Nắng xuân gọi những yêu thương
| Về nơi hoa nở trắng trời để tận hưởng không khí xuân Hương xuân |
![]() |
| Nắng xuân. Ảnh minh họa |
Cuối tuần đẹp trời, tôi thu dọn chăn mền cho vào máy giặt. Tiếng máy quay đều, nhịp nhàng như một giai điệu thân quen đưa tôi về những ngày xưa cũ bên giếng làng.
Ngày ấy, tôi là cô bé mười một tuổi. Tôi biết làm nhiều việc giúp mẹ. Tôi nhớ nhất việc giặt chăn mền giúp mẹ, một công việc tưởng chừng đơn giản nhưng chứa đựng biết bao ký ức thân thương. Sáng xuân, tôi đem mền gối ra khu vực giếng chung. Mấy bạn hàng xóm tôi cũng khệ nệ thau chậu có mặt ở đấy.
Hồi đó, cả xóm chỉ dùng chung một giếng nước nên nơi đây không chỉ là nơi sinh hoạt mà còn là không gian gắn kết những đứa trẻ con nhà nghèo như chúng tôi. Những tấm mền mỏng, những áo gối cũ sờn bỏ vào thau nước, rắc xà phòng chờ ngấm đều. Bọn trẻ bước vào thau, những đôi chân bé xinh đạp liên hồi, bọt xà phòng bắn tung toé, những tràng cười giòn tan không ngớt. Hứng chí, tôi đạp mạnh một phát. Toạc! Ôi, chiếc mền cũ của mẹ! Chiếc mền hồng ở giữa có thêu song hỷ, bốn góc mền là hình đôi chim phượng loan xòe cánh giữa họa tiết cỏ lá, mây trời đã nhạt màu. Một mảng rách khá lớn.
Đây là chiếc mền kỷ niệm. Mẹ bảo nó có từ khi mẹ và ba về ở nhau. Chiếc mền ấy là cụ cố sắm cho. Món quà nhỏ nhưng đầy ý nghĩa, mẹ rất trân quý. Bởi nó không chỉ đơn thuần là vật dụng giữ ấm, mà còn là dấu ấn của tình thân, của những tháng ngày khó khăn nhưng hạnh phúc đong đầy.
Suốt bữa cơm, tôi bồn chồn không yên. Cuối cùng, tôi lấy hết can đảm thú thật với mẹ, vừa kể vừa len lén theo dõi nét mặt mẹ và tưởng tượng ra đủ điều. Nhưng không… mẹ chỉ im lặng một chút, rồi dịu dàng xoa đầu tôi: "Chiếc mền này đã cũ lắm rồi, con à! Nhưng đâu chỉ là một tấm vải giữ ấm, nó còn là chứng nhân của biết bao kỷ niệm. Để mẹ vá lại nhé, rồi ít hôm nữa mình sẽ có một chiếc mền mới!" - Giọng mẹ nhẹ như một làn gió mang đến cho tôi sự ấm áp đến nghẹn lòng.
Mẹ không vứt bỏ chiếc mền cũ. Mẹ gấp nó đặt ngay ngắn vào góc tủ, rồi khẽ vuốt ve. Tôi thấy ánh mắt mẹ thoáng chút lặng lẽ, như thể bà đang lưu giữ một phần ký ức. Tôi lặng im, chợt nhận ra: Có những thứ dù cũ kỹ, dù chẳng còn giá trị sử dụng, nhưng vẫn đáng được trân trọng - vì chúng chứa đựng một phần của yêu thương.
Tiếng máy giặt ngừng hoạt động kéo tôi về thực tại. Nắng xuân bên khung cửa nhẹ nhàng, ấm áp. Tôi khẽ mỉm cười. Giữa bao đổi thay, những yêu thương xưa vẫn còn vẹn nguyên - âm thầm, dịu dàng, chở che tôi qua từng mùa nhớ.
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Phản biện đa chiều, gắn hơi thở cơ sở trong xây dựng chính sách văn hóa - xã hội Hà Nội
NSƯT Tân Nhàn được bổ nhiệm chức danh Phó Giáo sư
Hà Nội rạng rỡ ánh sáng "đánh thức" di sản nghìn năm Thăng Long
Lan tỏa nghĩa tình đồng đội tại xã Hòa Phú
Ông Nguyễn Lương Tâm tái đắc cử Chủ tịch Công đoàn Y tế Việt Nam
Nâng cao nghiệp vụ báo chí gắn với thực tiễn phát triển địa phương
Báo Lao động Thủ đô tổng kết công tác năm 2025, triển khai nhiệm vụ năm 2026
Tin khác
Hà Nội rạng rỡ ánh sáng "đánh thức" di sản nghìn năm Thăng Long
Văn hóa 26/12/2025 22:14
Bảo tàng Văn học Việt Nam: “Bức tranh thu nhỏ” của nền văn chương ngàn năm
Media 24/12/2025 18:55
Không thể bỏ lỡ chuỗi chương trình nghệ thuật chào năm mới 2026 tại Hà Nội
Văn hóa 24/12/2025 15:25
Bình chọn 10 sự kiện Văn hóa, Thể thao và Du lịch tiêu biểu năm 2025
Văn hóa 23/12/2025 21:43
Không gian âm nhạc cuối tuần mang đến một góc nhỏ Hà Nội đầy thơ mộng
Văn hóa 21/12/2025 22:16
Chương trình nghệ thuật đặc biệt tri ân và tôn vinh Bộ đội cụ Hồ
Văn hóa 21/12/2025 09:55
Quần thể Yên Tử - Vĩnh Nghiêm - Côn Sơn, Kiếp Bạc đón nhận Bằng công nhận Di sản văn hóa thế giới
Văn hóa 21/12/2025 09:50
Gặp gỡ nghệ nhân, khám phá bí quyết làm nên món chả cá Lã Vọng
Văn hóa 21/12/2025 06:30
“Một tình bạn” mở ra gam màu mới cho sách tranh Việt Nam
Văn hóa 20/12/2025 15:36
Giữ nghề ẩm thực là giữ bản sắc văn hóa nghìn năm Thủ đô
Văn hóa 20/12/2025 15:12
