Vì ta nhớ nhau
| Chiều nay trời trở lạnh | |
| Thơ tình mùa đông |
Cái lạnh cứ rón rén như gái mới về nhà chồng, chẳng dám bước chân ra khỏi ngõ. Sương sớm giăng giăng mong manh trên mặt hồ, mơ màng chờ cái nắng lẻ loi. Bầu trời vắng mây, những cơn gió se sắt, chia vào lòng người những nỗi buồn man mác.
Đông về đem giá lạnh buông tràn trên phố, khi mưa rơi buốt từng ngọn cỏ và mặt đường ướt lạnh dưới chân. Mùa đông trầm lắng của Hà Nội giống như một thứ hương thầm, ai vội vàng, nông nổi chẳng thể cảm nhận được, mà cần lắng lòng đối diện, đằm mình thực sự với không gian Hà Nội mới thấy, mới cảm được những điều thầm kín sẽ làm thành vấn vương khi xa…
![]() |
Và một trong những điều ám ảnh làm nên nỗi nhớ Hà Nội là không gian về đêm của những ngày đông mang nhiều trăn trở day dứt, xót thương theo từng tiếng rao đêm bánh khúc, lạc lõng trong đêm nỗi cô đơn run rẩy của ông lão mù tẩm quất lâu lâu lại kêu lên một tiếng “Quất ơ…”. Hình như ánh đèn đường vàng vọt hơn và hàng cây quạnh hiu trầm lặng hơn sau những tiếng rao.
Liệu những con đường quen, những hàng cây quạnh hiu nơi phố cũ có còn nhớ chăng những mùa đông xưa ấy? Ta chân trần thủy chung và lặng lẽ, men theo thời gian, qua mưa nắng tháng năm tìm em nơi những mùa đông lạnh, trái tim yêu thương mong một ngày hòa nhịp mà thắp bừng lên chồi nụ mùa xuân cho một cuộc tình…Da diết nhớ, bồn chồn mong… khắc khoải gọi thầm, ngỡ hạnh phúc về bình yên trong hơi thở mùa bàng bạc một khúc tình mênh mang phố…
![]() |
Những đêm mùa đông Hà Nội mưa lạnh và dài lê thê, nhớ nhung giăng mắc như tơ trời, đêm phập phồng, cay nồng nỗi nhớ dọc ngang những đường nét, những nóc phố im lìm trong đêm. Nỗi nhớ lung linh ký ức trên mỗi lối công viên ngày chủ nhật, nụ cười em lí lắc nép vào vai anh, ta bên nhau bình yên, tưởng chừng như thời gian đang ngừng lại... Phố chuếnh choáng men tình, phố sột soạt khúc khích trên bờ môi em... Phố luênh loang mưa tràn ký ức...
Đông về, chiều rơi tụt xuống, dòng người vội vã hơn trên phố, chưa tối mà một màu đen nhèm nhẹp đã bủa vây phố, khói lam chiều của núi cũng như lạc vào trong phố vi vu lãng đãng.
Có ai kìa? đứng nép bên khung cửa số ngóng người phương xa, đôi mắt thâm buồn bàn tay nắm chặt gói mùa đông lại.
Mặt hồ vắng, gió đi hoang, cành khô khẳng khiu, hoa khép lại đợi chờ. Mùa đông đến muộn nhưng không chậm… vì ta nhớ nhau …
Anh Tuấn
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Khai trương Báo Nhân Dân điện tử tiếng Hàn Quốc
Hà Nội: Bảo đảm khách quan, dân chủ, đúng luật trong giới thiệu ứng cử đại biểu Quốc hội
Lan tỏa niềm tin yêu với Đảng qua Chương trình nghệ thuật “Với Đảng vẹn toàn niềm tin yêu”
Hành trang vững vàng cho học sinh bước vào lớp 1
Siết chặt an toàn vận tải hành khách cửa ngõ Thủ đô dịp Tết Dương lịch 2026
Hà Nội chủ động phân luồng giao thông, giảm áp lực cửa ngõ dịp Tết Dương lịch 2026
Triển khai Cuộc thi tìm hiểu Nghị quyết Đại hội đại biểu Đảng bộ thành phố Hà Nội lần thứ XVIII
Tin khác
Giữ bình yên nơi phên dậu Tổ quốc
Cộng đồng 29/12/2025 22:06
Prudential cam kết hỗ trợ các trường mầm non tương lai 3,5 tỷ đồng trong năm 2026
Cộng đồng 29/12/2025 20:36
Trao giải cuộc thi "Lan tỏa tri thức, bước tới con đường tương lai" mùa 2
Cộng đồng 27/12/2025 18:06
Sinh viên trải nghiệm “mưa tuyết” Noel giữa lòng Thủ đô
Cộng đồng 25/12/2025 15:09
Những người lính biên phòng ở A Mú Sung
Cộng đồng 25/12/2025 09:14
Những lời chúc Giáng sinh 2025 hay và ý nghĩa nhất
Cộng đồng 24/12/2025 08:47
Nguồn gốc và ý nghĩa của ngày lễ Giáng sinh
Cộng đồng 24/12/2025 08:45
Cần 51.000 tỷ đồng đầu tư phát triển Đặc khu Côn Đảo
Cộng đồng 23/12/2025 14:11
Prudential trao 2.600 phần quà Giáng sinh tặng bệnh nhi tại TP.HCM và Hà Nội
Cộng đồng 23/12/2025 10:39
Những chiến sĩ biên phòng ở Ma Lù Thàng
Cộng đồng 22/12/2025 18:36

