Vì ta nhớ nhau
Chiều nay trời trở lạnh | |
Thơ tình mùa đông |
Cái lạnh cứ rón rén như gái mới về nhà chồng, chẳng dám bước chân ra khỏi ngõ. Sương sớm giăng giăng mong manh trên mặt hồ, mơ màng chờ cái nắng lẻ loi. Bầu trời vắng mây, những cơn gió se sắt, chia vào lòng người những nỗi buồn man mác.
Đông về đem giá lạnh buông tràn trên phố, khi mưa rơi buốt từng ngọn cỏ và mặt đường ướt lạnh dưới chân. Mùa đông trầm lắng của Hà Nội giống như một thứ hương thầm, ai vội vàng, nông nổi chẳng thể cảm nhận được, mà cần lắng lòng đối diện, đằm mình thực sự với không gian Hà Nội mới thấy, mới cảm được những điều thầm kín sẽ làm thành vấn vương khi xa…
Và một trong những điều ám ảnh làm nên nỗi nhớ Hà Nội là không gian về đêm của những ngày đông mang nhiều trăn trở day dứt, xót thương theo từng tiếng rao đêm bánh khúc, lạc lõng trong đêm nỗi cô đơn run rẩy của ông lão mù tẩm quất lâu lâu lại kêu lên một tiếng “Quất ơ…”. Hình như ánh đèn đường vàng vọt hơn và hàng cây quạnh hiu trầm lặng hơn sau những tiếng rao.
Liệu những con đường quen, những hàng cây quạnh hiu nơi phố cũ có còn nhớ chăng những mùa đông xưa ấy? Ta chân trần thủy chung và lặng lẽ, men theo thời gian, qua mưa nắng tháng năm tìm em nơi những mùa đông lạnh, trái tim yêu thương mong một ngày hòa nhịp mà thắp bừng lên chồi nụ mùa xuân cho một cuộc tình…Da diết nhớ, bồn chồn mong… khắc khoải gọi thầm, ngỡ hạnh phúc về bình yên trong hơi thở mùa bàng bạc một khúc tình mênh mang phố…
Những đêm mùa đông Hà Nội mưa lạnh và dài lê thê, nhớ nhung giăng mắc như tơ trời, đêm phập phồng, cay nồng nỗi nhớ dọc ngang những đường nét, những nóc phố im lìm trong đêm. Nỗi nhớ lung linh ký ức trên mỗi lối công viên ngày chủ nhật, nụ cười em lí lắc nép vào vai anh, ta bên nhau bình yên, tưởng chừng như thời gian đang ngừng lại... Phố chuếnh choáng men tình, phố sột soạt khúc khích trên bờ môi em... Phố luênh loang mưa tràn ký ức...
Đông về, chiều rơi tụt xuống, dòng người vội vã hơn trên phố, chưa tối mà một màu đen nhèm nhẹp đã bủa vây phố, khói lam chiều của núi cũng như lạc vào trong phố vi vu lãng đãng.
Có ai kìa? đứng nép bên khung cửa số ngóng người phương xa, đôi mắt thâm buồn bàn tay nắm chặt gói mùa đông lại.
Mặt hồ vắng, gió đi hoang, cành khô khẳng khiu, hoa khép lại đợi chờ. Mùa đông đến muộn nhưng không chậm… vì ta nhớ nhau …
Anh Tuấn
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Mối đe dọa từ những vật lạ rơi xuống từ nhà cao tầng
Đặc sắc các sản phẩm tại Hội chợ trái cây, nông sản an toàn các tỉnh, thành phố năm 2024
Tự động hóa quy trình chi trả quyền lợi bảo hiểm với công nghệ OCR thế hệ mới
Tứ kết UEFA Nations League: Mong chờ cuộc đối đầu giữa Đức và Italy
“Manifest” được chọn là từ của năm 2024
Bảo tồn và phát huy di sản văn hóa quận Bắc Từ Liêm
Cụm thi đua số 7 LĐLĐ thành phố Hà Nội: Làm tốt công tác đại diện, bảo vệ người lao động
Tin khác
“Manifest” được chọn là từ của năm 2024
Cộng đồng 22/11/2024 23:24
Nhân lên giá trị tri thức, giá trị văn hóa trong đời sống xã hội
Xã hội 22/11/2024 15:51
Phụ nữ Hà Nội chung tay thu hẹp khoảng cách giới
Cộng đồng 22/11/2024 15:38
Đượm nồng bếp củi mùa đông
Cộng đồng 21/11/2024 11:00
Ngôi nhà nghĩa tình của các thương, bệnh binh
Cộng đồng 21/11/2024 07:43
30 lời chúc ý nghĩa nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11
Cộng đồng 18/11/2024 19:34
Liên hoan văn hóa “Phụ nữ dân tộc thiểu số hành động vì bình đẳng giới” năm 2024
Cộng đồng 16/11/2024 13:19
Care For Việt Nam cùng dấu ấn doanh nghiệp vì cộng đồng 2024
Cộng đồng 15/11/2024 17:21
Cô gái khuyết tật và hành trình mang tri thức đến với các em nhỏ
Cộng đồng 15/11/2024 06:39
Hương thu ở phố sương mù
Cộng đồng 14/11/2024 11:31