ nhé. Em không hối hận vì đã gặp anh, rồi yêu anh! Bên anh, em đã biết đươc yêu và thương một người là như thế nào, tiếc là em vẫn chưa biết được cảm giác được một người mình yêu thương yêu thương mình hết lòng như thế nào. Em đã định chờ anh, chờ anh hồi tâm chuyển ý, chờ cái khoảng cách kia và thời gian sẽ làm cho mọi thứ phai nhạt đi và rồi anh với em sẽ có một bắt đầu mới, giống như những câu chuyện trong phim, "hai người yêu nhau sẽ trở lại với nhau mãi mãi!"
Nhưng rồi em thấy anh, anh đi chơi chung với một người con gái không phải là em, hai người nắm tay nhau, nói cười hạnh phúc. Thấy anh hạnh phúc bên người ta em buồn lắm nhưng giờ mình có là gì của nhau nữa đâu, chẳng biết cảm giác của em lúc đó là sao nữa, khó chịu, đau đớn, tim em như vỡ vụn ra. Em vùi đầu với sách vở để quên đi,...nhưng dường như càng cố quên thì lại càng nhớ ! em vẫn không thể ngăn mình thôi nghĩ tới anh, tới những kỉ niệm mà hai ta đã có với nhau, anh đã bước đi thật xa, xa hơn những gì em nghĩ, dù em có cố gắng tới mấy thì cũng không thể đuổi kịp anh nữa rồi. Tình yêu của anh đac không thuộc về em nữa, nhưng em không đủ manh mẽ để xóa nhòa kí ức về anh,, về người mà em đã yêu hết lòng. Giờ thì anh cứ đi con đường của anh đã chọn và.... em sẽ bắt đầu một cuộc sống mới với những ngày không anh.......
Cỏ Mây/ truyenngan.com.vn
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
10 sự kiện nổi bật của ngành khoa học và công nghệ năm 2024
Về nơi "xứ sở nhà thờ" mùa Giáng sinh
Tiếp tục đổi mới mạnh mẽ hoạt động của Mặt trận theo phương châm hướng về cơ sở
Ba cựu Phó Giám đốc sở hầu tòa trong vụ "chuyến bay giải cứu" giai đoạn 2
97 đề tài tham dự Cuộc thi Khoa học, kỹ thuật cấp Thành phố dành cho học sinh trung học
Công đoàn ngành Xây dựng Hà Nội lên kế hoạch chăm lo cho người lao động dịp Tết Nguyên đán
“Quả ngọt” sau hàng năm trời chữa nuốt nghẹn không rõ nguyên nhân
Tin khác
Tạo điều kiện để trẻ em khiếm thị tiếp cận công nghệ
Cộng đồng 22/12/2024 06:53
Nhân lên niềm tự hào về truyền thống lịch sử vẻ vang của Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng
Cộng đồng 21/12/2024 11:47
Quận Thanh Xuân biểu dương cán bộ làm công tác dân số
Xã hội 21/12/2024 10:19
Ra mắt tính năng nhận diện “Ứng dụng chính thức của Chính phủ” trên Google Play
Xã hội 20/12/2024 12:24
Tập huấn kỹ năng truyền thông về sàng lọc trước sinh, sơ sinh cho cộng tác viên dân số
Xã hội 20/12/2024 06:53
Tiếp nhận hơn 107 tỷ đồng dành cho trẻ em có hoàn cảnh khó khăn trong năm 2025
Cộng đồng 19/12/2024 23:11
Quận Thanh Xuân hưởng ứng Tháng hành động Quốc gia về dân số
Xã hội 19/12/2024 20:52
Xuân đẹp nhất khi còn bên bố mẹ
Cộng đồng 19/12/2024 17:42
Độc đáo nghề làm hoa tre
Cộng đồng 19/12/2024 16:30
Phát động chiến dịch “Những mùa xuân nguyên vẹn”
Cộng đồng 19/12/2024 13:21